Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông

[MINH HUỆ 24-04-2022] Tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp đắc Pháp năm 1997, hồi đó tôi chưa kết hôn, mỗi ngày đều cùng các đồng tu luyện công tập thể, học Pháp tập thể, cùng các đồng tu đi về vùng nông thôn hồng Pháp, mỗi ngày đều đắm mình trong hồng ân của Đại Pháp, thật hạnh phúc, có ý nghĩa và vui vẻ!

Nhưng những ngày tháng hạnh phúc chẳng kéo dài, tập đoàn lưu manh Giang Trạch Dân đã phát động cuộc đàn áp tàn khốc bức hại Đại Pháp vào năm 1999. Lúc đó tôi vừa mới kết hôn, nhà chồng không có ai là đệ tử Đại Pháp, tôi vì vậy mà cũng thoát ly khỏi chỉnh thể, buông lơi tu luyện một thời gian 4, 5 năm, nhưng Sư phụ từ bi đã không bỏ rơi đệ tử, Ngài đã an bài cho đồng tu kéo tôi từ trong mê mờ quay trở lại.

Chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn yêu cầu bản thân khi ở nhà

Sau khi tôi quay trở lại tu luyện, mẹ chồng và chồng tôi bởi vì tin theo những lời dối trá của tà đảng, đã can nhiễu rất lớn đối với sự tu luyện của tôi, mẹ chồng đã giấu sách Đại Pháp của tôi, đốt Pháp tượng Sư phụ và đã nói rất nhiều lời bất kính với Đại Pháp.

Chồng tôi rất nóng tính, lúc không vui liền chửi bới lăng mạ, đập phá đồ đạc. Tôi đều nhẫn nhịn, không so đo với họ, bởi vì họ không minh bạch chân tướng, nên tôi phải rộng lượng với họ.

Mẹ chồng dần dần cảm động bởi sự thiện lương của tôi nên đã không phản đối tôi tu luyện nữa, bà nói với em chồng của tôi: “Chị dâu con học Đại Pháp làm người tốt! Nó muốn học thì cứ học, cũng không phải là làm việc gì xấu!”

Em chồng tôi rất thiện lương, chúng tôi luôn hòa thuận và chưa bao giờ cãi nhau, cô ấy cũng không phản đối tôi tu luyện. Con của cô ấy là do mẹ chồng tôi nuôi lớn. Bởi vì hai vợ chồng cô ấy không có đủ tiền để mua nhà riêng, nên họ sống với chúng tôi sau khi kết hôn. Sau khi nhà của chúng tôi bị chính phủ phá bỏ cho dự án phát triển đô thị, chúng tôi đã dùng tiền đền bù của chính phủ để mua cho họ một căn nhà giá rẻ. Họ rất cảm kích.

Bởi vì trung cộng tuyên truyền vô thần luận, phá tứ cựu, phá hủy văn hóa truyền thông, khiến cho con người hiện đại rất coi trọng hiện thực, “tiếu bần bất tiếu xướng” (cười chê nghèo khổ, không cười chê kỹ nữ), ngoại tình, quan hệ ngoài hôn nhân đều thịnh hành. Chồng của tôi cũng nhiễm thói xấu đó và có quan hệ ngoài luồng, hơn nữa còn làm cho người thứ ba có bầu. Họ quyết tâm muốn sống cùng nhau. Tuy nhiên, vì mẹ chồng và em chồng tôi kịch liệt phản đối, chồng tôi đã ép tôi ly hôn.

Trong quá trình này, tôi không hề mắng chửi chồng một câu, cũng không mắng chửi người thứ ba kia một câu nào. Mọi thời khắc tôi đều ghi nhớ mình là người tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn. Nhưng mẹ chồng và em chồng đều rất tức giận. Em chồng tuyên bố không nhận anh trai và người thứ ba kia.

Lúc đó con trai tôi mới 10 tuổi, quyền nuôi con thuộc về tôi sau khi ly dị chồng. Mẹ chồng và em chồng nói với con trai tôi rất nhiều lời xấu về cha cháu, khiến cho lúc chồng tôi đến gặp thì con trai khóc không theo. Con trai rất hận cha. Tôi thiện ý khuyên bảo con trai, cha con vĩnh viễn là cha của con, không ai thay thế được, ông ấy luôn yêu thương con. Việc giữa mẹ và cha con là việc của hai người chúng ta, không có liên quan đến con.”

