Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Moldova

[MINH HUỆ 20-05-2023] Sư phụ Lý Hồng Chí giảng:

“Làm người tu luyện, thì hết thảy những khổ não gặp ở người thường đều là vượt quan; hết thảy tán dương gặp phải đều là khảo nghiệm.” (Người tu tự ở trong ấy, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi muốn chia sẻ với các đồng tu về trải nghiệm tu luyện gần đây đã giúp tôi có nhận thức sâu sắc hơn về lời giảng của Sư phụ. Đầu tiên, tôi muốn chia sẻ về việc tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp như thế nào.

Cuối cùng tìm được điều tôi đang tìm kiếm

Sau khi tìm kiếm ý nghĩa nhân sinh trong nhiều năm, tôi được biết đến Pháp Luân Đại Pháp khi lần đầu gặp chồng tương lai của mình vào tháng 2 năm 2009. Khi anh ấy giải thích Pháp Luân Đại Pháp là gì, tôi cảm thấy vô cùng bình yên và tĩnh lặng trong nội tâm, và tôi minh bạch rằng đây là điều mình đang tìm kiếm.

Tháng 12 năm 2008, tôi đã viết một tin nhắn vui trên bảng tại nơi làm việc: “Đang tìm chồng”, kèm theo thời hạn nộp đơn. Vào thời điểm đó, tôi tập yoga, nhưng tôi tập nó như tập thể dục. Trong các lớp học yoga, có một số ý tưởng thu hút sự chú ý của tôi – khi họ đạt được trình độ cao, các học viên sẽ ở trong tư thế song bàn (hai chân bắt chéo lên nhau) trong thời gian dài. Tôi cũng nghĩ rằng mình muốn đi đâu đó để tích lũy thêm năng lượng, vì vậy tôi đã tìm hiểu các khóa học khác.

Tôi đã đăng ký một khóa học vào đầu năm 2009. Tôi nhớ mình đã nói với những người phụ nữ mời tôi tham gia khóa học – “Có lẽ chúng ta đến thế gian để cứu người.” Người hướng dẫn chịu trách nhiệm dạy lớp bị ốm, vì vậy lớp học đã bị hủy bỏ.

Vài ngày sau, vào tháng 2 năm 2009, tôi gặp chồng tương lai của mình và anh ấy nói với tôi rằng tôi không phải tham gia bất kỳ lớp học nào. Thay vào đó, anh ấy nói với tôi về Pháp Luân Đại Pháp.

Hai tuần sau, chúng tôi nộp đơn đăng ký kết hôn và ba tuần sau chúng tôi kết hôn. Thời hạn vui mà tôi đặt ra hồi tháng 12 năm 2008, đã thành hiện thực. Tôi nhận ra rằng Sư phụ đã giúp tôi được toại nguyện và tôi quyết định bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tu luyện tại nơi làm việc

Vì tôi dành hàng giờ tại nơi làm việc nên đây là một hoàn cảnh tốt để giảng chân tướng về cuộc bức hại ở Trung Quốc. Có nhiều cách để giảng chân tướng và chúng ta nên chọn cách tốt nhất cho từng tình huống. Trong suốt nhiều năm, tôi đã tặng hoa và các tài liệu khác cho đồng nghiệp của mình. Một số người đã đến thăm Triển lãm Chân-Thiện-Nhẫn, và những người khác đã tham dự tiệc trà đạo Trung Quốc do chồng tôi tổ chức.

Tôi đã giảng chân tướng theo nhiều cách khác nhau, tùy thuộc vào hoàn cảnh, cho một số đồng nghiệp khi tôi làm việc cho chính phủ và bây giờ một số người trong số họ là quan chức cấp cao.

Khi tôi làm việc tại một phòng ban, bộ trưởng đã tham dự buổi trà đạo Trung Quốc của chúng tôi. Sau đó tôi đã tặng cô một cuốn sách Chuyển Pháp Luân và một bông hoa sen. Cô ấy vô cùng minh bạch chân tướng về Pháp Luân Công, và đặt định cho mình một vị trí tốt phi thường. Hôm nay cô có một vị trí cao. Cô được ca ngợi vì sự chính trực, dũng cảm chống tham nhũng và được biết đến là người thực sự đặt lợi ích của người dân lên hàng đầu.

Lý trí khi giảng chân tướng cũng rất quan trọng. Ngay sau khi bắt đầu tu luyện, tôi đã làm việc trong văn phòng thủ tướng và thu thập chữ ký của DAFOH (Hiệp hội các bác sĩ chống cưỡng bức thu hoạch nội tạng). Một ngày nọ, tôi bước vào văn phòng của một nhân vật cấp cao bên cạnh và đề nghị cô ấy ký tên thỉnh nguyện lên án tội ác cưỡng bức mổ cướp nội tạng. Cô ấy khuyên tôi nên cẩn thận và tránh làm những điều như vậy tại nơi làm việc. Tôi nói với cô ấy rằng thời gian làm việc đã kết thúc và điều quan trọng là cô ấy phải biết chuyện gì đang xảy ra ở Trung Quốc. Sau đó, tôi nghe nói cô ấy đã khen tôi với sếp của tôi.

