Bài viết của đệ tử Đại Pháp tỉnh Hồ Nam

[MINH HUỆ 27-05-2023] Tôi năm nay 66 tuổi. Tôi có một chị gái, hai em gái và một em trai, chúng tôi đều sống ở cùng một huyện thành. Mẹ tôi vẫn luôn ở nhà của em trai tôi. Vào nửa cuối năm 1997, tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ giảng:

“một người luyện công, người khác có lợi ích” (Chuyển Pháp Luân)

Thực sự là như vậy, tôi luyện công, người thân của tôi và những người xung quanh đều nhận thọ ích từ Đại Pháp.

Mẹ tôi hơn 90 tuổi bị phổi trắng nặng, không chữa mà tự khỏi

Mẹ tôi là một người cần cù tốt bụng, năm nay bà đã 93 tuổi.

Cuối năm 2022, ở Trung Quốc Đại lục từ thành phố đến vùng nông thôn, từ người lớn đến trẻ nhỏ, gần như mọi người đều nhiễm Covid, nhà nhà đều “dương tính”. Tiệm thuốc ngừng bán thuốc hạ sốt, đã có rất nhiều người thiệt mạng trong dịch Covid, và đa số đều là người lớn tuổi.

Ngay lúc dịch bệnh ập tới dữ dội, em trai và em dâu của tôi cũng nhiễm Covid. Họ vừa uống thuốc, vừa phải kiên trì làm việc, cả ngày từ sáng tới tối bôn ba ở bên ngoài. Vài ngày sau, mẹ tôi cũng xuất hiện triệu chứng nhiễm Covid, mặc dù không sốt, nhưng bà bị ho, nghẹt mũi, khó thở, không thể ăn; gần như cùng lúc đó, kết quả xét nghiệm cho thấy chị gái và hai em gái của tôi cùng gia đình của họ đều bị “dương tính”.

Ban đầu, khi tôi cùng các chị em gái tới nhà của em trai thăm mẹ, mẹ nói bà chỉ bị cảm mạo, không sao, uống thuốc từ từ sẽ khỏi. Em trai và em dâu cũng nói không sao. Hai em nghĩ chúng tôi đều khá bận, và muốn tránh lây nhiễm, nên nói chúng tôi không cần tới thăm mẹ thường xuyên, hai em sẽ chăm sóc mẹ chu đáo, và chúng tôi đã đồng ý. Khi sắp về, tôi còn đặc biệt nhắn nhủ mẹ, các chị em gái, em trai và em dâu, nhớ thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” nhiều lần, nhớ nghe âm nhạc do đệ tử Đại Pháp sáng tác và các bài giảng Pháp của Sư phụ nhiều lần. Mọi người đều đồng ý với tôi.

Hai ngày sau, tôi gọi điện mới biết tình trạng của mẹ không có chuyển biến, hơn nữa còn có dấu hiệu nặng thêm. Tôi và các chị em gái lại đến thăm mẹ. Chúng tôi thấy mẹ nói chuyện dường như không có hơi, người gầy đi, sắc mặt cũng tiều tụy, bà nằm trên giường, và không thể ngồi dậy. Chỉ mới qua vài ngày, mẹ tôi đã trông già đi nhiều, tôi giật mình hỏi mẹ: “Hàng ngày mẹ có niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’ không? Mẹ có nghe Sư phụ giảng Pháp và có nghe âm nhạc Đại Pháp không?” Mẹ tôi nói đôi khi có niệm, đôi khi quên niệm, máy nghe nhạc thì lúc mở lúc không. Tôi bèn nói: “Đều là vì con quá sơ suất.”

Các chị em vừa thấy bộ dạng của mẹ như thế này, mọi người đều muốn đưa mẹ vào viện. Tôi biết bệnh viện không thể chữa khỏi Covid, bây giờ thực sự có thể cứu mẹ chỉ có Pháp Luân Đại Pháp, nhưng vì mẹ không tu luyện, và các chị em gái cũng không phải đệ tử Đại Pháp, hơn nữa mẹ cũng muốn đi viện, cho nên tôi đã đồng ý để mẹ đến bệnh viện khám rồi nói sau.

Bệnh viện rất đông người, tất cả các phòng khoa và các cửa sổ tiếp khách đều chật kín người đang đứng xếp hàng. Thật không dễ chờ tới lượt mẹ tôi vào khám, tuy nhiên bác sỹ lại không khám bệnh, mà chỉ kê đơn cho mẹ đi chụp CT. Sau khi tới phòng chụp CT, đâu đâu cũng chật kín người, tôi đi hỏi thăm mới biết những người xếp hàng buổi sáng là những người đã lấy số từ hôm qua nhưng vẫn chưa chụp, còn những người lấy số vào hôm nay có thể phải chờ tới ngày hôm sau. Vậy nên, chúng tôi đành phải ra về.

