Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp-Liên Hương-tại tỉnh Hà Bắc,Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-02-2023] Tôi 78 tuổi, tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1997. Trong suốt 26 năm tu luyện, tôi luôn ghi nhớ trong tâm những lời giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi đã cố gắng học Pháp thật nhiều, trân quý thời gian mà chúng ta có, và nỗ lực hết mình để làm tốt ba việc. Tôi đang vững bước trên con đường tu luyện tâm tính của mình đồng thời trợ Sư chính Pháp.

Tôi đã nghe các chương trình phát thanh của Đài Minh Huệ từ năm 2010 khi lần đầu tiên tôi biết cách tải chúng về. Nội dung ngày càng phong phú hơn, và tôi đã được hưởng lợi ích rất nhiều từ các chương trình phát thanh này.

Học cách tải về các chương trình phát thanh

Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) mới bắt đầu bức hại Pháp Luân Công, và tình hình trở nên tồi tệ nhất, chồng tôi (cũng là một học viên) và tôi buộc phải rời quê hương tới một vùng hẻo lánh để tránh bị bức hại. Chúng tôi đã ở đó 6 năm.

Sư phụ đã an bài một môi trường tu luyện rất tốt cho chúng tôi, và chúng tôi đã có thể học và ghi nhớ Pháp rất nhiều, điều này tạo nền tảng tốt cho chúng tôi chứng thực Pháp trong tương lai. Chúng tôi thực sự trân quý những khoảng thời gian quý giá đó. Tuy nhiên, sau khi trở về quê nhà vào năm 2008, chồng tôi đã phải chịu áp lực trong một thời gian dài do bị bức hại. Sức khỏe của chồng tôi giảm sút, và vào mùa xuân năm 2009, chồng tôi đã qua đời do bị cực thế lực bức hại dưới hình thức nghiệp bệnh.

Sau khi chồng tôi mất, tôi trải qua một giai đoạn khó khăn trong tu luyện. Tuy nhiên, dưới sự dẫn dắt của Đại Pháp và sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã có thể vượt qua khổ nạn này.

Mặc dù các con tôi đang làm ăn tốt ở những nơi khác, và tôi có thể đến sống với chúng, nhưng tôi quyết định tốt nhất là sống một mình.

Lúc đó, tôi đã rất quyết tâm tu luyện Đại Pháp, và ý thức về sứ mệnh và trách nhiệm khiến tôi không muốn vẫn im lặng. Sau đó tôi nảy ra ý tưởng sản xuất tờ rơi. Với sự giúp đỡ của những người họ hàng biết chân tướng về Đại Pháp, tôi đã mua một máy tính và một máy in và học cách làm tài liệu giảng chân tướng từ đầu. Tôi đã có thể lên trang web Minh huệ và tải về, in các tờ rơi và sách nhỏ giảng chân tướng. Sau đó, tôi phát hiện ra các chương trình phát thanh trên Minh Huệ, do đó tôi bắt đầu tải chúng về và lưu nội dung vào thẻ nhớ. Sau đó tôi có thể nghe các chương trình phát thanh này bằng máy nghe nhạc MP3. Kể từ đó, nghe đài phát thanh Minh Huệ đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của tôi.

Những chương trình đầu tiên tôi tải về là một loạt các bài phát giảng chân tướng. Sau đó là các bài kinh văn từ năm 2010 và Giảng Pháp tại tại Pháp hội Washington DC 2011 và Pháp hội New York 2010. Tôi đã nghe đi nghe lại những bài này trong nhiều năm, và tôi vẫn còn giữ chúng tới nay.

Sau này, các đồng tu ở các nơi khác đã đưa cho chúng tôi các máy nghe nhạc có Cửu Bình, Giải thể văn hóa Đảng, Bình luận về văn hóa Đảng, và Câu chuyện tu luyện của Phật Milarepa. Tôi rất thích tất cả chúng. Tôi đã nghe đi nghe lại trong suốt những năm qua, và tôi có thể đọc thuộc rất nhiều nội dung, điều này rất hữu ích trong việc giảng chân tướng cho mọi người của tôi.

