Từ Pháp Hội chia sẻ kinh nghiệm trên internet lần thứ 8 dành cho các học viên ở Trung Quốc
Bài viết của Tâm Minh ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-11-2011]
Con xin kính chào Sư Phụ từ bi vĩ đại!
Xin chào các bạn đồng tu!
Tôi muốn chia sẻ nhận thức của mình trong nhiệm vụ giải cứu các đồng tu gần đây của các đồng tu.
Bước đi trên trên con đường tu luyện được an bài bởi Sư Phụ bằng cách hướng nội
Tôi biết được rằng chỉ bằng cách tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn có thể người ta mới là một người tốt một cách chân chính. Pháp Luân Công là tu luyện, và tu luyện bản thân là quan trọng nhất. Những điều chúng ta phải đối mặt trong cuộc sống, công việc, những mối quan hệ cá nhân, tất cả những thứ này đều bộc lộ những gì chúng ta cần phải tu bỏ đi. Sư Phụ đã dạy tôi cách hướng nội thế nào. Tôi thường gặp những khảo nghiệm tâm tính. Trong những năm đầu, tôi đã thất bại khi tu khẩu, có một cú trượt ngã lớn, tôi đã đứng dậy và tìm thấy chỗ sai của mình ở đâu.
Lần này chúng tôi giải cứu đồng tu B. Chúng tôi rất biết nhau, tất cả đều thuộc một nhóm trong vùng của chúng tôi. Gia đình và bạn bè của anh ấy đều biết rằng học viên B đã trở thành một người tốt nhờ học Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi học Pháp cùng nhau, chia sẻ kinh nghiệm, và giúp đỡ các đồng tu không tinh tấn. Chúng tôi giống như một người chị gái và các em trai, và đã học để tự nhiên hướng nội trong mọi hoàn cảnh trong vòng hơn mười năm tu luyện. Một ngày nọ, học viên B gọi điện cho tôi và nói với tôi rằng lãnh đạo của anh đã đưa anh đến một trại tẩy não. Anh đã cho tôi một số tên và số điện thoại và yêu cầu tôi nói chuyện với lãnh đạo của anh nếu anh ấy không trở về nhà trong vòng ba ngày.
Ngay lập tức tôi đã thông báo cho các bạn học viên phát chính niệm để giải cứu học viên B. Tôi nghĩ rằng vì sự cố này xảy ra gần tôi, nó không phải ngẫu nhiên. Lần đầu tiên tôi hướng nội, chấp trước gì của tôi đã được bộc lộ? Tôi tìm thấy nó là tình cảm giữa các bạn đồng tu. Tôi phải loại bỏ nó, nếu không tà ác sẽ tiếp tục dùi vào sơ hở của tôi. Có thể tôi cũng không được lý trí. Tôi cũng thấy gần đây trong khi làm ba việc, tôi thường đạt dưới mức trung bình, như tôi thường buồn ngủ khi phát chính niệm. Tôi cũng tìm thấy một chấp trước vào an nhàn.
Vào thời điểm đó, gần như hầu hết thời gian của tôi dành để đi làm. Tài chính gia đình của tôi khó khăn do con tôi kết hôn. Chấp trước của tôi vào lợi đã được phơi bày. Từ lúc tôi tìm thấy nó, tôi cần tu bỏ nó ngay. Sư Phụ dạy chúng ta,
“việc của bạn cũng là việc của mình, việc của mình cũng là việc của bạn”. (“Giảng Pháp tại Pháp hội Washington DC năm 2002“)
Nhờ nhớ lại lời của Sư Phụ, nên thật dễ dàng để tống khứ những chấp trước này. Tôi quyết định bớt chút thời gian từ công việc, và chia sẻ những gì tôi tìm thấy khi hướng nội với nhóm của chúng tôi. Tôi nói rằng đồng tu B đã bị cưỡng chế vào trại tẩy não, và tất cả chúng tôi cần có trách nhiệm để giải cứu anh ấy. Tất cả chúng tôi cần phải hướng nội và suy nghĩ đến người khác trước. Chỉnh thể của chúng tôi đã đề cao nhận thức, thay đổi quan niệm, và chúng tôi nhận ra rằng mặc dù chúng tôi đã không làm tốt, cựu thế lực vẫn không xứng đáng khảo nghiệm chúng tôi. Sư Phụ có thể giúp chúng tôi sửa chữa những thiếu sót. Chúng tôi nhanh chóng chia sẻ về những sơ hở chúng tôi đã tìm thấy, và đã khắc phục những thói quen xấu từ trước – khi nghe một học viên có bất kỳ vấn đề gì, các đồng tu khác sẽ chỉ ra những thiếu sót cho họ. Lần này, chúng tôi phủ nhận sự an bài của cựu thế lực và không cho phép cựu thế lực lợi dụng các quan niệm của chúng tôi để phóng đại chấp trước hướng ngoại. Chúng tôi đã làm tốt bước đầu tiên để giải cứu đồng tu B.
