Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-08-2022] Tôi tu luyện Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) đã hơn 20 năm. Khi mới đắc Pháp, tôi vẫn là một học sinh, trong nháy mắt đã trở thành cha của hai đứa trẻ. Hiện các con tôi đều đang đi học. Tôi muốn chia sẻ những điều kỳ diệu đã xảy ra với hai con của tôi.
Màng nhĩ vô tình bị thủng và hồi phục sau 5 ngày
Buổi tối ngày 3 tháng 2 năm 2017, con gái tôi bỗng nhiên thức giấc và khóc. Cháu bảo mình bị đau tai. Tôi dùng đèn pin để kiểm tra thì không thấy có gì. Nhưng cháu vẫn than khó chịu. Nên tôi đã dùng tăm bông nhẹ nhàng lau sạch lỗ tai cho cháu, nhưng cháu vẫn khóc và kêu đau.
Lần này tôi quyết định dùng cây ráy tai có đèn đưa vào tai của cháu để kiểm tra, nhưng vô tình chọc thủng màng nhĩ của cháu. Con gái tôi bật khóc. Tôi cố gắng an ủi cháu hết mức có thể. Cháu khóc được một lúc thì lăn ra ngủ.
Ngày hôm sau, tôi để ý thấy con gái tôi có biểu hiện chậm chạp và không thể nghe được những gì tôi đang nói mặc dù tôi đã lớn tiếng. Thính giác của con bé rõ ràng đã bị ảnh hưởng. Tôi lo lắng và nghĩ có thể tôi đã vô tình làm hỏng màng nhĩ của cháu.
Tôi lên mạng tìm kiếm các chủ đề liên quan đến màng nhĩ và thính giác của trẻ. Mặc dù có một số bài báo nói rằng màng nhĩ bị tổn thương sẽ tự hồi phục trong một tháng hoặc lâu hơn, nhưng tôi vẫn lo lắng.
Mẹ tôi sống cùng với chúng tôi, bà đề nghị nên cho con gái tôi xem các bài giảng Pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi tu luyện Đại Pháp được nhiều năm rồi và cũng đã tận mắt chứng kiến những người mang bệnh hồi phục trở lại nhờ tu luyện Pháp Luân Công.
Con gái tôi ở nhà với mẹ tôi, và được bà mở cho xem các bài giảng Pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi kiểm tra khả năng nghe của cháu khi tôi đi làm về. Ngạc nhiên thay khả năng nghe của cháu đã cải thiện được phân nửa so với mấy ngày trước. Tôi biết rằng việc xem các bài giảng Pháp của Sư phụ sẽ rất có ích, nhưng tôi không ngờ rằng tình trạng của cháu lại cải thiện nhanh đến vậy. Đại Pháp thực sự thần kỳ!
Mấy ngày tiếp theo sau đó, mẹ tôi tiếp tục mở các bài giảng Pháp của Đại Pháp cho con gái tôi xem và thính giác của cháu đã trở lại bình thường.
Bệnh ngoài da của con trai tôi đã biến mất sau khi tôi đề cao
Một tháng sau khi con trai tôi chào đời, cháu bị chàm. Lúc đầu chúng tôi cũng không mấy để ý đến nó. Vợ tôi thi thoảng có dùng thuốc mỡ để bôi cho cháu và tình trạng đã được kiểm soát.
Sáu tháng sau khi chúng tôi đi nghỉ mát, những nốt mụn nhỏ màu đỏ bắt đầu xuất hiện trên mặt cháu. Ngày đầu tiên chúng tôi ở trong khách sạn và các vết sưng tấy không lan rộng.
Ngày hôm sau khi chúng tôi đi bộ đường dài, mặt của cháu bắt đầu đỏ lên và vết đỏ cứ lan rộng ra. Cháu bắt đầu gãi mặt. Vợ tôi lấy thuốc mỡ bôi cho cháu và nó có vẻ có chút công hiệu, nhưng chúng tôi phải kết thúc kỳ nghỉ sớm hơn dự định và trở về nhà.
Lần này mẹ tôi đề nghị chúng tôi nên ngừng bôi thuốc mỡ cho cháu và để chất độc thải ra khỏi cơ thể của cháu. Vợ tôi nghi ngờ nhưng cô ấy vẫn quyết định thử.
Khi chúng tôi ngừng bôi thuốc, cậu bé khóc nức nở và gãi liên tục. Đôi khi cháu dụi đầu của mình vào thứ gì đó cho bớt ngứa. Máu và mủ chảy ra khắp đầu, mặt và cổ của cháu. Một người trong chúng tôi phải thức cả đêm để trông cháu.
