Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-08-2022] Mẹ chồng tôi năm nay 85 tuổi. Khi bà 79 tuổi, bà bị cảm lạnh, sau đó biến chứng vào phổi và tàn phá nhiều bộ phận trong cơ thể. Bệnh viện nói rằng họ không thể chữa trị và bảo bà về nhà chờ chết.

Chồng tôi không chịu bỏ cuộc và đưa mẹ tới ​​các bác sĩ khác tại một số bệnh viện lớn. Tất cả họ đều nói bà vô phương cứu chữa vì bà đã quá già và bệnh tình đã quá nghiêm trọng. Bác sĩ ở trong thôn thậm chí còn từ chối tiêm thuốc cho bà. Bà chỉ còn lựa chọn duy nhất là tự hồi phục dần tại nhà.

Một hôm, tôi nhận được điện thoại của bố chồng gọi chúng tôi về quê thăm mẹ chồng. Tôi hỏi: “Mẹ đỡ hơn không bố?” Ông trả lời: “Có.” Chúng tôi đã mua một số thuốc mà mẹ tôi trước đó dùng cho các triệu chứng của bà và vội vã về nhà.

Về đến nhà, tôi thấy mẹ chồng nằm trên giường, xơ xác, mắt nhắm nghiền. Tôi buồn bã chào bà. Bà nghe thấy tôi nhưng không thể trả lời vì quá yếu. Nước mắt bà trào ra và trong nước mắt có máu. Tôi nói: “Mẹ ơi, chúng con mua thuốc, con cho mẹ uống nhé?” Ngay sau đó, bố chồng tôi cắt ngang và nói: “Thôi, con đừng làm phiền mẹ nữa, mẹ con đã không thể ăn uống trong sáu ngày rồi.“ Tôi khóc, nói: “Con không thể cứ nhìn mẹ chết như vậy được.”

Miệng, lỗ mũi và mắt của mẹ đều rỉ máu. Tôi sát lại gần mẹ chồng hơn và nói: “Mẹ uống thuốc này thử đi. Chắc chắn sẽ có tác dụng. Nếu mẹ muốn uống, thì hãy mở miệng nhé. Tôi thấy miệng của bà mấp máy và biết rằng bà vẫn còn tỉnh. Tôi đã cho bà uống một ít nước đường trước khi cho uống thuốc vì không thể uống thuốc khi bụng đói. Bà đã cố gắng uống, trong bà vẫn còn ý chí sống mạnh mẽ.

Sau đó tôi nói: “Mẹ ơi, con tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhiều năm rồi và đã khỏi bệnh từ lâu. Mẹ đã thấy Đại Pháp phi thường như thế nào. Mẹ tin rằng Đại Pháp là tốt. Tại sao trong tâm mẹ không cầu xin Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) giúp đỡ? Chỉ cần liên tục niệm chín chữ chân ngôn ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Bây giờ chỉ có Sư phụ mới có thể cứu mẹ.” Tôi thấy mẹ cử động nhẹ. Tôi biết bà hiểu những gì tôi nói.

Ban đêm, bố chồng, chồng và em chồng tôi đều ở bên mẹ. Sau khi chợp mắt một chút, chồng tôi đến nói với tôi: “Mẹ ngủ rồi. Mẹ không còn cảm thấy khó thở nữa và đã ngủ được hai tiếng rồi.”

Ngày hôm sau, bố chồng tôi kể: “Mẹ đã nhiều ngày khó thở và mất ngủ.” Tôi đã hợp thập và cảm ân cứu độ từ bi của Sư phụ. Sư phụ đã nói về việc một người tu luyện cả gia đình được thụ ích. Mẹ tôi đã được thọ ích nhờ có tín tâm vào Đại Pháp. Hôm đó, tôi luôn nhắc mẹ chồng niệm chín chữ chân ngôn. Bà đã ngủ ngon đến sáng.