Tôi cũng nói chuyện với mẹ chồng và em chồng không nên gieo rắc mầm mống oán hận vào con trai, cần để cho cháu phát triển lành mạnh và thiện lương. Tôi nói với họ: “Con không có vấn đề gì nếu hai người làm lành với chồng cũ của con và con hy vọng mọi người đều sống tốt!” Em chồng tôi rất cảm động và nói: “Chị dâu, chị thật rộng lượng!” Tôi trả lời: “Nếu chị không học Đại Pháp, chị đã không thể nào làm được như vậy.”

Bây giờ em chồng cũ của tôi đã làm lành với anh trai và vợ mới của anh, con trai tôi cũng rất hòa thuận với cha. Tôi và em chồng cũ cũng là bạn tốt của nhau. Cô ấy đến gặp tôi mỗi khi gặp khó khăn và tôi luôn khuyên bảo cô ấy theo các nguyên lý của Đại Pháp. Cô ấy nói: “Chị dâu à, chị luôn giúp em cảm thấy tốt hơn rất nhiều.”

Con trai tôi giờ đây đã trưởng thành, cháu rất thiện lương và thường giúp đỡ các bạn trong lớp khi họ gặp khó khăn. Một ngày nọ, cháu nói với tôi: “Mẹ ơi, con không cảm thấy thiếu thốn khi không có cha ở nhà. Con vẫn rất hạnh phúc! Chỉ là mẹ phải chịu vất vả thôi!” Tôi rất nhẹ nhõm khi nghe điều đó. Quả thực nhiều đứa trẻ đã học nhiều thói xấu sau khi cha mẹ ly hôn. Con trai tôi vẫn thật may mắn.

Học Pháp nhiều hơn để làm tốt ba việc

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện trở lại, các đồng tu đã giúp tôi tìm một nhóm học Pháp ở địa phương, nơi các học viên đều rất tinh tấn và giảng chân tướng về cuộc bức hại bằng nhiều phương thức. Tôi đã rời xa Đại Pháp quá lâu và thấy có một khoảng cách lớn giữa tôi và họ. Tôi nhận ra rằng tôi phải học Pháp nhiều hơn, giảng chân tướng và theo kịp tiến trình Chính Pháp.

Là một người mẹ làm việc toàn thời gian, tôi phải dành thời gian nghỉ ngơi để làm một số công việc giảng chân tướng. Trong vài năm qua, tôi đã gọi điện thoại, phân phát tài liệu và cũng thuyết phục mọi người làm tam thoái. Tôi cũng đã lập một trang web thông tin nhỏ, cung cấp tài liệu cho bản thân và các đồng tu.

Trong những năm qua, do bận rộn với việc giảng chân tướng nên tôi đã buông lơi việc học Pháp tu tâm tính, vì vậy đã sinh ra nhiều chấp trước như tiêu dùng quá mức, hiển thị, nóng giận, tật đố, v.v. Hậu quả là tôi đã bị tà ác dùi vào sơ hở, bị bắt, bị giam giữ và nhà của tôi đã bị đột nhập năm lần. Nhờ có sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi đều đã bước qua được những khổ nạn đó.

Trong những năm gần đây, với sự gia trì của Sư phụ, tôi đã tìm được một công việc rất dễ dàng và có nhiều thời gian hơn để học Pháp và làm tốt ba việc. Khi tôi học Pháp nhiều hơn, tâm từ bi của tôi tăng lên và tôi có thể nghĩ cho người khác. Mặc dù tôi đã bị bức hại nhiều lần trong nhiều năm, tôi không còn oán hận cảnh sát và những người đã giam giữ tôi nữa, vì họ cũng là nạn nhân của cuộc bức hại. Bị lừa dối bởi những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), họ bị lợi dụng như một công cụ của tà đảng để phạm tội và hậu quả là bản thân họ đã tích rất nhiều nghiệp.

