Theo phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
Tên: Vương Thục Trân (王淑珍)
Giới tính: Nữ
Tuổi: Chưa rõ
Địa chỉ: thôn Đông Phúc, trấn Bình Tân, quận Bình Phòng, thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang
Nghề nghệp: Chủ tiệm bánh
Ngày bị bắt gần nhất: Ngày 07 tháng 09 năm 2011
Nơi bị giam gần nhất: Trại giam số 2 thành phố Cáp Nhĩ Tân (哈尔滨市第二看守所)
Thành phố: Cáp Nhĩ Tân
Tỉnh: Hắc Long Giang
Hình thức bức hại: giam giữ, tống tiền, tấn công tình dục, lục soát nhà, lao động cưỡng bức, ngồi xổm trong thời gian dài, bị treo lên, cấm dùng nước, cấm dùng nhà vệ sinh, cấm ngủ, sách nhiễu
[MINH HUỆ 06-11-2011] Cô Vương Thục Trân bị kết án ba năm ở trại lao động cưỡng bức vì cô tập Pháp Luân Công. Năm 2011, cô tiếp tục bị người ở Đồn công an trấn Bình Tân bắt đưa đến Trại giam số 2 Cáp Nhĩ Tân. Tuy cô Vương không vượt qua được kỳ kiểm tra sức khỏe và được đưa về nhà, nhưng cô vẫn thường xuyên bị sách nhiễu.
Tập luyện Pháp Luân Công, trở nên khỏe mạnh và hòa ái
Cô Vương vốn ốm yếu từ khi còn trẻ, cô còn bị nhiều bệnh, đặc biệt là đau đầu. Một lần cô bị đau đầu đến mức cô không thể đến trường.
Sau khi kết hôn, cô đã bị bệnh thấp khớp, hai chân đau nhức, hai bàn tay và bàn chân bị tê liệt, và cô không chịu được lạnh. Khi trời mưa hay âm u, cô đều bị đau nhức khắp người. Cô đã thử nhiều cách chữa trị khác nhau, nhưng đều không hiệu quả. Trong hoàn cảnh đáng thương đó, cô cảm thấy rằng sống còn khổ hơn chết.
Mùa hè năm 1998, cô đã học Pháp Luân Công và bắt đầu sống theo các nguyên lý để trở thành một người tốt. Mọi bệnh của cô đều biến mất mà cô còn không nhận ra, ngoài ra tính nết của cô Vương còn được cải thiện. Pháp Luân Đại Pháp đã cho cô sức khỏe tốt và một gia đình hạnh phúc. Cô đã thay đổi, cũng như chồng cô, người từng uống nhiều bia rượu, thì nay đã không còn uống nữa.
Bị bắt và bị tống tiền
Tháng 07 năm 1999, Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thi hành cuộc đàn áp dã man Pháp Luân Công. Những tuyên truyền giả dối được phát hàng ngày trên TV để lên án Pháp Luân Công. Cô Vương vẫn không lay động. Cô nói với mọi người rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và giảng chân tướng cho họ.
Tháng 12 năm 2000, cô và nhiều học viên khác đã đến Bắc Kinh để biểu thị sự tốt đẹp của Pháp Luân Công. Tại nhà ga Cáp Nhĩ Tân, cô Vương đã bị bắt đến Đồn công an tỉnh Hắc Long Giang. Người ở Đồn công an Nam Xưởng ở quận Bình Phong, Cáp Nhĩ Tân, đã đưa cô về để tiếp tục ngược đãi cô. Một học viên nam đi thỉnh nguyện với cô vẫn bị giam tại Trại giam số 2 ở Áp Tử Quyển. Trong lúc bị giam, giám thị Lý Tác Khuê, đã yêu cầu chồng cô Vương “đặt trước” 500 nhân dân tệ, nhưng anh đã từ chối nộp tiền. Sau đó, cô Vương bị tống tiền 900 nhân dân tệ cho chi phí ăn uống, trước khi họ thả cô. Sau khi cô về nhà, giám thị Lý còn thường xuyên đến sách nhiễu cô.
Mùa hè năm 2001, công an Lưu Đông Nguyệt cùng với sáu người khác đã xông vào nhà cô Vương, ra lệnh cô đi cùng họ. Sau khi công an Lưu đến, họ đã lăng mạ và dẫn cô xuống hầm, là nơi Lưu âm mưu sách nhiễu tình dục cô Vương, nhưng cô Vương đã chống cự lại. Cô được thả vào tối hôm đó. Sau khi cô về nhà, Lưu vẫn thường xuyên đến sách nhiễu cô.
Lao động cưỡng bức
Ngày 29 tháng 09 năm 2002, Trương Vạn Kiệt ở chính quyền trấn Bình Tân ở quận Bình Phong, Cáp Nhĩ Tân, cùng nhiều công an đã bắt cô Vương tại nhà và lục soát nhà cô. Quần áo của cô bị ném đi. Cô đã cố lấy lại quần áo của mình, nhưng họ đã ngăn cô lại và đưa cô vào trong xe của họ.
