Từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua internet lần thứ 8 của các học viên ở Trung Quốc

Bài viết của một học viên ở tỉnh Hắc Long Giang

[MINH HUỆ 14-11-2011] Con xin kính chào Sư Phụ! Xin kính chào các đồng tu!

Ba năm trước, một đồng tu đã hỏi tôi xem liệu tôi có muốn trợ giúp trong việc vạch trần cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp hay không. Lúc đó tôi nghĩ việc này chỉ cần viết một số bài sử dụng các kỹ năng mà tôi sẵn có, vì thế tôi đã tham gia vào nhóm này.

Trước khi tham gia vào nhóm này, tôi nghĩ rằng mình đã tinh tấn trong việc tu luyện. Tôi đảm nhận một điểm sản xuất tài liệu ở gia đình để sản xuất các tài liệu giảng chân tướng khác nhau. Tôi cũng tham gia vào việc điều phối một số dự án. Sau khi tôi bắt đầu tham gia vào nhóm này, tôi đã nhận ra khoảng cách của mình trong tu luyện so với các học viên khác. Tôi cảm thấy lạc lõng và không biết phải làm gì. Sau một vài năm làm việc cùng các học viên khác, cuối cùng tôi đã tìm thấy con đường của riêng mình. Tôi muốn chia sẻ những kinh nghiệm tu luyện của mình trong dự án này.

Tìm thấy vị trí và con đường của mình

Nhóm của chúng tôi tham gia vào rất nhiều lĩnh vực, bao gồm liên lạc và giảng chân tướng Pháp Luân Công cho gia đình của những học viên bị bức hại, chia sẻ những vụ bức hại với các đồng tu trong những nhóm nhỏ, viết bài về bức hại và báo cáo một cách kịp thời. Điều này đã làm thay đổi căn bản những thói quen thường ngày của tôi, và tôi không biết mình có thể thực sự làm được việc gì như một phần của nhóm. Điều quan trọng nhất là tôi đã phát hiện ra rằng tâm tính của mình thật thấp kém, và tôi đã không hiểu được trách nhiệm cũng như sứ mệnh này như các đồng tu. Tôi đã không có được một nền tảng tu luyện vững chắc hay biết cách hướng nội, vì vậy tôi đã không thể đáp ứng được các yêu cầu của một học viên Đại Pháp.

Trong khi quan sát trạng thái tu luyện của tôi, các đồng tu đã khích lệ tôi rất nhiều và cũng khoan dung đối với những thiếu sót của tôi. Họ quyết định để tôi bắt đầu bằng cách làm các nhãn dán thông báo nhằm vạch trần những vụ bức hại đang diễn ra và viết bài. Tôi đã bị áp lực. Tôi biết cách viết nhưng không biết cách để làm nhãn dán. Để hoàn thành công việc, tôi phải cần đến sự trợ giúp của một đồng tu khác. Các đồng tu nói rằng bài viết của tôi bị ảnh hưởng quá nhiều bởi văn hóa Đảng và bộc lộ quá nhiều cảm xúc của bản thân.

Tôi nhận thấy rằng mình phải có một bước đột phá trong tu luyện để có thể đảm nhận tiếp trách nhiệm này. Vấn đề của tôi là tôi có chấp trước vào làm việc và hoàn thành công việc, tôi đã không hướng nội và không tu luyện một cách kiên định. Tôi quyết định phải thật nghiêm khắc trong việc tu luyện của bản thân mình và cố gắng để đáp ứng được những yêu cầu đối với các học viên. Tôi không ngừng tăng cường chính niệm để hướng nội bất cứ khi nào tôi đối mặt với mâu thuẫn hay khổ nạn. Tôi luôn ghi nhớ những lời Sư Phụ giảng về điều này. Tôi mở lòng và chia sẻ những vấn đề của mình trong nhóm học, đối đãi với việc tu luyện thật nghiêm túc. Sau đó tôi đã nhận ra rằng tôi đã thay đổi từ việc hướng nội trên bề mặt đến việc tu luyện một cách thật sự. Tôi bắt đầu suy nghĩ giống một học viên thực thụ. Tôi biết Sư Phụ đã thấy được mong muốn thay đổi bản thân của tôi, vì thế Ngài đã lấy đi những thứ xấu cho tôi.

Công việc làm nhãn dán trông có vẻ là một nhiệm vụ rất đơn giản. Chúng tôi tải về các mẫu từ Minh Huệ (phiên bản tiếng Trung của Minh Huệ Net). Tôi đã xác định được rất nhiều tâm người thường trong quá trình này như chấp trước vào sợ hãi, chấp trước vào danh, tâm hiển thị, tâm chứng thực bản thân và tâm sợ khổ nạn. Nó rất khó để bỏ đi những chấp trước này.