Từ bi giảng chân tướng bằng thiện niệm, đánh thức lương tri của cảnh sát

Vào năm 2020, sau khi đại dịch bùng phát, tôi cảm thấy được sự cấp bách phải giảng chân tướng cho người dân. Nhưng vì tôi không chú ý đến an toàn và làm việc với tâm chấp trước, trong khi phát tài liệu, tôi đã bị người khác báo cáo với cảnh sát và bị đồn cảnh sát cũng như cục an ninh nội địa bắt cóc. Đội trưởng của cục anh ninh nội địa (dưới đây gọi tắt là A) đã từng được tôi giảng chân tướng, rất nhiều đệ tử Đại Pháp khác cũng từng giảng chân tướng cho anh ấy, nhưng anh ấy vẫn tham gia vào các vụ bắt cóc và đột nhập vào nhà các đệ tử Đại Pháp ở địa phương.

Họ nhốt tôi vào một xà lim nhỏ và lấy chìa khóa nhà của tôi một cách phi pháp. Trong tình huống nhà tôi không có ai, họ đã tịch thu một cách phi pháp máy tính, máy in và các vật dụng của tôi, ảnh của Sư phụ, sách Đại Pháp và một chiếc loa. Tôi đã phát chính niệm trong phòng giam và hướng nội tìm nguyên nhân mình đã không làm tốt ở đâu dẫn đến vụ bắt giữ này.

Ngay sau đó, tôi nghe thấy hai viên cảnh sát nói chuyện ở bên ngoài, một trong số họ nói rằng tôi sẽ bị đưa vào trại tạm giam. Khi tôi nghe thấy điều này, tôi đã bị sốc và tự nghĩ: “Tại sao tôi lại thành ra thế này?”

Nhưng sau đó tôi nghĩ: “Không, mình phải phủ nhận niệm đầu này. Tôi là một đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp có sứ mệnh trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Nhiệm vụ của tôi vẫn chưa hoàn thành, nhưng bất cứ điều gì tôi làm chưa tốt sẽ được chính lại trong Đại Pháp. Nhà tù và các trại tạm giam không phải là nơi tôi nên ở. Tôi phải về nhà hôm nay. Tôi đã bị bức hại liên tục trong nhiều năm, điều này đã gây ảnh hưởng tiêu cực đến rất nhiều chúng sinh cần được cứu. Tôi sẽ không bị bức hại nữa và cũng sẽ không để các công tố viên và những người khác phạm tội với Đại Pháp.” Tôi liên tục phát chính niệm trong nhiều giờ.

Lúc 7 giờ tối, một viên cảnh sát gọi tôi đến phòng thẩm vấn. Một người bảo vệ cũng có mặt ở đó để ghi chép. Anh ấy hỏi tôi về Đại Pháp, tôi đã giảng chân tướng cho anh ấy. Sau đó, đội trưởng A vào phòng. “Chúng tôi có đoạn video ghi lại cảnh chị đi đến một khu phố để phân phát tài liệu Pháp Luân Đại Pháp, chị đã đi đâu và phát những gì, chị mặc trang phục gì và đi đến những tòa nhà nào đều được ghi lại. Chị phải giải thích,” anh ấy nói. Tôi tự nhủ: “Tôi không thể hợp tác với anh, vì điều đó sẽ chỉ gây hại cho anh.” Tôi bắt đầu phát chính niệm.

Sau đó đội trưởng A nói: “Các chị chẳng phải là học viên Pháp Luân Đại Pháp tu theo Chân, Thiện, Nhẫn sao? Chị phải nói sự thật.”

Tôi nói: “Pháp Luân Công hoàn toàn hợp pháp ở Trung Quốc. Trong danh sách 14 loại tà giáo do Bộ Công an đưa ra cũng không hề có tên Pháp Luân Công. Cục Quản lý Xuất bản Trung Quốc cũng đã bãi bỏ lệnh cấm đối với các ấn phẩm của Pháp Luân Đại Pháp.”

Tôi cũng nhắc anh ấy về luật công vụ mới và trách nhiệm suốt đời của một người trong việc xử lý các vụ án oan sai. Anh ấy sốt ruột nói: “Đừng nói về điều đó. Đó là việc của tôi.”

Tôi biết nhiều đệ tử Đại Pháp đã nói với anh ấy về điều này nhiều lần, anh ấy có vẻ mất kiên nhẫn khi nghe đến điều đó. Vì vậy, tôi đã ngừng nói và cầu xin Sư phụ cứu anh ấy.