Hơn 6 giờ sáng hôm sau, em gái út đã vào xếp hàng ở đó, đến hơn 11 giờ sáng, mẹ tôi chụp CT xong, ngày hôm sau mới lấy ảnh, nhưng bác sỹ vẫn có thể xem ảnh trên máy tính. Để mẹ có thể nhanh chóng khám bệnh và nhập viện, mấy chị em chúng tôi đã chia ra đứng xếp hàng ở khu chẩn đoán, khu đóng tiền, khu lấy thuốc và khu tiêm thuốc, cả nhà tất bật hai ngày, cuối cùng mẹ tôi đã được vào khám bệnh. Bác sỹ nói: “Mẹ chị tuổi tác đã cao, cần phải nhập viện, nhưng chúng tôi đã hết giường, chị tự nghĩ cách tới các khoa khác hỏi thăm xem, nếu còn giường thì tôi sẽ viết đơn để mẹ chị nhập viện.” Em gái út đã tới các khoa khác để hỏi thăm, tình cờ gặp trưởng khoa tiêu hóa mà em quen biết, nhờ đó mẹ tôi mới được nhập viện.

Sau khi nhập viện, bác sỹ trưởng khoa đã kiểm tra ảnh chụp CT của mẹ tôi trên máy tính, rồi nói với em gái út của tôi: “Mẹ cô bị nhiễm Covid rất nặng, phổi trắng hơn 75%, rất nguy kịch, bất cứ lúc nào cũng có thể trở nặng dẫn đến mất mạng, các cô nên chuẩn bị tinh thần trước. Bệnh viện hiện nay không có thuốc đặc trị Covid, một ngày chỉ có thể cho bệnh nhân truyền dịch và thở oxy, không có biện pháp nào khác, giờ phải xem số phận của mẹ cô thôi.”

Tôi nghe xong cảm thấy rất đau lòng. Tôi thầm nghĩ: Mình phải dàn xếp quan hệ ở đây cho đúng, nếu đây là quan nạn trong số phận của mẹ, thì tôi nên cố gắng phát huy tác dụng của một đệ tử Đại Pháp, để mẹ lần nữa chứng kiến sự siêu thường của Đại Pháp. Tôi đã nói với mẹ: “Bây giờ, người thực sự có thể cứu mẹ chỉ có Sư phụ Đại Pháp thôi, mẹ nhất định phải kiên định tín tâm, mọi thời mọi khắc đều thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’, cầu xin Sư phụ cứu mẹ mới được.” Tôi cũng nói em trai, em dâu và em gái út giúp mẹ niệm chín chữ chân ngôn.

Vào ban đêm, em trai ở lại bệnh viện chăm sóc mẹ. Vào buổi sáng, em dâu và em gái út sẽ chăm sóc mẹ. Tôi và chị gái, em gái lớn sẽ thay nhau vào đưa cơm, làm chút thức ăn dinh dưỡng cho mẹ. Thông qua mẹ tự niệm chín chữ chân ngôn và mọi người cũng thành tâm giúp mẹ niệm, bệnh tình của bà về cơ bản đã ổn định, không còn tiến triển theo chiều hướng xấu.

Khi mẹ tôi nằm viện đến ngày thứ mười, mặc dù bệnh tình đã có chuyển biến tốt, nhưng chụp CT vẫn thấy phổi trắng 75%. Khi ấy, bác sỹ trưởng khoa đã nói với em gái út của tôi: “Hiện nay, người nhiễm Covid quá nhiều, bệnh viện quá tải, tình huống khẩn cấp, bên trên đã có quy định mới, người nhiễm Covid chỉ có thể nằm viện tối đa bảy ngày, bác sỹ từ chối nhận bệnh nhân nặng, vì mẹ cô đã nằm viện mười ngày rồi, nên cấp trên có chỉ thị cần cho xuất viện.” Em gái đã gọi điện nói chuyện với tôi, tôi suy ngẫm một chút rồi nói: “Nếu đã vậy, thì để mẹ xuất viện thôi, dù sao bệnh viện cũng không chữa khỏi. Nhà chị ở khá gần cậu út, chị và hai vợ chồng cậu út sẽ chăm sóc cho mẹ.”