Một tổ chức khác mà tôi đã làm việc trong gần sáu năm đã cho tôi cơ hội thiết lập mối quan hệ với các tổ chức giáo dục, nơi chúng tôi thực hiện hạng mục Cánh hoa Hòa bình. Chúng tôi đã dạy mọi người cách làm hoa sen và chiếu bộ phim ‘Truyện cổ tích hoa sen’ cho hàng trăm trẻ em và giáo viên của các em.

Theo nhận thức của tôi, một học viên có trách nhiệm cứu những người mà học viên đó tương tác, nhưng để không làm tổn hại đến hình ảnh của Đại Pháp, điều quan trọng là phải tính đến bối cảnh, văn hóa của đất nước chúng ta đang sinh sống, tìm cách và dịp thích hợp, điều chỉnh cách tiếp cận của chúng ta với tình huống nhất định, đặc biệt là trong môi trường trí tuệ hay học thuật.

Sư phụ giảng:

“nhất là ở hoàn cảnh đơn vị công tác phức tạp, thì chính là cơ hội tốt đề cao tâm tính” (Về hưu rồi mới tu, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Nơi làm việc cũng là một môi trường tốt để đề cao tâm tính. Khi tôi mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã cao hứng đến nỗi không còn quan tâm đến bất cứ điều gì trong thế giới con người này nữa. Sau đó, tôi nhận ra mình đang cực đoan, và để trở thành một học viên tốt, có trách nhiệm thì người đó phải là một đồng nghiệp và một nhân viên tốt. Theo nhận thức của tôi, trung thực và chuyên môn giỏi có nghĩa là có trách nhiệm với đồng nghiệp, cấp trên, đối tác và những người hưởng lợi từ chúng ta. Sau khi tôi điều chỉnh suy nghĩ của mình, các đồng nghiệp và cấp trên đã ngưỡng mộ hành vi ngay chính của tôi.

Khi làm việc tại Bộ Giáo dục, tôi đã nhận được bằng cấp, thư cảm ơn, và học bổng tài trợ để đi học ở Mỹ. Khi bộ trưởng viết thư giới thiệu học bổng Mỹ, cô ấy đã thêm một phẩm chất mà cô ấy nhận thấy ở tôi – đạo đức cao thượng. Tôi đã rất xúc động.

Bằng cách chiểu theo nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp (Chân-Thiện-Nhẫn), các học viên đã trở thành những chuyên gia có giá trị, vì các bài giảng Pháp đã khai mở trí huệ của chúng ta. Chúng ta nhanh chóng tìm ra giải pháp cho các vấn đề hoặc xung đột. Chúng ta cũng có thể tập trung. Một tâm thái bình hòa giúp một người có khả năng nhìn các tình huống từ góc nhìn rộng hơn. Tuy nhiên, điều cần thiết là chúng ta không truy cầu những thành tựu này và không trở nên hoan hỷ khi nhận thấy chúng.

Giám đốc của một tổ chức quốc tế khen ngợi khả năng giải quyết mâu thuẫn của tôi với một giáo sư đại học trước mặt cấp trên của tôi. Cô ấy gợi ý rằng họ sẽ hợp tác với tổ chức phi chính phủ của tôi và phát triển các dự án viện trợ.

Cấp trên trước đây của tôi đã khen tôi viết hay và nói rằng cô ấy sẽ tin tưởng giao cho tôi những công việc khó khăn nhất, nói rằng tôi có thể hoàn thành chúng một cách dễ dàng. Khi tôi rời đi, cô ấy rất buồn và mời tôi làm một vị trí giám đốc. Tuy nhiên, dự án tôi đang quản lý đã kết thúc. Tôi quyết định tìm một công việc mới, và tôi đã tìm được một cách nhanh chóng.

Vị trí mới hoàn toàn phù hợp với nền tảng kinh nghiệm của tôi nên tôi đã quyết định thử. Sau đó tôi hiểu rằng một khảo nghiệm tâm tính nghiêm túc đang chờ đợi tôi như một phần của giai đoạn tu luyện mới.

Chấp trước sâu nhất bị phơi bày

Tôi nghe nhiều người nói rằng đồng nghiệp mới của tôi là một người khó tính. Chúng tôi đã có một cuộc tranh luận nhỏ về tôn giáo. Sau đó, tôi để những suy nghĩ tiêu cực về cô ấy lớn dần và tôi đã không nhận ra rằng chúng không đúng. Thay vì phủ nhận nó, tôi cho phép suy nghĩ rằng tôi có nhiều kinh nghiệm và kiến thức trong lĩnh vực này hơn cô ấy và rằng tôi sẽ làm tốt hơn.