Sử dụng các chương trình phát thanh để giảng chân tướng

Tôi đã nghe các chương trình phát thanh giảng chân tướng đầu tiên đó vô số lần. Tôi muốn có thể ghi nhớ chúng để có thể giảng chân tướng hiệu quả cho mọi người. Lúc đó, tôi không biết làm cách nào để tìm ra các bài viết gốc, vì vậy tôi đã chép lại chúng trong khi nghe. Sau đó tôi sắp xếp lại các nội dung và ghi nhớ chúng.

Tôi nghĩ: “Chẳng phải thậm chí còn tốt hơn nếu dùng máy MP3 bật to tiếng cho mọi người nghe?” Do vậy, tôi đã lưu các chương trình phát thanh này vào thẻ nhớ, và tôi ghi nhớ số thứ tự của mỗi chương trình phát thanh để có thể bật những nội dung khác nhau cho mọi người tùy theo tình huống. Tôi đã sử dụng biện pháp này để giảng chân tướng cho người thân cũng như cho học sinh của tôi vào các dịp họp lớp.

Các học sinh trong lớp tôi dạy đã một lần họp nhau cùng tới thăm tôi. Sau khi các em vào, tôi nói: “Trước tiên chúng ta hãy cùng nghe một số tiết mục phát thanh.” Mọi người im lặng lắng nghe “Thoái Đảng bảo bình an” và “Tàng tự thạch.” Tôi nói với các em: “Thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó sẽ giúp cho các em được an toàn. Là giáo viên của các em, cô mong tất cả các em được bình an và có một tương lai tươi sáng.” Một em nào đó nhanh chóng đứng dậy và nói: “Hãy nghe lời cô giáo của chúng ta và thoái thôi!” Ngày hôm đó, 18 học sinh đã thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Một số học sinh đến muộn; vì vậy tôi đã bật những chương trình phát thanh đó lần nữa, và các em cũng thoái.

Tháng 4 năm 2016, hai người từ Phòng 610 của quận đã tới nhà tôi để thực hiện cái gọi là “thăm nom.” Sau khi tôi bật các chương trình “Gửi những người làm việc ở Phòng 610” và “Gửi những người làm trong hệ thống Ủy ban Chính trị và Pháp luật,” một người trong số họ nói: “Dì ơi, chúng ta nghe xong rồi phải không?” Tôi nói: “Hãy nghe thêm một bài nữa. Cái này rất quan trọng.” Tôi biết rằng chương trình tiếp theo là dành cho những người trong lực lượng cảnh sát, viện kiểm sát, và hệ thống tư pháp. Họ lắng nghe tất cả. Sau đó tôi khuyên họ thoái Đảng để được an toàn. Họ không dám chỉ cười nói: “Chuyện đó để sau nói đi.” Tuy nhiên, thông qua biểu hiện của họ, tôi biết rằng họ đã rất cảm động sau khi nghe chân tướng.

Nội dung gần đây được phát sóng trên Đài phát thanh Minh Huệ ngày càng phong phú hơn, và tôi muốn nghe từng bài. Hằng năm, họ ghi âm các bài viết gửi cho Pháp hội Trung Quốc trên Minh Huệ, các bài viết nhân ngày Pháp Luân Đại Pháp, các câu chuyện tưởng nhớ ân Sư phụ, các bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện, và các bài chia sẻ trong Pháp hội hải ngoại-và tôi lắng nghe tất cả. Đôi khi, sau khi nghe các bài này nhiều lần, tôi vẫn muốn nghe lại lần nữa. Mỗi lần như vậy, các bài này lại có sự khích lệ tôi để đề cao. Tôi thường cảm động đến rơi lệ.