Vào buổi chiều, con trai tôi đã lái xe đưa tôi tới bệnh viện đón mẹ. Trên đường về nhà, con trai tôi kể con dâu đi làm, hễ có thời gian rảnh thì liền niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, trong chỗ làm chỉ có con dâu bình yên vô sự; tôi còn nghe kể một số ví dụ về những người nhiễm Covid ở các nơi thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” mà khỏi bệnh. Mẹ tôi nghe xong cũng thêm tín tâm, trạng thái cũng tốt hơn nhiều.

Mẹ tôi ở bệnh viện có máy thở oxy, nhưng sau khi về nhà, mọi người lo lắng vì mẹ không có máy thở oxy. Cháu trai đi làm ở nơi khác đã lên mạng mua cho bà nội máy thở oxy, nhưng vì nguồn cung ứng không đủ nên chờ mãi không thấy hàng gửi tới. Khi ấy, tôi và chồng đã nói với mọi người: Không có máy thở oxy cũng không sao, chỉ cần mẹ và mọi người chúng ta thực sự tín Sư tín Pháp, kính Sư kính Pháp, thì Sư phụ nhất định sẽ giúp chúng ta. Khi này, mẹ tôi nói: “Không có máy thở oxy, mẹ cũng không sợ, mẹ tin Đại Sư Lý, tin Đại Pháp hảo, mấy lần gặp nạn đều là Đại Sư Lý giúp mẹ thoát khỏi nguy hiểm, lần này Sư phụ sẽ bảo hộ mẹ.”

Tôi nghe mẹ nói vậy, cũng cảm thấy mừng thay cho bà. Chồng tôi nói tiếp: “Mẹ ơi, mẹ nói hay quá, mẹ giữ một niệm này, một tâm này, Sư phụ nhất định sẽ bảo hộ mẹ.” Nhờ vậy, mẹ tôi đã khỏe lại trong vòng một tuần, bà đã có thể xuống giường đi lại, sắc mặt hồng hào, phổi trắng cũng biến mất. Đệ tử cảm tạ Sư phụ!

Sau khi mẹ tôi khỏe lại, bà muốn tôi đưa bà tới nhà của cậu ở cách đó 30 cây số. Trước đó, cậu đã định tới thăm mẹ tôi, nhưng vì Tết Nguyên Đán và dịch bệnh kéo dài, nên mẹ tôi đã từ chối cậu. Sau khi mẹ tôi khỏe lại, bà không muốn cậu lo lắng, và cũng muốn để cho cậu thấy sự thần kỳ của Đại Pháp, nên bà đã quyết định tới nhà cậu một chuyến. Tới nhà cậu, sau khi hàn huyên vài câu, mẹ tôi kể lại: “Chị đã nằm viện mười ngày, nhưng bệnh viện không thể chữa khỏi, chị thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’, và Sư phụ Đại Pháp đã cứu mạng chị.” Tôi đã đưa cho hai cậu và gia đình của cậu cuốn sách nhỏ chân tướng và bài kinh văn mới “Vì sao có nhân loại” của Sư phụ, để họ tìm hiểu chân tướng nhiều hơn (trước đây họ đã làm tam thoái rồi).

Trên đường về nhà, mẹ đã cảm khái nói với tôi: “Mẹ quá may mắn. Suốt hơn 20 năm nay, mỗi lần mẹ gặp nguy hiểm về tính mệnh, đều là mẹ tin Đại Pháp, tin Sư phụ, thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’, Sư phụ đã cứu mẹ, mẹ mới có thể vượt qua. Mẹ phải cảm tạ Sư phụ Đại Pháp!”

Mỗi lần mẹ tới nhà tôi, trước tiên bà luôn dâng hương cho Sư phụ, song thủ hợp thập, và thầm niệm: “Sư phụ hảo! Sư phụ hảo! Sư phụ hảo!”

Kể từ đó, bệnh tim của mẹ tôi cũng không tái phát nữa

Mặc dù mẹ tôi không tu luyện, nhưng bà vô cùng tin tưởng Sư phụ Lý Hồng Chí và tin rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo, bà rất ủng hộ chúng tôi tu luyện Đại Pháp. Vì bà không biết chữ, nên thường nghe băng ghi âm giảng Pháp của Sư phụ và nghe âm nhạc Đại Pháp. Trước đây, bà đã từng mắc nhiều bệnh tật, chẳng hạn như bệnh tim, đau dạ dày. Hiện nay, sức khỏe của bà rất tốt, lưng cũng thẳng, tay chân linh hoạt, tai và mắt vẫn tốt, trên mặt không có nếp nhăn, da mặt hồng hào. Người nào không biết tuổi thật của bà, đều nghĩ bà chỉ mới 70 tuổi. Tôi còn nhớ hôm Chủ Nhật trước ngày 20 tháng 7 năm 1999, em trai của tôi đang ở phòng khách đọc sách, đột nhiên nghe thấy mẹ tôi la một tiếng “ối” và không thấy động tĩnh gì. Em trai không rõ chuyện gì nên đã chạy tới chỗ mẹ, mới thấy mặt mẹ trắng bệch, nằm bất động trên tràng kỷ, hóa ra là bệnh tim của mẹ tái phát.