Ngày thứ ba, mẹ chồng tôi đã có thể mở mắt. Tôi rửa mặt cho mẹ và thấy mặt bà bị sưng. Tôi liên tục nhắc bà nhẩm chín chữ chân ngôn.

Đến chiều, mẹ chồng tôi đã ngồi dậy được. Chỉ trong ba ngày, bà đã hồi phục một cách thần kỳ.

Vào dịp Tết Nguyên đán, tôi tặng bà một tấm bùa hộ mệnh. Tôi không đưa bà sách Đại Pháp vì bà không biết chữ. Bà vui vẻ đeo ngay chiếc bùa vào cổ, và cứ thế cả ngày lẫn đêm bà không lúc nào rời chiếc bùa.

Nửa năm trôi qua, bà không động đến mũi tiêm nào, cũng không bị chọc tĩnh mạch và không còn bị cảm lạnh nữa.

Vào cuối tháng 9 năm sau đó, tôi có một giấc mơ. Trong mơ, tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân là cuốn sách chỉ đạo tu luyện của Pháp Luân Đại Pháp cho mẹ chồng nghe tại nhà bà. Tôi biết Sư phụ đã điểm hóa cho tôi để thuyết phục mẹ chồng tu luyện Đại Pháp. Nhưng tôi còn phải đi làm, làm sao tôi có thể ở bên và đọc sách cho bà hàng ngày được? Chồng tôi nói: “Tại sao em không mua cho mẹ một chiếc máy nghe nhạc và cài bài giảng của Sư phụ vào đó?” Tôi vui quá khi đã tìm ra được giải pháp.

Đầu tháng 10, vợ chồng tôi được nghỉ và về quê. Tôi bật các bài giảng của Sư phụ cho mẹ chồng nghe. Bà vui mừng khôn xiết. Tôi đã dạy bà cách sử dụng máy nghe. Vì vậy, song song với niệm chín chữ chân ngôn, bà có thể nghe Sư phụ giảng Pháp mỗi ngày.

Tôi từng nghĩ: “Mẹ chưa bao giờ đi học và không biết đọc. Thính giác của mẹ cũng không tốt. Liệu mẹ có thể hiểu Pháp lý của Đại Pháp không?” Tôi liền bác bỏ ngay suy nghĩ này.

Đầu tháng 5 năm 2021, tôi lại về thăm mẹ. Bố chồng xúc động nói với tôi: “Mẹ con thật phi thường. Thôn vừa tổ chức khám sức khỏe cho người cao tuổi. Các chỉ số của mẹ con đều bình thường và thậm chí còn tốt hơn của bố.”

Tôi trả lời: “Mẹ khỏe mạnh hơn bố vì mẹ nghe Đại Pháp hàng ngày trong khi bố thì chơi mạt chược. Bố cũng nên nghe Pháp thường xuyên đi.” Ông đã đồng ý.

Gần ba năm nay mẹ chồng tôi không hề nhờ tôi mua thuốc cho bà. Nước da của bà hồng hào và vóc dáng của bà còn đẹp hơn trước. Một lần, tôi hỏi bà đã thể hội được gì qua việc nghe các bài giảng. Bà trả lời: “Đại Pháp dạy con người trở thành người tốt. Không có gì xấu cả. Mẹ không hiểu tại sao chính quyền cộng sản lại ngăn cản người dân tập Pháp Luân Công như thế.”

Mẹ chồng tôi đã hồi sinh nhờ có tín tâm vào Sư phụ và Đại Pháp. Qua sự việc của mẹ chồng, tôi thể hội được rằng, là đệ tử của Sư phụ, sự kiên định và đức tin của chúng ta còn cần phải hơn thế.

Hy vọng câu chuyện của mẹ chồng tôi có thể là một gợi ý cho người thân của các đệ tử Đại Pháp, những người không phải là học viên và đang mắc bệnh.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/7/447356.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/18/204361.html

Đăng ngày 04-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share