Một lần chúng tôi đã gửi một bài viết vạch trần cuộc bức hại cho trang web Minh Huệ nhưng nó đã không được chấp thuận. Chúng tôi chỉnh sửa lại và một số học viên nghĩ rằng nó đã tốt rồi, nhưng các biên tập viên vẫn không chấp nhận nó. Chúng tôi đã thử lần thứ ba, nhưng nó lại bị từ chối. Vài ngày sau, chúng tôi đã gửi đi một bài mà chúng tôi nghĩ rằng nó không được tốt lắm nhưng ngay lập tức Minh Huệ đã chấp nhận nó. Tôi hướng nội và nhận ra rằng tôi đã không hiểu được nguyên lý của Pháp trong việc vạch trần cuộc bức hại. Đại Pháp là từ bi đồng thời cũng vô cùng uy nghiêm. Bài viết của tôi trên bề mặt thì có vẻ tốt nhưng thực tế nó phản ánh ra những quan niệm người thường của tôi và từ tận trong tâm tôi đã không từ bi.
Trong một lần khác, chúng tôi đã cố gắng để giải cứu một đồng tu. Tôi đã làm đến rất muộn để làm xong nhãn dán. Hôm sau, người học viên đó đã được thả. Trong quá trình này, tôi đã hiểu rằng Sư Phụ muốn tất cả chúng ta cùng tham gia, tìm được vị trí của mình và hoàn thành sứ mệnh của chúng ta. Sau đó tôi đã bỏ được chấp trước vào chứng thực bản thân.

Trong quá trình viết bài, dần dần tôi đã chính lại bản thân mình và có được một xuất phát điểm thuần chính. Tôi đã nhận ra đây chính là con đường để chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh. Tôi đã đặt rất nhiều nỗ lực vào việc biên soạn mỗi bài viết và nhờ các đồng tu có kinh nghiệm xem lại. Tôi luôn tìm thấy những thiếu sót qua việc xem lại cách họ chỉnh sửa và học hỏi từ họ để lần sau tôi có thể làm được tốt hơn.

Mở rộng tấm lòng từ bi

Trước dự án này, tôi không có nhiều mối liên hệ với những người khác. Tôi thấy khó có thể nói chuyện được với người lạ. Sau khi tham gia vào nhóm này, bước đột phá đầu tiên của tôi là học cách để thích ứng với nhiều người và nhiều hoạt động.

Tôi đã sợ hãi khi phải liên hệ với quá nhiều học viên và sợ rằng tôi sẽ bị bức hại nếu mọi người biết về tôi và nghĩ rằng tôi rất tích cực. Việc này sẽ không an toàn cho tôi và tôi đã nghĩ về nó rất nhiều. Tôi đã hết sức cố gắng để phủ nhận nó bởi vì tôi biết suy nghĩ này không xuất phát từ chân ngã của tôi. Có lần tôi đã thấy một học viên có rất nhiều phương pháp kỹ thuật tốt và có nhiều mối liên hệ với các học viên khác. Tôi nhận ra những đặc tính này xuất phát từ lòng từ bi. Tôi cần phải mở rộng lòng từ bi của mình. Tôi đã đưa các học viên mà tôi biết về nhà của mình bất cứ khi nào họ cần nơi để ở. Tôi đã học các kỹ năng chuyên môn khi cần thiết. Sau đó tôi đã để ý thấy lòng từ bi của mình đã tăng lên, và nó không khó để bắt đầu những hoạt động mới.

Đôi khi tôi cảm thấy bị áp lực rất lớn trong các hoạt động phối hợp với các học viên khác. Tôi cần phải giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho những người khác, đồng thời phải làm việc, chăm sóc gia đình và hoàn thành những bài viết về bức hại trong một thời gian ngắn. Việc đi ngủ muộn đã trở nên rất bình thường đối với tôi. Nhìn lại, lòng từ bi của tôi đã tăng lên, và giờ đây tôi nhìn mọi thứ từ quan điểm của chỉnh thể và một bức tranh rộng lớn hơn.

