Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-12-2022] Tôi hiện nay 68 tuổi, là một nữ học viên Đại Pháp đang sinh sống ở vùng quê. Khi đi giảng chân tướng nâng cao nhận thức về cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Công, tôi đã gặp nhiều kỳ tích. Dưới đây là một vài ví dụ về trải nghiệm của những người bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.

Con trai tôi vượt qua một cơn sốt dai dẳng

Vào năm 2003, con trai tôi nhập học ở một trường trung học nội trú thì đột ngột bị sốt. Vì uống thuốc không có tác dụng nên bác sỹ bắt đầu tiêm tĩnh mạch cho cháu. Sau hai tháng, cháu vẫn không thấy có cải thiện gì nên có phần sợ hãi và đã xin phép giáo viên về nhà. Lúc đó dịch SARS vừa bùng phát tại Trung Quốc nên giáo viên của cháu đồng ý ngay.

Con trai tôi tiếp tục được tiêm tĩnh mạch tại nhà. Cơn sốt cứ kéo dài mặc dù đã qua nửa tháng trị liệu. Cuối cùng thì bác sỹ từ chối tiếp tục chữa trị cho cháu và khuyên chúng tôi nên đến khám ở một bệnh viện khác.

Sau khi bác sỹ rời đi, tôi dời TV và đầu đĩa tới phòng con trai rồi phát băng hình giảng Pháp của Sư phụ ở Quảng Châu. Tôi để cháu xem một mình. Con trai tôi đã bị đầu độc thâm sâu bởi những tuyên truyền của ĐCSTQ tại trường học, nên tôi biết mình có cố gắng nói gì để thuyết phục cũng vô ích. Tôi chỉ hy vọng bản thân cháu sẵn lòng xem băng hình.

Con trai tôi bị thu hút bởi băng hình đến nỗi xem trong một khoảng thời gian rất lâu và quên mất cả bệnh tật của mình. Cuối cùng cháu tìm đến tôi và thốt lên: “Con nghĩ Sư phụ là một vị Đại Phật.” Chúng tôi nhận thấy cháu đã hạ sốt và không còn chán ăn nữa. Ngoài ra, hồi con trai tôi mới được 3 tuổi đã bị bệnh viêm mũi dị ứng nên mất đi khả năng nhận biết mùi hương, đến khám biết bao nhiêu bác sỹ mà không tìm ra cách chữa trị. Vậy mà bây giờ cháu nói có thể ngửi thấy hương thơm của táo. Các căn bệnh của con trai tôi cũng hồi phục sau khi xem các bài giảng của Sư phụ trong vòng nửa ngày. Con trai tôi kinh ngạc: “Thật là khó tin. Thật là kỳ tích. Thật là phi thường. Nếu con mà không tự trải nghiệm được điều này thì con sẽ không tin chút nào. Sư phụ đúng là một vị Thần, thi triển những thần thông mà khoa học hiện đại không thể giải thích được. Con muốn học pháp môn này.”

Con trai tôi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp và đã trải nghiệm được nhiều điều kỳ diệu. Khi luyện bài công pháp thứ hai, Pháp Luân Trang Pháp, cháu nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong lòng bàn tay và các phù hiệu chữ Vạn di chuyển trên bề mặt quần áo của mình. Sau khi đặt ảnh chân dung Sư phụ vào khung, cháu nhìn thấy những tia sáng nhiều màu sắc phát ra từ bức ảnh nên đứng lại đó tận 7 phút để chiêm ngưỡng, lưu luyến không rời.

Nhận được những điểm hóa động viên từ Sư phụ, con trai tôi đã kiên trì tu luyện, cố gắng đọc hết các bài giảng của Sư phụ, phát chính niệm, và giảng chân tướng nâng cao nhận thức về cuộc bức hại.

Người họ hàng của tôi khỏi bệnh đau lưng

Một người họ hàng của tôi tên là Diễm Tử hiện đang sống với mẹ già 70 tuổi và một đứa con trai tuổi mới lớn. Họ không có tiền mua nhà nên đành ở nhà thuê. Một hôm, Diễm Tử bị chấn thương vùng lưng khi mang vác vật nặng. Cô ấy chỉ có thể ở nhà mà nằm bất động trên giường và cũng không trả nổi viện phí cao ngất ngưởng.

Cô ấy mời một thầy thuốc cổ truyền chuyên trị lệch đĩa đệm thắt lưng để điều trị trong nhiều tháng liền tại nhà. Diễm Tử sau đó có thể đứng lên nhưng vẫn không thể cúi người xuống được.

Tôi ghé thăm Diễm Tử và giảng chân tướng về cuộc bức hại Đại Pháp cho cô ấy. Tôi giải thích về sức mạnh chữa bệnh thần kỳ của Pháp Luân Công và khuyên cô thoái xuất khỏi ĐCSTQ để đảm bảo an toàn cho mình. Tôi nhắc nhở cô thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Diễm Tử còn trẻ, học vấn tốt, từng làm kế toán tại đơn vị công tác nên cô ấy vẫn còn nghi ngờ về lời tôi nói dẫu cho tôi có khẳng định thế nào đi nữa.