Khi đồng nghiệp của tôi nghỉ sinh, cô ấy đã tin tưởng giao cho tôi vị trí giám đốc. Chúng tôi tạm thời thuê một đồng nghiệp khác. Tôi đã giúp cô ấy ổn định cuộc sống và chúng tôi cùng nhau thực hiện các đầu việc của cô ấy. Lúc đầu, cô ấy cảm thấy tệ vì không hiểu rõ lĩnh vực này và nghĩ đến việc rời đi. Sau kỳ nghỉ đông, cô đã trở lại với bộ móng tay dài được sơn màu đỏ tươi. Thời gian trôi qua, nhưng cô ấy không bỏ lớp sơn móng tay màu đỏ đi. Chúng ở trong tầm mắt của tôi mỗi ngày, và đã thu hút sự chú ý của tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy phiền phức. Một tháng sau, khi chúng tôi đang chuẩn bị cho lễ ký kết một thỏa thuận quan trọng ở Bộ, tôi bắt đầu khó chịu và chỉ trích màu sơn móng tay đỏ của cô ấy. Tôi thậm chí còn nói với cô ấy rằng nếu cô ấy muốn tham gia buổi lễ chính thức, cô phải tẩy lớp sơn móng tay đó. Cô ấy đã phàn nàn với cấp trên của chúng tôi.

Sư phụ giảng:

“[Sẽ] làm cho chư vị trượt ngã, từ đó mà ngộ Đạo; tu luyện là như thế.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Những gì xảy ra trong tháng tiếp theo là một quá trình tu luyện. Một cuộc tranh đấu nội tâm đã diễn ra giữa phần thiện của tôi, phần hiểu rằng đây là cơ hội hoàn hảo để đề cao và tôi nên nói cảm ơn, và phần còn lại của tôi, phần phẫn nộ. Tôi nghĩ: “Sao cô ấy dám phàn nàn sau khi mình đã giúp cô ấy suốt mấy tháng trời!” Tôi đã phát chính niệm nhiều, hướng nội và tìm ra được nhiều chấp trước: Tôi cảm thấy mình vượt trội, và tôi sợ mất danh tiếng của bản thân. Tôi kỳ vọng mọi người sống theo tiêu chuẩn của các học viên, v.v..

Tôi đã rơi nước mắt khi hiểu rằng Sư phụ quan tâm đến chúng ta nhiều như thế nào. Ngài cho chúng ta vô số cơ hội để đề cao, và khi chúng ta tiếp tục ngoan cố, đôi khi Ngài an bài những khảo nghiệm nghiêm khắc để chúng ta thức tỉnh và cho chúng ta thấy những chấp trước của mình.

Tôi nhận ra rằng là một giám đốc, tôi nên làm tốt hơn. Nhưng cuối cùng, tôi phải đối mặt với cấp trên của mình. Khi phân tích tình hình, tôi nhận ra rằng đồng nghiệp và cấp trên của tôi luôn khen ngợi tôi, nhưng bây giờ tôi lại là người “xấu”. Tôi lập tức điều chỉnh suy nghĩ của mình và nhớ rằng tôi mới là người tu luyện chứ không phải cô ấy. Sư phụ đã an bài tình huống này để giúp tôi đề cao.

Hoàn cảnh sống của con người đang suy thoái, và đôi khi rất khó để tồn tại trên thế giới này. Tuy nhiên, chúng ta nên hiểu rằng chúng ta không được cố ý cải biến mọi thứ, càng không thể thay đổi người khác. Nhiệm vụ chính của chúng ta là thay đổi bản thân và trợ giúp Sư phụ. Chúng ta phải rất cẩn thận với những tư tưởng không đúng đắn và loại bỏ ngay khi chúng xuất hiện. Nếu chúng ta không để ý, thì ngay cả những lời nói tưởng tầm thường cũng có thể như sấm sét giáng xuống những người xung quanh chúng ta. Họ rất chú ý đến hành vi và lời nói của chúng ta.

Tôi đã rút được bài học sâu sắc là khi được khen thì không nên tự cao, khi bị chê cũng không nên bối rối. Trong cả hai trường hợp, tôi nên hướng nội. Tôi biết ơn Đại Pháp đã ban cho tôi trí huệ để xử lý tốt mọi việc.

Quá trình sắp xếp những suy nghĩ của tôi trên giấy khi viết về trải nghiệm này đã giúp tôi hướng nội từ những góc độ khác nhau và điều này thật sâu sắc. Tư tưởng của tôi bây giờ minh bạch, và tôi đã trở lại trạng thái bình tĩnh thường ngày. Tôi khuyến khích tất cả các học viên chia sẻ kinh nghiệm của họ, đặc biệt là những người chưa từng làm trước đây.

Con xin cảm tạ Sư phụ vì đã chăm sóc con và cho con cơ hội để tìm và loại bỏ chấp trước căn bản của mình!

(Bài viết chọn lọc kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24 trên trang web Minh Huệ)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên website này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ có thể sẽ kết tập nội dung trên website để xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/5/20/460961.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/22/209480.html

Đăng ngày 29-06-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share