Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-12-2022] Lupus ban đỏ là bệnh lý tự miễn dịch mãn tính mà hiện chưa có cách chữa trị. Bệnh khiến hệ thống miễn dịch sản sinh ra các tự kháng thể tấn công các tế bào và mô của chính cơ thể, gây tổn thương nội tạng và dẫn đến các biến chứng sau đó.

Bất kể tuổi tác, bệnh nhân lupus ban đỏ phải đối mặt với tình trạng đe doạ tính mạng và sẽ phải uống thuốc suốt đời.

Tuy nhiên, một số người mắc bệnh lupus ban đỏ đã may mắn khỏi bệnh sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện nâng cao thể chất lẫn tinh thần cổ xưa của Trung Quốc. Dưới đây là những câu chuyện của họ.

(Tiếp theo Phần 3)

Phóng viên chứng kiến uy lực chữa bệnh thần kỳ của Đại Pháp

7f4b4220add5372f94968f7500f897ea.jpg

Cô Từ Tú Huệ

Cô Từ Tú Huệ, đến từ Đài Loan, đã làm việc ở Hoa Kỳ được ba năm. Cô hiện đang làm phóng viên cho báo Epoch Times tại Los Angeles.

Lúc cô sắp tốt nghiệp cao học tại Đài Loan thì một người bạn thân của cô là cô Tăng Duẫn Doanh gặp vấn đề về sức khỏe: lúc đầu cô ấy bị rụng tóc; sau đó có vài nốt mẩn đỏ trên da, dần dần chuyển sang viêm loét; sau đó nước dịch màu vàng chảy ra từ các vết loét. Cô Tăng đã làm xét nghiệm tại nhiều bệnh viện và tất cả bác sĩ đều nói rằng có thể là bệnh lupus ban đỏ nhưng rất khó chẩn đoán, đặc biệt là giai đoạn đầu.

Khoảng sáu tháng sau, các khớp xương của cô Tăng bắt đầu nóng lên, sưng và đau nhức khiến cô khó chợp mắt vào ban đêm. Khi cô Từ chạm vào tay cô Tăng, cô cảm nhận được sự tê cứng và biến dạng. Sức khoẻ của cô Tăng ngày càng giảm sút và cô có nguy cơ bị tàn tật.

Cô Từ rất lo lắng cho cô Tăng và đã giúp cô ấy tìm cách chữa trị khắp nơi. Tuy nhiên lupus ban đỏ nổi tiếng là bệnh không thể chữa khỏi.

Cuối năm 2010, họ nghe nói về hiệu quả chữa bệnh của Pháp Luân Đại Pháp và bắt đầu tìm kiếm một điểm luyện công địa phương. Bất ngờ là họ đã tìm thấy một điểm luyện công ngay tại thị trấn nhỏ họ đang ở và ở đó có rất nhiều học viên!

Lúc đó là mùa đông và nhóm luyện công bắt đầu lúc 4 giờ 20 sáng. Để giúp bạn, cô Từ đi cùng cô Tăng đến điểm luyện công.

Chẳng bao lâu, cô Tăng không còn bị chứng mất ngủ, trong khi trước đó cô bị khó ngủ vì đau. Trong vòng hai tuần, các triệu chứng của cô lần lượt biến mất: cô không còn bị rụng tóc, và các khớp xương không còn sưng hoặc cứng nữa. Sau đó cô ngưng uống thuốc. Cô Từ nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật thần kỳ!”

Bởi vì trải nghiệm này mà cô Từ cũng trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Bệnh nhân lupus ban đỏ hồi phục sức khoẻ sau khi niệm chín chữ chân ngôn

Bà Lưu, 53 tuổi, sống ở thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm. Lúc bà 35 tuổi, bà mắc bệnh lupus ban đỏ, căn bệnh đã khiến mẹ của bà qua đời ở độ tuổi còn trẻ. Bà đã đến khám tại hầu hết các bệnh viện trong thành phố nhưng không một bác sĩ nào có thể chữa trị cho bà. Bệnh tình của bà mỗi lúc một nặng hơn và bà gần như mất hết động lực để sống.