Có lẽ sự chân thành của tôi đã gây ấn tượng với cô, bởi vì một hôm nọ Diễm Tử đột ngột đến thăm nhà tôi. Tôi tin rằng Sư phụ đã an bài cho cô ấy đến nên nắm lấy cơ hội để giảng chân tướng cho cô tối hôm đó. Tôi có nhiều thời gian để giảng chi tiết hơn, và Diễm Tử đã tiếp nhận lời của tôi. Cô ấy còn hỏi tôi: “Nó thần kỳ đến như vậy sao? Cho em mượn một quyển sách để đọc với.” Diễm Tử say sưa đọc và không ngẩng đầu lên cho đến vài tiếng sau. Sau đó, cô ấy ngồi trên mép giường, co chân lên để cột dây giày mà quên mất bản thân không thể cúi người xuống. Sau khi nhận ra đã hồi phục khả năng cử động phần eo như bình thường, Diễm Tử vô cùng kinh ngạc. Ăn tối xong, cô ấy cầm luôn quyển sách về nhà.

Diễm Tử ghé thăm tôi 2 ngày sau đó, lần này cô ấy đạp xe chở con trai đến. Cô ấy hồ hởi nói với tôi, “Em đã vứt hết toàn bộ đống thuốc trị giá hơn 1.000 tệ rồi. Cả mẹ và em đều muốn tu luyện Pháp Luân Công. Hãy dạy em luyện công với nhé!” Tôi đã đồng ý.

Sau khi học các bài công pháp, Diễm Tử về nhà ngồi đả tọa và nhìn thấy một Pháp Luân xuất hiện trên tường. Vài ngày sau đó, nhà thuê của cô ấy bị dột nên Diễm Tử phải leo lên thang để sửa chỗ dột. Cô ấy còn xách nước giúp một người hàng xóm. Mẹ cô ấy cũng thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” và càng ngày càng khỏe mạnh hơn.

Diễm Tử tìm được việc ở một thẩm mỹ viện trong thành phố. Công việc này lương khá nên cô ấy đã có thể cho con trai vào đại học, mua nhà, và giúp đỡ tài chính khi con trai lập gia đình. Cô ấy vẫn đang tinh tấn bước đi trên con đường tu luyện của mình.

Bà cụ mù chữ từng bị đột quỵ khỏi bệnh và có thể đọc được sách Đại Pháp

Vào mùa xuân năm 2006, tôi để ý thấy một bà cụ bước đi vô cùng chật vật ngang qua trước nhà tôi. Tôi mời bà ấy vào nhà và giảng chân tướng về Đại Pháp cho bà. Tôi cũng nói với bà nếu thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp Hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” thì sẽ có điều kỳ diệu xảy ra. Bà ấy hồ hởi đồng ý.

Sau khi niệm 9 chữ chân ngôn trong vài ngày, bà ấy nói đã có thể cử động được các ngón chân. Khi tôi giải thích sâu hơn về khả năng kỳ diệu của Pháp Luân Công trong việc chữa bệnh khỏe người, bà ấy nói ngay: “Tôi cũng muốn tu luyện,” nhưng sau đó bà cụ thú nhận mình không biết chữ. Tôi trấn an bà ấy: “Tôi cũng chỉ đi học có vài hôm thôi, hầu như không đọc được chữ nào cả, chỉ viết được mỗi tên mình. Không thành vấn đề. Chị có thể nghe băng thâu âm các bài giảng của Sư phụ trước.”

Dần dà qua thời gian, sức khỏe của bà cụ cải thiện và bà ấy đã ngừng uống thuốc. Bà ấy học 5 bài công pháp, nhanh chóng đề cao tâm tính bản thân. Thấy tôi đọc sách Đại Pháp, bà ấy nói: “Giá như tôi có thể tự mình đọc được sách.” Tôi trả lời rằng Sư phụ chắc chắn sẽ giúp đỡ bà: “Rất nhiều đệ tử Đại Pháp mù chữ đã được ban cho khả năng đọc sách Đại Pháp đấy.” Tôi nêu ra vài ví dụ từ trang Minh Huệ. Bà ấy nghe vậy, cảm thấy được khích lệ để kiên trì tự đọc sách.

Theo quan điểm thông thường, chuyện một người già ngoài 70 tuổi mù chữ và từng bị đột quỵ trầm trọng lại có thể đọc được quyển sách dày 300 trang là gần như không thể xảy ra. Tuy nhiên, Sư phụ đã đáp ứng nguyện vọng của bà ấy, ban cho bà khả năng đọc chữ. Ngoài đọc Chuyển Pháp Luân ra, bà ấy còn đọc các bài chia sẻ trên Minh Huệ Net và các bài giảng Pháp khác của Sư phụ. Bà ấy sẽ hỏi tôi hoặc cháu trai bà khi bắt gặp những từ không hiểu. Bà ấy bắt đầu tự đọc sách Đại Pháp một mình và thậm chí còn đi cùng cháu trai khi cậu ấy được nhận vào một trường trung học xa nhà vài năm sau đó.

Còn rất nhiều ví dụ khác nữa mà tôi hy vọng có thể chia sẻ sau. Những thần thông siêu thường của Đại Pháp đều có thể triển hiện trong đời sống chúng ta, miễn là các đệ tử Đại Pháp tu luyện tinh tấn.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/12/1/452335.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/1/10/206110.html

Đăng ngày 01-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share