[MINH HUỆ 16-07-2007]
Đảng Cộng sản đã tồn tại hơn một trăm năm và đã dối trá trong suốt quá trình hiện hữu của mình. Có rất nhiều thể loại dối trá. Dối gạt là bản chất của Cộng sản. Đảng sẽ không nói sự thật. Nó không quen nói ra sự thật. Không lừa dối, Đảng Cộng sản sẽ không biết cách cầm quyền.
Nói một cách khác, nếu nhân dân có thể thấy rõ những điều lừa dối của Đảng Cộng sản, Đảng sẽ không còn có thể nắm quyền và không thể tiếp tục sự giả dối và tàn bạo của mình.
Chúng ta cần tóm lược và nghiên cứu đầy đủ những điều dối trá này.
Điều dối trá lớn nhất của Đảng Cộng sản – “Giải phóng toàn nhân loại”
Đảng Cộng sản tuyên bố là sẽ “Giải phóng toàn nhân loại”. Đảng sẽ thành lập một “Thiên đường tại thế”. Đảng sẽ cung cấp cho nhân loại một “Đời sống cộng sản” với “Hàng hoá dồi dào”… “Cho mỗi người thể theo nhu cầu”. Về cơ bản, Đảng nói rằng mình là “Đấng cứu thế” của nhân loại.
Đó là một điều dối trá lớn nhất!
Nhà tiên tri nổi tiếng ở thế kỷ thứ 14 Nostradamus đã viết trong tập thơ tiên tri nổi tiếng và quan trọng nhất của mình về Tháng Bảy 1999 Đại vương Khủng bố,
“Trong năm 1999, tháng bảy,
Từ trời sẽ đến một Đại vương Khủng bố.
Lúc bây giờ, Mars sẽ trị vì thế giới.
Nói là để làm cho dân chúng sống một cuộc đời sung sướng.”
Trong câu cuối, “Nói rằng để làm cho dân chúng sống một cuộc đời sung sướng, ” câu “nói rằng “rõ ràng chỉ ra rằng điều mà “Mars” (một chữ lái của Marx) nói rằng “để làm cho dân chúng sống một đời sung sướng” là một lời nói dối. Sự hiểu biết của nhà tiên tri Nostradamus quả thật sâu xa vô cùng.
Nhân thế sẽ không bao giờ trở thành Thiên đàng
Tại sao chúng ta nói sự giải phóng toàn nhân loại của Đảng Cộng sản là một lời dối gạt lớn nhất?
Đầu tiên, thế giới nhân loại chỉ là của con người và sẽ không bao giờ trở thành Thiên đàng. Sự sản xuất của con người sẽ không bao giờ đạt đến “Phong phú tột cùng” để có thể “phân phối cho mỗi người tuỳ theo nhu cầu”, lý do là tài nguyên của trái đất là có hạn. Dù cho khoa học có cực kì tiến bộ thì cũng không thể cho sản phẩm với số lượng vô hạn được. Quan trọng hơn, ham muốn của con người là vô hạn. Sẽ không bao giờ con người được thoả mãn. Hơn nữa, thông thường, sự bất mãn của con người luôn đến từ sự trống rỗng về tinh thần chứ không phải vì thiếu thốn hay ham muốn vật chất. Ví dụ, một người rất giàu có và đã có dư thừa tiền bạc cho cả cuộc đời nhưng vẫn muốn kiếm thêm tiền. Vì sao? Vì họ cảm thấy nhiều tiền hơn nữa là một dạng thành tựu, nó mang đến cho họ một sự thoả mãn nhất định. Điều đó không có nghĩa là họ thực sự cần nhiều tiền như vậy. Do vậy, sự “phân phối tuỳ theo nhu cầu” của Đảng Cộng sản là hoàn toàn không thể thực hiện được và nó chỉ là lừa dối.
Chúng ta có thể thấy rằng tiến bộ khoa học hiện nay là vô hạn. Sự phát triển của khoa học cũng có hai mặt. Nói cách khác, khi khoa học mang đến những lợi ích vật chất, nó cũng gây ra nhiều vấn đề. Ví dụ, sự thoái hoá đạo đức, sự ô nhiễm môi trường và sự tiêu thụ thái quá tài nguyên. Tất cả đều chỉ ra một sự thật là giàu có vật chất không thể nào đáp ứng được mức độ ham muốn của con người.
Đảng Cộng sản chỉ Bóc lột, Không Sản xuất
Đảng Cộng sản không có khả năng đưa nhân loại đến sự giàu có tột cùng. Điều này là khẳng định khi ta xem xét bản chất ích kỉ và tham lam của Đảng Cộng sản. Nó nắm lấy cơ hội khuất phục mọi thứ trên thế giới này để phục vụ cho ý chí và mục tiêu của mình. Tất cả để thoả mãn sự ích kỉ và ham muốn của Đảng. Thậm chí khi Đảng muốn làm cho xã hội phồn vinh hơn thì điều đó cũng vì nó muốn lấy được nhiều hơn. Đảng hăng hái cướp bóc cả trước khi xã hội trở nên giàu có. Làm sao nó có khả năng làm cho bất cứ xã hội nào thật sự phồn vinh?