Chưa đầy một phút sau, anh ấy nói: “Chị đang cầu xin Sư phụ của chị cứu chị?“ Thấy vậy, tôi đoán anh ấy có thể đã cảm nhận được lòng từ bi của Sư phụ. Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt tôi và tôi nói với anh ấy: “Việc tôi tu luyện không tốt đã khiến các anh phải gánh chịu nghiệp lực. Tôi thành thật xin lỗi. Sư phụ của tôi đã giảng rằng:”

“Pháp đồ thụ ma nạn
Hủy đích thị chúng sinh” (Sinh sinh vi thử sinh, Hồng Ngâm III)

Đột nhiên anh ấy không biết nói gì nữa. Anh ấy có lẽ đã cảm nhận được lòng từ bi của các đệ tử Đại Pháp.

Tôi nói với anh ta về một số câu chuyện được đăng trên Minh Huệ Net về các nhân viên cảnh sát đã phải chịu quả báo sau khi bức hại các đệ tử Đại Pháp. Nhưng cũng có những câu chuyện cảnh sát đã đưa ra lựa chọn đúng sau khi minh bạch chân tướng. Tôi cũng nói với anh ấy rằng khi mệnh lệnh từ cấp trên và đạo đức lương tâm có sự xung đột, người ta nên chọn lương tâm. Anh ấy tiếp tục lắng nghe và không ngắt lời tôi.

Sau khi nói hết những gì cần nói, tôi bảo anh ấy rằng tôi phải về nhà. Anh ấy nói: “Về nhà? Không đời nào.”

Tôi nói: “Nếu anh không cho tôi về nhà, anh muốn tôi đi đâu? Nếu anh bức hại tôi, trường hợp này sẽ được ghi vào hồ sơ của anh.” Anh ấy nói rằng anh không phải là người ra quyết định. Tôi nói: “Anh có trách nhiệm trong vụ này.” Anh ấy đi đi lại lại trong phòng thẩm vấn và tôi có thể thấy rằng anh ấy đang mâu thuẫn, đấu tranh giữa thiện và ác.

Lúc đó, nhân viên ghi chép đã in tờ khai ra, anh ấy liền yêu cầu tôi ký tên. Tôi nói: “Không, tôi sẽ không ký. Nhưng tôi sẽ xem những gì đã được ghi chép.” Tôi nhận thấy rằng anh ấy không ghi chép nội dung nào chống lại tôi và những điểm chính tôi nói đều được đưa vào. Vì vậy, tôi đưa mảnh giấy lại cho đội trưởng A, anh ấy cầm lấy và đi ra ngoài. Tôi tự nhủ: “Chỉ có Sư phụ là người quyết định tôi sẽ ở lại hay rời đi.”

Sau một vài phút, đội trưởng A quay lại cùng giám đốc sở cảnh sát với một nụ cười trên môi. Giám đốc bảo tôi ký giấy rồi tôi có thể về nhà. Tôi nói: “Tôi không thể ký giấy. Nếu tôi ký tên vào đó, nó sẽ trở thành bằng chứng về việc anh bức hại Pháp Luân Đại Pháp.” Họ đã không ép tôi ký. Như vậy, với sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã trở về nhà một cách an toàn. Tôi rất vui vì đội trưởng A và giám đốc đã lựa chọn đúng.

Tôi chân thành hy vọng rằng họ sẽ làm nhiều hơn trong khả năng của mình để bảo vệ các đệ tử Đại Pháp trong tương lai, vì đó cũng là để bảo vệ bản thân và lựa chọn một tương lai tốt đẹp hơn cho bản thân và gia đình họ. Tôi cũng hy vọng rằng nhiều người hơn nữa trong cơ quan thực thi pháp luật, viện kiểm sát và tòa án, cũng như người dân trên thế giới, sẽ sớm hiểu được chân tướng về Đại Pháp, thoái xuất khỏi ĐCSTQ và lựa chọn một tương lai tốt đẹp hơn.

Trên đây là những hiểu biết hạn chế của tôi. Nếu có bất cứ điều gì không đúng, xin từ bi chỉ rõ.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2022/4/24/40925p.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/6/200199.html

Đăng ngày 16-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share