Phối hợp các hoạt động với quy mô lớn để vạch trần cuộc bức hại

Trong năm nay, nhiều học viên địa phương bị bức hại đến chết trong trại giam. Với tình hình rất xấu này, chúng tôi đã ngồi lại cùng nhau, hướng nội và nhận ra rằng chúng tôi vẫn chưa thực hiện đủ để vạch trần tà ác tại nhà tù này trong nhiều năm. Do đó, tà ác đã dám bức hại các học viên một cách tàn nhẫn. Tôi nhận ra rằng mình cần phải đảm nhận trách nhiệm vạch trần các thế lực tà ác, loại trừ chúng và chấm dứt cuộc bức hại.
Có một quá trình tu luyện, đó là từ việc nhận thức được điều gì đó cho đến việc biến nó thành hành động. Nhiều học viên từ nhiều vùng khác nhau vẫn đang bị bức hại trong nhà tù này. Tôi đã đi nhiều nơi để thu thập thông tin.

Vào đêm trước khi đi tới nơi đầu tiên để thu thập thông tin, tôi đã bị đau đớn dữ dội. Tôi biết rằng các thế lực tà ác đang cố gắng làm dao động chính niệm của tôi. Tôi đã quỳ xuống trước chân dung của Sư Phụ và nói, “Con sẽ làm việc này, bất kể điều gì, miễn đó là điều Sư Phụ muốn.” Tôi đã không ngủ suốt đêm hôm đó và cơ thể tôi vẫn đau đớn nhưng tôi vẫn đi cùng một đồng tu. Trong quá trình này, tôi đã thấy được sự an bài của Sư Phụ và hiểu rằng đây là con đường của tôi. Tất cả những gì tôi cần là chính niệm mạnh mẽ.
Tôi đã được trải nghiệm điều mà Sư Phụ giảng,

   “trùng dương cách trở, khó mà gặp mặt chư vị. Tuy nhiên, dù chư vị không thể trực tiếp thấy tôi, kỳ thực chỉ cần chư vị tu luyện, tôi ở ngay cạnh chư vị. Và chỉ cần chư vị tu luyện, tôi có thể có trách nhiệm đến cùng với chư vị; còn nữa, thời thời khắc khắc tôi đang trông nom chư vị”” (tạm dịch, chưa chính thức, Giảng Pháp ở thành phố New York, trích trong bộ bài giảng Pháp tại Mỹ)

Trước khi tôi đi lần thứ hai để thu thập tài liệu, tôi đã đối mặt với khảo nghiệm về tình cảm. Con tôi khóc và không muốn tôi đi. Trên thực tế, tôi đã không loại bỏ được chấp trước vào tình cảm. Sáng hôm đó, tôi cảm thấy buồn vì con tôi sẽ không được thấy tôi trong vài ngày. Khi con tôi khóc, tôi nhận ra rằng mình cần phải loại bỏ chấp trước này. Trên thực tế, tôi đang làm việc này vì lợi ích của con tôi. Tôi có thể giúp con tôi đặt định đúng vị trí của mình và để giúp các học viên chứng thực các giáo lý của Pháp Luân Đại Pháp. Đó mới thực sự là có trách nhiệm với cuộc sống của cháu.

Lần thứ ba, tôi không thể tìm thấy người học viên địa phương. Trời rất lạnh, và tôi đã ở bên ngoài cùng một học viên khác hơn một giờ đồng hồ. Chúng tôi tin rằng mọi sự an bài của Sư Phụ luôn là những điều tốt nhất. Trong thời gian chờ đợi, chúng tôi không cho phép tâm người thường của mình nổi lên.Trên thực tế, người học viên địa phương đã tới trước chúng tôi một thời gian dài. Cô ấy mặc không đủ ấm những vẫn chờ chúng tôi. Mặc dù gặp phải can nhiễu, nhưng cuối cùng chúng tôi đã gặp nhau. Tất cả chúng tôi đều xúc động và sau đó đã phối hợp với nhau rất tốt.

Tôi không làm được gì nhiều. Tôi chỉ chia sẻ những suy nghĩ của mình với các đồng tu dựa trên những giáo lý của Pháp Luân Đại Pháp. Chúng ta cần phải vạch trần cuộc bức hại và loại trừ các thế lực tà ác. Các học viên cùng nhau thực thi công việc, chủ động đảm nhận công việc, và khiến mọi việc diễn ra suôn sẻ. Chúng tôi phối hợp với nhau trong tất cả các hoạt động của mình.Tôi biết rằng lòng từ bi của mình đã tăng lên và còn ít tâm người thường hơn. Tôi rất biết ơn Sư Phụ đã ban cho tôi cơ hội để đề cao. Tôi sẽ thực thi tốt hơn để xứng đáng với ơn cứu độ của Sư Phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/14/明慧法会–从看到差距到走出自己的路-249018.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/12/1/129789.html
Đăng ngày 24-12-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share