Thậm chí nếu như Đảng muốn làm cho xã hội giàu có hơn, nó cũng không có khả năng ấy. Làm sao một xã hội cai trị bằng bạo lực và dối gạt có thể đạt được sức mạnh kinh tế? Trí huệ và khả năng là song hành với sự thiện lành, nhưng các người làm ác của Đảng thiếu khả năng và trí huệ. Đảng đã la lớn khẩu hiệu, “Tôn trọng khoa học, tôn trọng kiến thức’ trong nhiều năm, nhưng nó không thể nào tôn trọng khoa học và kiến thức. Bản chất của nó không phù hợp với các luật lệ và nguyên lý quy ước, mà trái lại nó tạo ra luật lệ của mình. Trong bản chất của Đảng là sự ghét bỏ bất cứ điều gì bình thường. Do vậy Đảng không thể có một tinh thần khoa học. Làm sao Đảng có thể tôn trọng qui tắc kinh tế? Làm sao Đảng có khả năng làm tốt kinh tế được?
Triều đại Đỏ đại diện cho Đói nghèo và Không bao giờ Đồng hành với Giàu mạnh.
Kinh nghiệm của hơn 100 năm qua là một bằng chứng rõ ràng rằng Đảng chỉ có thể mang đến cho xã hội sự nghèo đói và chưa bao giờ thật sự làm cho xã hội phồn thịnh.
Mọi người đều biết rằng các nước Cộng sản – các nước kém phát triển – đều là những nước nghèo đói, với đặc thù kinh tế phát triển chậm và què quặt. Ở các nước này, sự cách biệt giữa đời sống của người nghèo nhất và giàu nhất trong xã hội là rất xa. Những nước này thiếu sức mạnh kinh tế, nhấn chìm tiềm lực của mình trong những vòng luẩn quẩn.
Đảng tuyên truyền rằng nó sẽ tạo ra một “Xã hội cộng sản với hàng hoá dồi dào”. Điều này đã trở thành một chuyện cười trong lịch sử nhân loại.
Điều mà Đảng cộng sản mang đến cho nhân loại là tù đày chớ không phải giải phóng.
Điều mà Đảng cộng sản mang đến cho nhân loại chưa bao giờ là giải phóng và tự do. Trái lại, nó mang đến sự tù đày và gông cùm chưa bao giờ thấy trong lịch sử.
Không có nước nào trên thế giới mà thiếu tự do như các xã hội dưới chế độ của Đảng cộng sản.
Không có triều đại nào trong lịch sử mà thiếu tự do như là “Triều đại Đỏ”.
Sự độc tài của Đảng đã đạt đến mức cùng cực. Nó đã vượt mức chính phủ độc tài nhất trên trái đất. Đây là một sự thật được nhiều người biết.
Hệ thống tổ chức trơn tru của Đảng Cộng sản kiểm soát chặt chẽ toàn bộ dân chúng, tài nguyên và các sự kiện trong toàn xã hội. Móng vuốt của Đảng trong quyền lực rất chặt chẽ và nó cản ngăn bất kỳ ai chia sẻ quyền lực. Đảng làm hết sức mình để lừa dối quần chúng tham gia tất cả các tổ chức Đảng, kể cả Đoàn thiếu niên và Thiếu Niên Tiền phong. Nó thành lập cái gọi là “Liên đoàn”, “Hội phụ nữ” và “Liên hiệp Công Thương”. Tất cả điều đó kỳ thật không gì khác hơn là những chi nhánh của Đảng, cũng như những cái gọi là “các Đảng Dân chủ”, “các nhóm xã hội”, và những người mà không liên hệ với đảng. Thậm chí các nhóm tôn giáo cũng trở thành các chi nhánh của Đảng. Chính quyền quân đội, địa phương, “Hội đồng Nhân dân Quốc gia, ” và “Hội đồng Cố vấn Chính trị” đều bị kiểm soát chặt chẽ bởi các “tổ chức Đảng”
Không một tổ chức tự thành nào có thể thật sự tồn tại và sống sót trong xã hội Trung Quốc. Thậm chí các “hội đồng hương” và “hội lớp” cũng bị theo dõi nghiêm ngặt. Toàn thể trong toàn thể, hệ thống tổ chức Đảng muốn kiểm soát chặt chẽ tất cả mọi người. Tại sao phần đông các nước xã hội chủ nghĩa lại có sự hiệu quả và sản xuất thấp nhất? Đó là vì Đảng cộng sản kiềm soát mọi điều. Trong một xã hội độc tài, không một ai có tự do vào bất kì thời điểm nào. Đảng kiểm soát mọi điều, từ chiếc nôi cho đến cái mồ. Khi một người còn trong bụng mẹ, Đảng quyết định xem người đó có thể sinh ra hay không – điều này được gọi là “kiểm soát sinh đẻ”. Sau khi một người được sinh ra rồi, người đó không thể di chuyển tự do từ một nơi này đến một nơi khác (chính sách hộ khẩu). Khi một người đến trường học, người đó phải chấp nhận các “câu trả lời thông thường” (cái mà tài liệu của Đảng tuyên truyền cho họ). Khi một người đi lấy vợ/chồng, người đó cần được sự chấp nhận từ đơn vị Cộng sản cũng như của chế độ Cộng sản. Chế độ sắp đặt công ăn việc làm cho con người. Khi một người chết, người đó bị buộc đi thiêu. Một sự suy nhược mạnh mẽ và cơ bản thấm vào mọi nơi trong cái xã hội này. Người Trung Quốc thật sự không biết ý nghĩa của “tự do”.
Như đã đề cập, lịch sử minh chứng rằng Đảng Cộng sản mang đến cho nhân loại không phải là “giải phóng” mà là một sự giam hãm trên qui mô lớn. Chỉ khi con người được tự do khỏi sự giam cầm của Đảng Cộng sản thì người ta mới đạt được sự giải phóng đích thực.
Bản tiếng Hán :https://www.minghui.org/mh/articles/2007/7/16/158709.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/8/20/88764.html
Đăng ngày 14-10-2007; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.