Khi các đồng tu kể về những ký ức hạnh phúc của họ trong “Hồi ức về Sư phụ của chúng tôi,” tôi cảm thấy như thể mình đang ở đó. Tôi đã xúc động rơi lệ hết lần này đến lần khác, và tâm tôi tràn ngập lòng biết ơn vô hạn đối với Sư phụ. Khi nghe các câu chuyện cảm động của các học viên đã vượt khổ nạn bằng chính niệm chính hành, tôi đã được khích lệ để tìm kiếm thiếu sót của bản thân và đối chiếu chúng với Pháp.

“Những câu chuyện về thuở ban đầu của trang web Minh Huệ”

Tôi nghe các bài phát sóng trong chương trình “Những câu chuyện về thưở ban đầu của trang Minh Huệ” nhiều lần, và tôi đã rất cảm động. Nhiều câu chuyện tương tự với những trải nghiệm của tôi. Trong phần 4, khi tôi nghe “Khoảng tháng 9 năm 2000, chúng tôi tải về hai bài chia sẻ từ trang Minh Huệ. Một bài trong đó là “Giang Trạch Dân không thể trốn tránh trách nhiệm đối với cuộc đàn áp Pháp Luân Công.” Chúng tôi đã in ra hàng trăm nghìn bản và phát chúng tới mọi hang cùng ngõ hẻm trong tỉnh của chúng tôi. Những nỗ lực của chúng tôi nhằm công khai sự thật về cuộc bức hại đã đạt đến một bước ngoặt mới.” Việc này khiến tôi nhớ lại cảnh chúng tôi đã phát tài liệu trong vùng của mình. Chúng vẫn còn sống động trong tâm trí tôi tới ngày hôm nay.

Đây là một câu chuyện mà tôi nhớ lại: Đó là khoảng 11 giờ sáng một ngày nọ, một đồng tu trẻ đến nói chuyện với chồng tôi. Cậu ấy nói rằng các học viên ở khu vực khác đã đưa đến khu vực của chúng tôi hai túi tài liệu giảng chân tướng và hỏi liệu họ có thể cất trong nhà của chúng tôi hay không. Lúc đó, chúng tôi là cặp vợ chồng duy nhất trong vùng mà cả hai vợ chồng đều tu luyện Đại Pháp. Các thành viên trong gia đình các học viên khác phản đối họ, vì vậy chồng tôi đã đồng ý mà không do dự. Các đồng tu mang tới hai túi lớn trên một xe máy. Chúng to đến mức một người chỉ có thể vác được một túi. Chỉ có ba phòng trong nhà tôi-hai phòng khách và một phòng nhỏ. Khi hai túi tài liệu được đưa tới, chúng tôi đã để chúng trong phòng nhỏ.

Do cuộc bức hại rộng khắp vào thời điểm đó, chúng tôi cảm thấy áp lực ở một mức độ nào đó về việc lưu giữ trong nhà quá nhiều tài liệu giảng chân tướng. Tuy nhiên chúng tôi đã rất kiên định trong lòng và quyết tâm bảo vệ những tài liệu quý giá này cho dù xảy ra chuyện gì. Tôi nhanh chóng phân loại một số tài liệu và đưa chúng cho các học viên khác phân phát. Tuy nhiên có quá nhiều tài liệu không thể được phát hết trong một thời gian ngắn. Vì vậy, vì lý do an toàn, chồng tôi và tôi đã chuyển các tài liệu này vào ban đêm và cất chúng trong một bể chứa nước không sử dụng phía trên căn phòng nhỏ.

