Bài viết của Thế Văn, một học viên Đại Pháp vùng Đông Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-03-2022] Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã chịu đựng căn bệnh tim mạch, mạch máu não, viêm túi mật, và bệnh lao nặng. Suốt nhiều năm, tôi phải đến bệnh viện để tiêm và uống thuốc. Một loại thuốc tiêm đã gây ra vấn đề với thận phải của tôi. Một loại thuốc khác thì ảnh hưởng đến thính giác một bên tai và gây ra vấn đề về dạ dày. Việc nôn mửa mỗi ngày và không thể ăn xong một bữa cơm là điều bình thường đối với tôi.
Chồng tôi lo lắng cho tôi ngay cả khi đã đi làm, vì anh sợ mình không biết nhỡ tôi qua đời. Anh cũng thường mang tôi đi công tác cùng để tôi có thể vơi bớt đau buồn. Tôi trở thành gánh nặng của gia đình. Tôi không chỉ thấy khó chịu về thân thể, mà còn khó chịu hơn trong tâm, và hiếm khi ngủ ngon một giấc hết đêm. Tôi không biết cuộc sống như này khi nào mới kết thúc.
Sư phụ cứu tôi lần nữa
Mùa xuân năm 1999, tôi gặp được Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi trở thành một học viên, tất cả bệnh tật của tôi đã biến mất mà tôi không hề hay biết. Tôi cảm tạ Sư phụ và Đại Pháp vì điều này. Tôi lập một điểm học Pháp tại nhà mình, và mỗi sáng tôi cùng các học viên khác ra ngoài luyện công chung với nhau, tối đến thì chúng tôi học Pháp cùng nhau. Mỗi ngày chúng tôi đều tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.
Cuộc đàn áp đức tin của chúng tôi bắt đầu vào tháng Bảy năm đó. Chúng tôi mất đi môi trường tốt để tu luyện tập thể; và vì tâm sợ hãi quá mạnh, tôi đã từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Các bệnh tật cũ của tôi lần lượt quay lại. Một ngày, tôi bị sốt cao và được chồng đưa đến bệnh viện. Sau khi xét nghiệm, bác sỹ bảo rằng tôi có thể sẽ chết nếu đợi thêm hai tuần nữa mới đến khám. Tôi đã ở bệnh viện chữa trị suốt 50 ngày, nhưng sau đó tình trạng của tôi chỉ khá hơn một chút xíu.
Năm 2005, chồng tôi đưa tôi tới nhà em trai chồng để tôi có thể thư giãn. Em trai chồng tôi và gia đình cậu ấy đều tu luyện Đại Pháp. Em dâu muốn tôi quay lại tu luyện, và đã tặng tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân. Thực tế, tâm tôi vẫn biết Đại Pháp là tốt, nhưng tôi sợ bị bắt bớ và vì thế tôi không dám tu luyện lại. Khi trở về nhà, tôi háo hức đọc sách Chuyển Pháp Luân. Tôi ngừng uống thuốc, và không đến bệnh viện khám nữa. Tôi không lo lắng gì về sức khỏe của mình. Tôi chỉ hàng ngày đọc sách. Tôi cảm thấy ấm áp toàn thân mỗi khi đọc Chuyển Pháp Luân, và không thấy bất kỳ khó chịu nào về thân thể nữa.
Sau khi tập trung vào đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi ngộ ra rằng Đại Pháp không phải là để trừ bệnh khỏe thân. Mục đích của tu luyện là để hướng con người phản bổn quy chân. Tôi nhận ra mình trước kia đã ngu ngốc nhường nào khi tùy tiện từ bỏ một môn tu luyện tốt thế này. Tôi nhiều lần rơi nước mắt khi đọc sách, và đôi khi tôi khóc đầy hối hận vì đã từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nếu Sư phụ không cứu tôi, có lẽ tôi đã chết.
Con xin lỗi Sư phụ vì đã khiến Ngài lo lắng cho con. Cảm tạ Sư phụ đã ban tặng con cuộc đời mới.
Vượt quan tâm tính
Khoảng 7 giờ tối ngày 13 tháng 1 năm 2008, khi tôi đang luyện công thì chị gái tôi gọi điện báo bố tôi đang ốm nặng. Tôi đã bắt tàu về quê ngay đêm hôm đó. Cả năm chị em gái chúng tôi đều về quê để gặp bố. Do bạo bệnh, ông đã qua đời vào ngày hôm sau. Trong đám tang, dù đông chị em, nhưng việc bếp núc làm cơm hay lo tiền ma chay, tôi đều quán xuyến hết. Vì kiệt sức, tôi bắt đầu bị sốt cao khi về đến nhà.