Quá trình thực hiện giải cứu các đồng tu cũng là cơ hội tốt để cứu độ chúng sinh
Đồng tu A và tôi đã đi đến nhà học viên B và hỏi mẹ của anh, “Thưa cô, cô có dám yêu cầu trại tẩy não thả con trai của cô?” Bà trả lời, “Pháp Luân Đại Pháp đã cứu con trai của tôi, và cứu gia đình của chúng tôi. Nó đã là một đứa con trai hoang tàng. Nếu Đại Pháp không thay đổi nó, có lẽ tôi đã chết bởi uất ức vì nó. Miễn là hai cháu ở đây, tôi dám đi bất cứ nơi nào với hai cháu.”
Kế hoạch giải cứu này được thực hiện nhanh chóng, cùng các đệ tử làm việc đồng thời. Một số tăng cường phát chính niệm, một số phơi bày sự bức hại trên Minh Huệ Net, một số liên lạc với trại tẩy não và với lãnh đạo của đồng tu B. Chúng tôi đã hình thành một chỉnh thể thống nhất trong một vài giờ. Tất cả chúng tôi đều đã quyết định để giải cứu đồng tu của chúng tôi, và chính niệm mạnh quyết định nhiệm vụ giải cứu của chúng tôi thành công, và tà ác phải thất bại. Quá trình này là tích cực và một quá trình liên quan đến tất cả chúng ta để tu luyện bản thân.
Chúng tôi nhất trí rằng các đệ tử Đại Pháp là những nhân vật chính trong vở kịch này, nhưng trên bề mặt, gia đình của anh ấy đã đóng vai chính. Chúng tôi đã hình thành một trường năng lượng: một nhóm đi đến trại tẩy não để yêu cầu thả đồng tu của chúng tôi, một trong những nhóm đến gặp ông chủ của học viên B, một nhóm chịu trách nhiệm về thông tin liên lạc và phần còn lại phát chính niệm. Mạng lưới Đại Pháp của chúng tôi cho phép mỗi đệ tử duy trì chính niệm đầy đủ với tâm trí bình ổn và lý trí.
Ngày hôm sau, chúng tôi đã đi đến trại tẩy não. Chúng tôi nói với họ chúng tôi từ gia đình đồng tu B, và yêu cầu họ thả anh. Đồng thời một nhóm khác đến văn phòng lãnh đạo của đồng tu B. Các nhà chức trách từ chối yêu cầu của chúng tôi đến thăm học viên B. Mẹ của học viên B đã nói mà không có bất kỳ sợ hãi nào: “Con trai của tôi đã trở thành một người tốt sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, các ông muốn tẩy não con tôi thành loại người thế nào? Ông có muốn con tôi quay trở lại thành người xấu như trước kia không? Không đời nào! Tôi phải gặp con tôi, và tôi muốn đón nó ngay bây giờ!”
Sau một thời gian dài, các nhân tố tà ác trong các tầng không gian khác đã bị khống chế. Người lãnh đạo trại tẩy não nói, “Đó không phải là chính sách của chúng tôi, nhưng chúng tôi sẽ cho bà gặp anh ta. Nhưng bà không được phép nói chuyện với anh ta. Chuyến thăm này đã làm hỏng ba ngày làm việc của chúng tôi.” Chúng tôi thấy rằng học viên B đã rất bình tĩnh, chúng tôi có thể hiểu điều đó thông qua đôi mắt của anh. Chúng tôi biết học viên B rất lý trí và đang phát chính niệm mạnh.
Trước khi chúng tôi trở về nhà, chúng tôi nghe nói rằng học viên C, người đã bị giam giữ, đã chết trong bệnh viện. Ngoài ra, học viên D đã bị công an giam giữ. Chúng tôi nhanh chóng thảo luận về kế hoạch giải cứu đồng thời, cung cấp thông tin phản hồi về quá trình giải cứu học viên B. Nhưng tâm tôi nặng trĩu và có một chút lo lắng để hoàn thành tất cả nhiệm vụ của chúng tôi. Vào thời điểm đó, những lời giảng của Sư Phụ xuất hiện trong tâm trí tôi,
“… thì một tâm không động, có thể [ức] chế vạn động.” (“Tống khứ chấp trước cuối cùng“, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
Tôi bình tĩnh lại và nhận ra rằng nó chắc là sự can nhiễu của tà ác để ngăn chặn các đệ tử hình thành một chỉnh thể. Tuần sau, chỉ có vợ học viên B đến trại tẩy não và đến chỗ lãnh đạo của chồng cô, và kết quả là không tốt. Không những cô ấy không được phép gặp anh, mà cô còn bị tà ác tẩy não. Cô ấy đã từng giảng chân tướng cho bất cứ người nghĩ xấu về Đại Pháp, nói với mọi người Đại Pháp đã giúp chồng cô thay đổi thành một người mới hoàn toàn và là một người tốt. Tại sao lần này cô ấy bị tà ác tẩy não? Chúng tôi hướng nội: chắc hẳn vì chúng tôi đã có nhiều sơ hở. Và tôi nhận ra những ngày đó chúng tôi buông lơi giải cứu học viên B.