Em trai đã véo người mẹ, nhưng không thấy mẹ có phản ứng gì, em trai đã cuống lên, nghĩ là sẽ gọi điện cho tôi, đột nhiên em trai nhớ lại tôi đã từng nói với em: “Con người chỉ cần tin Sư phụ, tin Đại Pháp hảo, khi gặp nguy nan, cầu xin Sư phụ trợ giúp, thì sẽ gặp dữ hóa lành, chuyển nguy thành an.” Em trai tôi đã kêu lớn: “Sư phụ Lý Hồng Chí hãy cứu mẹ con!” Em trai kêu lớn nhiều lần, và mẹ tôi đã hồi tỉnh một cách thần kỳ! Em trai tôi vô cùng mừng rỡ, liền mở cuốn sách Chuyển Pháp Luân mà tôi tặng em, quỳ trước Pháp tượng của Sư phụ và nói: “Con cảm tạ Sư phụ! Con xin bái lạy Sư phụ.” Sau đó, em trai đã dập đầu lạy ba cái. Kể từ đó, bệnh tim của mẹ tôi cũng không tái phát nữa, các căn bệnh khác như đau dạ dày cũng biến mất.

Năm mẹ tôi hơn 80 tuổi, bà đã bị ngã nhưng vẫn bình an vô sự

Năm mẹ tôi hơn 80 tuổi, vào một ngày nọ, bà tới cửa tiệm bán giày của em gái tôi ngồi chơi, khi ấy có khách đến mua hàng, bà liền đứng dậy định bán giúp, ai ngờ, bà vừa bước tới, đã bị té “oạch” xuống đất và bất tỉnh.

Em gái nghe thấy tiếng động liền quay lại nhìn, em đã hốt hoảng, mọi người xung quanh cũng kinh hãi. Em gái vội chạy tới bên mẹ, định đỡ mẹ ngồi dậy, nhưng mọi người xung quanh đều nói: Không được đỡ dậy, không được đỡ dậy, cháu để cho bà nằm thẳng ra đất. Sau đó, mọi người bảo em gái mau gọi cấp cứu 120. Em gái sợ hãi cuống lên, không biết làm sao, chỉ biết nép người bên cạnh mẹ không ngừng kêu: “Mẹ ơi! Mẹ ơi!” Mẹ tôi đã nghe thấy em gái đang gọi, bà vẫn có chút ý thức, chỉ là không thể cử động. Đột nhiên, trong đầu bà chợt lóe lên lời tôi hay nói với bà: “Khi gặp nguy nan thì phải nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’, nhớ cầu xin Đại Sư Lý cứu giúp.” Vì vậy, bà đã liên tục mặc niệm mấy câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Chân Thiện Nhẫn hảo”, “Đại sư Lý cứu con”.

Bà niệm tới niệm lui, không lâu sau, bà đã cảm thấy mình có thể cử động, rồi gọi em gái đỡ bà dậy, mẹ tôi đã từ từ bò dậy khỏi mặt đất. Khi này, em gái mới thở phào nhẹ nhõm, mọi người xung quanh cũng quan tâm hỏi thăm mẹ tôi ngã có sao không? Thân thể có thấy đau chỗ nào không? Có cảm thấy khó chịu gì không? Em gái tôi đã chuẩn bị đưa mẹ vào viện kiểm tra, nhưng mẹ tôi mỉm cười nói: “Mẹ cầu xin Đại sư Lý bảo hộ, sẽ không sao đâu, con xem này, mẹ có bị gì đâu?” Mẹ đã nói không sao, quả thật là không sao. Mọi người đều đã chứng kiến sự thần kỳ của Pháp Luân Công ─ một bà lão hơn 80 tuổi ngã nặng vậy mà không sao, đây thực sự là một kỳ tích Pháp Luân Đại Pháp ban cho nhân loại!

(Bài chia sẻ nhân dịp chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24 đăng trên Minh Huệ Net)

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Nếu đăng lại cho mục đích thương mại, vui lòng trao đổi với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/5/27/【5.13徵文】九旬母親染疫–嚴重白肺不治自癒-461042.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/30/209638.html

Đăng ngày 29-06-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share