Sau đó chúng tôi sắp xếp các tài liệu vào ban đêm và phát chúng vào ban ngày. Một lần, tại một khu chợ lớn, tôi tình cờ gặp một người bạn và đưa cho cậu ấy một cuốn “Giang Trạch Dân không thể trốn tránh trách nhiệm đối với cuộc bức hại Pháp Luân Công.” Cậu ấy ngạc nhiên nhìn nó và nhanh chóng cuộn cuốn sách nhỏ lại và bỏ vào túi. Sau đó cậu ấy nói với tôi bằng giọng sợ hãi và lo lắng: “Tôi sẽ không nói cho ai biết rằng bạn đã đưa cho tôi cái này.” Lúc đó, nhiều người hiếm khi nhìn thấy các tài liệu giảng chân tướng.

Hai đồng tu sau đó đã nghĩ ra một cách khác. Họ mua một túi lớn các túi nhỏ hình chữ nhật có khóa kéo. Chúng tôi sẽ phân loại tài liệu và đặt chúng vào các túi nhỏ này, sau đó ra ngoài phát vào ban đêm. Khi mọi người nhìn thấy những túi nhỏ có khóa kéo này, họ sẽ nhặt chúng lên và xem bên trong. Bằng cách này, chúng tôi đã có thể bao phủ một số thôn làng và thị trấn, và không mất quá nhiều thời gian để phân phát tất cả các tài liệu. Đây là một bước ngoặt đối với chúng tôi! Kể từ đó, khu vực của chúng tôi bắt đầu phát tài liệu giảng chân tướng trên quy mô lớn.

Cũng có một số bài chia sẻ kinh nghiệm trên các chương trình phát sóng của Đài Minh Huệ mà không được in trong Tuần báo Minh Huệ. Do đó, tôi đã cố gắng tìm những bài chia sẻ gốc và in chúng ra đưa cho các học viên không thể nghe các chương trình phát thanh này.

Trong “Những câu chuyện về những ngày đầu của trang Minh Huệ-phần 3” có đề cập rằng “Vào ngày 18 tháng 7 năm 2000, Ban biên tập Minh Huệ đã đăng bài “Sư phụ từ bi tôn kính của chúng ta.” Bài này, được viết cho tất cả các đệ tử Đại Pháp, đã tiết lộ sự thật lịch sử sâu sắc.” Chúng tôi đã không thấy bài viết quan trọng này do cuộc bức hại khốc liệt vào thời điểm đó, nhưng khi tôi biết đến nó thông qua chương trình phát thanh Minh Huệ, tôi đã tìm thấy bài viết, in nó ra và chia sẻ với các học viên khác. Tôi cũng đưa bản sao cho các học viên ở các làng lân cận.

Kết luận

Tôi đã sống một mình trong 13 năm qua và việc nghe các chương trình phát sóng của Minh Huệ Radio đã trở thành một phần trong cuộc sống của tôi. Tôi nghe chúng trong thời gian rảnh, trong khi dọn dẹp, giặt giũ, nấu ăn và trong các bữa ăn. Vào bữa sáng và trưa, tôi nghe chương trình phát thanh, và trong bữa tối, tôi xem các video về Shen Yun. Tôi đã đang làm việc này hàng ngày trong 10 năm và thu được rất nhiều lợi ích từ đó.

Tôi cũng cung cấp các thẻ nhớ có lưu các chương trình phát thanh các bài chia sẻ của Pháp hội Trung Quốc trên Minh Huệ và các bài nhân dịp Ngày Pháp Luân Đại Pháp thế giới cho các đồng tu hằng năm. Họ nói với tôi rằng họ được hưởng lợi rất nhiều khi nghe chúng.

Do tầng thứ hữu hạn của tôi, tôi khó diễn tả hết cảm xúc và trải nghiệm của mình từ việc nghe phát thanh Minh Huệ. Tôi sẽ tiếp tục nghe chúng, làm việc chăm chỉ hơn để làm tốt ba việc, và trở về gia viên thực sự của minh cùng Sư phụ.

Những kinh nghiệm này dựa trên thể ngộ cá nhân của tôi. Nếu có điều gì chưa phù hợp, xin vui lòng chỉ rõ.

Tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/2/21/456965.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/4/4/207937.html

Đăng ngày 22-05-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share