Ngay lập tức chúng tôi đến nói chuyện với vợ học viên B. Chúng tôi đã nói, “Chị biết chồng chị đã trở thành một người tốt, nhưng chị lại biện hộ cho tà ác, chị không chỉ không giải cứu được chồng chị, mà nó còn hủy hoại tương lai của chị. Các đệ tử đang cứu độ chúng sinh trong khi tà ác gây hại cho con người. Khi cuộc đào thải lớn diễn ra, chị sẽ bị loại bỏ cùng với tà ác, thật là thương tâm! Nếu chị giúp giải cứu một đệ tử, chị chọn một tương lai tươi sáng cho chính mình! Đây sẽ là một phúc lớn!”
Vợ của học viên B mỉm cười khi nghe chúng tôi. Chị cho biết “Các chị của tôi, làm sao tôi là người biện hộ cho tà ác trong những ngày này? Ngay cả mẹ chồng tôi cũng đã bị tẩy não, xin hãy giúp đỡ bà ấy!” Tôi trả lời, “Chị hãy an lòng, tôi chắc chắn sẽ nói chuyện với mẹ chị. Những gì chúng tôi làm là những gì Sư Phụ yêu cầu chúng tôi phải giải cứu chồng của chị thành công.” Thông qua kinh nghiệm này, tôi học được rằng giải cứu các đệ đồng tu là một quá trình cứu độ chúng sinh và tu dưỡng chính bản thân chúng ta.
Chúng tôi đến nhà chị gái của học viên B, nơi mẹ của anh ấy ở. Cả gia đình tiếp đón chúng tôi như gia đình riêng của họ. Một số người trong chúng tôi nói chuyện, số còn lại phát chính niệm lặng lẽ. Chúng tôi giảng chân tướng thêm về Pháp Luân Đại Pháp:Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại những người tốt ra sao, và chúng ta không nên lắng nghe sự dối trá của tà ác thế nào, và chúng ta nên giúp đỡ các thành viên gia đình của chúng ta thoát khỏi hang ổ tà ác như thế nào. Gia đình anh ấy khởi phát chính niệm mạnh và nói rằng họ sẽ đi đến chỗ lãnh đạo của anh B và trại tẩy não, quyết định giải cứu anh ấy.
Cuối cùng, gia đình của đồng tu B đã hình thành một chỉnh thể mạnh mẽ thống nhất không thể bị phá hủy với chúng tôi. Chúng tôi phát chính niệm với lòng từ bi, không một lời trách cứ hoặc hận thù, và chỉ định bất kỳ ai đã đưa anh B đến trại tẩy não hãy đi đến đó đón anh ấy về. Điều này đã mang lại cho chúng sinh một cơ hội khác để lựa chọn tương lai của họ. Gia đình học viên B đã giữ được chính niệm mạnh mẽ, thậm chí con trai anh ấy nói với Phòng 610 rằng “Tôi tôn trọng sự lựa chọn của cha tôi!” Vợ anh ấy nói, “Anh ấy không thể “chuyển hóa“, tôi sẽ phải ly dị anh ấy nếu anh ấy hoàn nguyên lại như trước khi anh tu luyện.” Mẹ anh nói, “Tôi đã sinh ra con tôi, nhưng Pháp Luân Đại Pháp đã dạy con tôi trở thành một người tốt ra sao. Con trai tôi là chỗ dựa của tôi, xin hãy để con tôi là một người tốt.”
Không có các nhân tố tà ác thao túng trong không gian khác, ông chủ của học viên B đã biết được chân tướng, và đến để ủng hộ chúng tôi. Trong quá trình này, tất cả gia đình của học viên B, ông chủ đã được cứu độ, và xác định cho họ một tương lai tươi sáng. Học viên B đã trở về nhà sau 35 ngày nỗ lực giải cứu miệt mài. Anh ấy trở lại làm việc bình thường. Đây là sức mạnh của hợp tác chỉnh thể, là uy đức của Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi ngộ ra rằng trong quá trình này, tất cả những gì chúng tôi đã làm được thực hiện bởi Sư Phụ, chúng ta chỉ cần mở miệng và đi một vài bước. Miễn là chúng ta đạt tiêu chuẩn tâm tính cao, và hướng nội, Sư Phụ tạo cho các đệ tử cơ hội gây dựng uy đức.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/17/明慧法会–在营救同修中修炼和救人-249041.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/20/129597.html
Đăng ngày 09-12-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.