Cổ họng tôi như bị đốt cháy khiến tôi không thể nuốt bất cứ thứ gì. Tôi nghĩ: “Mình là người tu luyện, mình phải ăn.” Vì thế tôi đã nấu một bát mỳ lớn, và tự nói với bản thân khi khó nhọc nuốt: “Ngươi cứ đau ngươi, còn ta ăn của ta”, rồi ăn hết bát mỳ. Sốt cao khiến tôi thấy kiệt sức, mệt mỏi khắp người, vì vậy tôi luyện công nhiều hết sức có thể; không kể khó chịu đến đâu, tôi nhất quyết ngồi học Pháp.
Sau một tuần, tôi bắt đầu thấy khát nước nên đã uống rất nhiều nước. Tôi cảm thấy thân thể mình nhẹ và bồng bềnh, giống như một chiếc lá trôi nổi trong không khí. Tôi biết mình đã vượt qua khảo nghiệm.
Tôi bình tâm xuống và nghĩ về những gì xảy ra trong những ngày qua, và nhận ra khổ nạn của mình là do tâm oán hận của bản thân gây ra. Khi bố tôi ốm nặng, các chị em tôi đã không chăm sóc cho ông. Tôi là người duy nhất đi đi về về cả chục lần để thăm và giúp ông. Chị em tôi sống ở các thành phố khác nhau, chỉ có một chị gái sống gần bố nhưng chị ấy cũng không giúp đỡ gì nhiều. Tôi thấy không vui vì các chị em gái đã không làm gì nhiều để an ủi bố. Cộng với cái tình đối với bố mình, tôi đã bị tà ác lợi dụng và bức hại về thân thể. Sư phụ Lý đã thấy tôi có quyết tâm tu luyện nên đã gỡ đi phần nghiệp lực này giúp tôi. Tuy nhiên tôi đã khiến Sư phụ phải lo lắng. Con cảm tạ Sư phụ đã từ bi bảo hộ.
Vượt quan tình
Mối quan hệ giữa vợ chồng tôi luôn tốt đẹp, trong những năm qua, chúng tôi chăm sóc lẫn nhau và tôi luôn đối xử tốt với chồng mình.
Một hôm sau bữa tối, khi tôi đang rửa bát thì chồng tôi về nhà sau khi ra ngoài uống rượu. Điện thoại anh ấy hết pin nên đã dùng điện thoại bàn để gọi. Tôi nghe thấy anh ấy nói chuyện nhưng giọng không bình thường. Anh ấy đi ngủ sau khi gác máy. Tôi cảm thấy có gì đó không ổn nên đã gọi lại vào số chồng mình vừa gọi. Một người phụ nữ trả lời điện thoại, và khi tôi hỏi “Ai đấy?” thì cô ấy cúp máy.
Sáng hôm sau, tôi hỏi chồng mình người phụ nữ ấy là ai. Anh ấy thú nhận là họ đã có mối quan hệ với nhau hơn nửa năm. Tôi khuyên anh dừng liên hệ với cô ta, và sống yên ổn trong nhà. Tuy nhiên, anh ấy đã không chấm dứt chuyện ngoại tình. Một ngày, chồng tôi nói muốn ly hôn để bỏ đi với người phụ nữ khác.
Tôi nói mình sẽ không ly hôn. Anh ấy hỏi có phải tôi sợ rằng sẽ không tìm được ai tốt như anh ấy sau khi ly hôn không? Quả thực anh ấy là một người rất chăm chỉ, đối xử tốt với tôi và con cái, và gia đình chúng tôi đang có cuộc sống rất tốt. Tôi trả lời chồng: “Em có thể tha thứ cho sự phản bội của anh. Đó không phải vì em không thể sống thiếu anh, mà vì em là một người tu luyện, và Sư phụ Lý dạy các đệ tử phải làm người tốt. Em không thể ly hôn, người có trách nhiệm với hôn nhân sẽ không ly hôn.”
Dù tôi cố gắng thuyết phục nhưng chồng tôi vẫn không nghe theo, vì thế nhân tâm tôi đã nổi lên. Tôi oán hận anh không nghĩ về mối quan hệ của chúng tôi, trách anh ích kỷ và tàn nhẫn. Tôi ăn không ngon ngủ không yên, và đã sụt gần 10kg.
Một đêm, tôi mơ thấy mình đang đi xe đạp trên một con đường rộng thì bất ngờ một cơn bão cát kèm gió mạnh nổi lên khiến tôi khó có thể lái xe tiếp, nhưng tôi đã nỗ lực đẩy xe đi. Khi thức giấc, tôi nhận ra Sư phụ đang điểm hóa cho mình: Dù con đường có khó khăn đến đâu, tôi vẫn có thể vượt qua được. Đó là do cái tình tôi dành cho chồng quá lớn, nên tôi đang dùng nhân tâm để nhìn nhận việc ngoại tình của anh ấy, chứ không phải bằng tâm từ bi.