Vảy và máu khắp cả đầu, mặt và cổ của con trai tôi
Mặc dù mẹ tôi tin rằng Sư phụ đang chăm sóc cho con trai của tôi, nhưng đã hơn một tháng trôi qua rồi mà tình trạng của cháu vẫn không thuyên giảm. Vì cháu gãi quá mạnh nên vảy càng ngày càng dày và cứng, ngoài ra cháu còn bị bong mất một móng tay và phần gốc móng bị nhiễm trùng.
Vì khổ nạn này kéo dài quá lâu, và tôi nhận ra rằng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp tôi cần phải hướng nội để đề cao tâm tính. Một ngày sau khi tôi có ý nghĩ đó, vết sưng trên ngón tay của cháu đã biến mất. Móng tay của cháu cũng đã mọc trở lại vài ngày sau đó.
Một đồng tu đã chia sẻ câu trích dẫn sau trong bài giảng của Sư phụ khi Sư phụ trả lời cho một đệ tử hỏi rằng: Con của người tu luyện khi còn rất nhỏ có cần đi khám bệnh không?
Sư phụ giảng:
Sư phụ: Người không tu luyện khi cần thiết đều nên đi gặp bác sĩ, bởi vì người thường khi mắc bệnh cần gặp bác sĩ. Tôi ở đây chính là giảng cho những người tu luyện chân chính, thân thể của chư vị đều sẽ chuyển hóa thành Phật thể, đó là điều bác sĩ dù có làm thế nào cũng không thể đạt được. Nhưng là người tu luyện, thường có nhiều gia đình có con nhỏ, chúng nhiều khả năng không phải là những đứa trẻ tầm thường. Trước khi đầu thai chúng đều biết rằng “Gia đình này tương lai sẽ học Đại Pháp. Mình muốn đầu thai vào gia đình này” – như thế rất có khả năng đứa trẻ đó có lai lịch phi thường. Phàm là đứa trẻ như vậy, những lúc người lớn luyện công là thay thế cho đứa trẻ mà luyện, cho đến khi nó có thể tự luyện. Có rất nhiều tình huống như vậy, đều dựa vào người lớn như chư vị nhìn nhận và xử lý. Nếu chư vị không thể nhìn ra có phải là tình huống này hay không, thì việc chư vị đưa đứa trẻ vào bệnh viện không tính là chư vị sai. Nhưng trong đó cũng nhìn vào tâm của chư vị, nó có thể biểu hiện ra các chủng suy nghĩ, các chủng tâm thái. Nói như vậy, nếu chư vị kiên định tu luyện Đại Pháp, chư vị sẽ minh bạch rằng mỗi người đều có vận mệnh của mình, những vấn đề không nên xảy ra sẽ không được phép xảy ra. Thường thường những đứa trẻ tôi vừa giảng – đến từ tầng thứ cao – tới đây để đắc Pháp. Chúng hoàn toàn không có nghiệp lực, chúng hoàn toàn sẽ không mắc bệnh. Tất cả những gì chúng chịu đựng rất có khả năng là chịu thay cho người lớn như chư vị. Có nhiều tình huống như vậy. Nhưng cũng không tuyệt đối. Chư vị phải tự đánh giá và xử lý các tình huống cụ thể. (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])
Nhận lời đề nghị của học viên này, tôi bắt đầu dậy sớm vào lúc 3 giờ 30 phút sáng để luyện công trước khi đi làm. Tối đến tôi dành nhiều thời gian hơn để học Pháp. Tôi nghĩ nếu con trai của tôi đang phải gánh nghiệp cho tôi, thì ngay từ đầu tôi nên tu luyện bản thân mình tốt hơn.
Con trai của tôi dường như đáp lại những điều tôi đang làm. Một ngày sau khi tôi bắt đầu dậy sớm để luyện công, đêm hôm đó cháu đã có thể ngủ ngon mà không khóc.
Vợ tôi vô cùng ngạc nhiên trước sự thay đổi của con trai chúng tôi. Việc này cũng khích lệ tôi. Khi tôi liên tục dậy sớm mỗi ngày để luyện công, da của con trai tôi đã cải thiện theo từng ngày. Hai tuần sau đó cháu đã hoàn toàn khỏi bệnh.
Con trai của tôi đã khỏi bệnh trong hai tuần sau khi tôi thay đổi bản thân
Đã nhiều năm trôi qua, và bệnh ngoài da của con trai tôi chưa bao giờ tái phát
Ghi chú của Ban Biên tập: Bài viết này thể hiện nhận thức cá nhân của tác giả ở trạng thái tu luyện hiện tại, xin chia sẻ cùng quý đồng tu để chúng ta “Tỉ học tỉ tu” (“Hồng Ngâm”).
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/28/448117.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/25/204016.html
Đăng ngày 13-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.