Tại đồn công an, cô bị buộc tội “phá hoại trật tự công cộng” và bị giam tại Trại giam số 2 Cáp Nhĩ Tân trong hai tháng. Dù không có thủ tục luật pháp nào được thực thi, nhưng cô vẫn bị “kết án” ba năm lao động cưỡng bức. Con trai cô Vương lúc đó mới 14 tuổi và đang đi học cấp hai. Chồng cô đang làm việc ở một nơi xa xôi.
Tại trại lao động cưỡng bức, cô Vương đã bị tra tấn dã man. Khi vào trại lần thứ nhất, cô bị ép phải ngồi xổm. Khi không thể chịu được, cô đã bị treo lên. Cô cũng không được phép uống nước, vệ sinh cá nhân, hay ngủ. Diêu Phúc Xương đã treo cô Vương lên cùng với một học viên khác ở Thông Hà vào hai cột giường ở phía trên, dùng thắt lưng quân đội để trói lại. Trong lần thứ hai, hai tay cô Vương bị trói lại vào hai chiếc giường. Lính canh sau đó đã dùng dùi cui điện để chích điện vào mặt cô, khiến cho tóc của cô bị đốt cháy. Khi hết điện, họ đã thay thế bằng một cái dùi cui điện mới để tiếp tục. Sau đó, họ ra lệnh cho vài tù nhân kéo hai chiếc giường sang hai bên. Cô Vương cảm thấy như tim và gan dường như bị kéo sang hai bên; điều đó cực kỳ đau đớn.
Mô phỏng cảnh tra tấn: Bị treo lên hai chiếc giường
Cô Vương bị đánh đến mức tai của cô bị điếc, hai tay bị tê liệt trong vài tháng. Những trải nghiệm đau đớn trong ba năm đó không thể diễn tả nổi. Hàng ngày cô đều bị ra lệnh nói xấu Vị sáng lập Pháp Luân Đại Pháp và hát những bài hát của tà Đảng. Bất cứ khi nào lính canh Triệu Ngọc Khánh có ý tưởng mới, một nhóm đệ tử Đại Pháp sẽ bị tra tấn. Có nhiều học viên bị tra tấn hàng ngày.
Một chủ tiệm bánh được nhiều khách hàng khen ngợi, nhưng lại bị công an thường xuyên sách nhiễu.
Sau khi cô Vương được thả, gia đình cô trở nên rất nghèo. Sức khỏe của chồng cô trở nên xấu đi, khiến anh không thể làm những việc nặng nhọc. Hai chân của anh đau đến mức anh không thể đi lại được. Con trai cô cũng không có việc làm. Gánh nặng lại dồn hết lên vai cô Vương.
Với sự giúp đỡ của các học viên, cô đã mở một tiệm bánh. Chị gái và chồng cô đã trở thành những phụ tá của cô. Cô tuân theo tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn và không bao giờ lợi dụng khác hàng, cho dù họ bao nhiêu tuổi. Nếu cô gặp một người ăn xin, cô có thể cho họ miễn phí. Ví dụ khi một bệnh nhân tâm thần bị lạc, cô Vương đưa tiền cho họ mua thức ăn. Các khách hàng của cô đều khen ngợi cô phục vụ tốt và có nhiều hành động tốt. Có một tài xế chở gạch, người đã ăn ở tiệm bánh của cô Vương nhiều lần. Một lần ông rất vội và muốn đưa tiền cho bạn ông, nhưng không có thời gian. Ông đã để lại 3.000 nhân dân tệ tiền mặt cho cô Vương và nói bạn ông đến lấy. Ông nói ông tin cô Vương, nhưng không tin những người khác. Khách hàng của cô Vương đều là những khách hàng quen thuộc. Vào mùa hè, họ thường mang cho cô dưa hấu, dưa ruột vàng, hay cà chua. Họ nói rằng cô Vương thường hay giúp họ, nên họ muốn bày tỏ sự cảm kích.
Trưa ngày 07 tháng 09 năm 2011, Phó Tử Long, đội trưởng Đội an ninh nội địa ở quận Bình Phong, Cáp Nhĩ Tân; công an Trương thuộc Phòng 610 Bình Phòng; công an Tôn Vũ ở Đồn công an trấn Bình Tân; và Khang Hữu ở thôn Đông Phúc đã đến cùng với nhiều công an bao vây nhà cô Vương. Họ sau đó đến tiệm bánh để bắt cô. Cô lại bị đưa đến Đồn công an trấn Bình Tân và sau đó là Trại giam số 2 ở Cáp Nhĩ Tân. Một xét nghiệm cho thấy rằng sức khỏe của cô Vương không được tốt, nên cô được đưa về nhà. Ngày hôm sau, Phó Tử Long tiếp tục dẫn một nhóm công an đến sách nhiễu cô. Vào ban đêm, họ đến sách nhiễu và âm mưu bắt con trai cô Vương.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/6/顾客称赞的烧饼店店主屡遭迫害-248741.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/30/129768.html
Đăng ngày 08-12-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.