Sư phụ đã để tôi nhìn ra chấp trước của mình, và tôi quyết tâm trừ bỏ nó. Mỗi khi chồng tôi về nhà, tôi vẫn tiếp tục đối xử tốt và chăm sóc cho anh ấy như trước đây. Sau một thời gian, chồng tôi không nhắc gì về việc ly hôn nữa. Bây giờ khi anh ấy đi làm về, tôi đã nấu cơm canh sẵn sàng cho anh. Khi anh ấy đi làm về mệt mỏi, tôi chuẩn bị nước nóng cho anh ngâm chân. Chồng tôi nói: “Đời anh thật may mắn khi có người vợ tốt như em.”
Cứu thêm người
Chính Pháp sắp kết thúc, và Sư phụ muốn chúng ta cứu được nhiều người nhất có thể. Trong quá khứ, tôi chủ yếu gọi điện thoại để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Hiện giờ, tôi ra ngoài và tìm gặp nói chuyện trực diện với người có duyên. Tôi đến những nơi có nhiều người qua lại, như các bến xe, các con phố đông đúc, và nói chuyện với mọi người mà mình gặp.
Một chiều, khi đang học Pháp tại nhà, tôi cảm thấy tâm mình không yên, và không thể tập trung vào nội dung đang đọc. Tôi nghĩ cảm giác day dứt đó là đang bảo tôi nên ra ngoài và cứu người. Tôi đã ra ngoài và thấy một phụ nữ cách đó không xa. Ngay khi nhìn thấy tôi, cô ấy chạy lại và tôi chào hỏi cô ấy. Cô nói mình không thể tìm thấy bến xe buýt và rất lo lắng. Tôi đã giảng chân tướng về Đại Pháp khi đi bộ đưa cô ấy đến bến xe buýt. Tôi hỏi liệu cô ấy có từng nghe về việc làm tam thoái chưa. Khi cô nói chưa nghe, tôi bảo cô ấy: “Khi một người gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), Đoàn Thanh niên hay Đội Thiếu niên, người đó phải giơ nắm tay thề sẽ cống hiến cả cuộc đời mình cho ĐCSTQ. ĐCSTQ là tà ác. Cuộc đời chúng ta là do cha mẹ ban cho, không nên đem dâng hiến cho tà Đảng.” Cô ấy đã nhận ra chân tướng qua những gì tôi nói và đồng ý thoái Đảng.
Một hôm, bạn trai của con gái tôi đưa năm người bạn tới chơi. Trong số họ có cả giáo viên và công an. Tôi muốn nói chuyện với họ để có thể cứu họ, nhưng không dễ tham gia vào cuộc hội thoại chung. Đúng lúc đó, cậu bạn trai gọi tôi tới và nói với các bạn mình: “Đây là dì mình, dì ấy rất tốt.” Tôi đã nhân cơ hội và nói: “Chúng ta có duyên khi gặp nhau tại nhà cô hôm nay. Cô muốn nói với các cháu một điều tốt lành. Các cháu đều đeo khăn quàng đỏ khi còn nhỏ, và gia nhập Đoàn Đội, thậm chí còn gia nhập Đảng đúng không.” Họ đều đồng ý có làm như vậy.
Tôi nói tiếp: “Khi gia nhập các tổ chức của ĐCSTQ, các cháu phải thề độc là sẽ cống hiến đời mình cho nó. ĐCSTQ vô thần, và tuyên truyền về đấu Trời đấu Đất. Tất cả thảm họa đều do trời giáng xuống. Dù ĐCSTQ có quyền lực đến đâu, nó cũng không thể ngăn được gió mưa, động đất, và sóng thần. Chúng ta phải tuân theo ý Trời. Hãy thoái xuất khỏi các tổ chức vô thần, và để Thần Phật bảo hộ chúng ta.”
Cả năm người đều vui mừng sau khi nghe điều này, và cứ liên tục nói: “Dì ơi, sao dì tốt vậy!” Tôi đã đặt cho họ mỗi người một biệt danh dùng để thoái xuất khỏi các tổ chức ĐCSTQ mà họ đã gia nhập trước đó.
Con cảm tạ Sư phụ vì đã đưa người hữu duyên đến nhà con, để họ có thể minh bạch chân tướng Đại Pháp, và được cứu.
Những điều tôi muốn nói rất nhiều, nhưng vài lời không thể bày tỏ hết được.
Con xin cảm tạ Sư phụ vì sự từ bi cứu độ của Ngài!
Cũng mong các đồng tu từ bi chỉ ra những điều chưa đúng.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/22/436697.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/1/7/206069.html
Đăng ngày 14-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.