Chồng của bà Lưu có một người bạn mà vợ của người bạn, bà Mai (hoá danh) là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Năm 2005, bà Mai đến bệnh viện thăm bà Lưu. Bà Mai khuyên bà Lưu làm tam thoái (thoái Đảng, Đoàn, và Đội). Bà Lưu vui vẻ đồng ý vì bà đã trải qua sự kiện ngày 4 tháng 6 năm 1999 lúc còn học đại học và bà biết ĐCSTQ tà ác thế nào.

Bà Mai cũng đưa cho bà Lưu một chiếc bùa hộ mệnh Pháp Luân Đại Pháp. Bà Lưu luôn giữ nó bên mình. Bà tin tưởng Pháp Luân Đại Pháp và thành tâm kính niệm chín chữ chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo“. Thật ngạc nhiên, không lâu sau bà đã bình phục và cũng bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Được chẩn đoán mắc bệnh hiểm nghèo cách đây 28 năm

Năm 1994, bà Chu Lạc Tân lúc đó 29 tuổi và đang làm việc tại Hồng Kông. Một hôm bà thấy trên mặt xuất hiện vài vết mụn đỏ kèm theo đau nhức và ngứa. Chỉ trong hai tháng, mụn đỏ đổi màu và lan khắp cơ thể. Mỗi lần bà gãi, mụn rộp liền nổi lên. Cuối cùng toàn thân bà đỏ bầm, sưng tấy và ngứa ngáy không chịu nổi. Bà đi khám bác sĩ Trung Y và Tây Y, cả hai đều chẩn đoán bà bị lupus ban đỏ.

Lúc đó, bà phải chi hơn 100 đô la Hồng Kông cho tiền thuốc trong một ngày. Tiền lương của bà hiếm khi đủ trang trải chi phí. Nhưng chỉ trong hai giờ bôi thuốc, cơn ngứa ngáy lại bắt đầu và nó thậm chí còn nặng hơn trước. Lúc bà 30 tuổi, chỉ có hai bàn tay và lớp da bên dưới đầu gối là bình thường. Bà không thể đi làm khi bệnh trở nặng. Sáu tháng sau, bà gần như mất hoàn toàn khả năng miễn dịch.

Thỉnh thoảng bà đi gặp thầy lang và thử những toa thuốc đặc biệt hoặc cách điều trị khác. “Mẹ tôi vừa mới qua đời, còn tôi mắc bệnh nan y. Cuộc sống thật vô thường. Làm người thật khổ. Tôi mong có cơ hội tu luyện để bước ra khỏi [vòng] sinh tử”, bà nhớ lại.

Hồi phục hoàn toàn sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Giữa tháng 12 năm 1994, Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, tổ chức một khóa giảng Pháp cuối cùng ở Trung Quốc tại Nhà thi đấu thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông. Hiệp hội nghiên cứu cơ thể người Quảng Châu đã đứng ra tổ chức sự kiện và có khoảng 6.000 người từ khắp Trung Quốc đến tham dự.

Bà Chu tình cờ có mặt tại thành phố Quảng Châu vào lúc đó. Một người bạn mua hai tấm vé và rủ bà tham gia, nói rằng đây là môn khí công Phật gia, rất tốt, và không dễ để mua được vé.

Bà Chu nghĩ dù sao cuộc đời bà ở trong tình cảnh như vậy, nghe giảng cũng không gây hại gì. Không ngờ rằng đó lại là bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời bà.

“Lúc ở trên lớp nghe giảng, tôi không bị ngứa hay bị đau. Sau buổi học thứ năm, lúc tôi đang thay quần áo ở nhà, tôi phát hiện làn da đã mịn màng khoẻ mạnh và không hề ngứa ngáy. Bệnh của tôi đã được chữa khỏi mà không cần điều trị! Tôi biết chính là Sư phụ Lý đã cứu mạng tôi. Lúc đó, tôi nói thầm trong tâm: “Đệ tử cảm tạ Sư phụ!”

Bà đi làm lại và có thể sống cuộc sống bình thường. Sau khi bình phục, bà được thăng chức làm trợ lý tổng giám đốc cho nhà phân phối Nintendo Nhật Bản ở Trung Quốc.

fb332758c9423c2edbb67f58792bb5e9.jpg

Bà Chu Lạc Tân (trái) đang nói với mọi người về Pháp Luân Công tại một sự kiện ở Phần Lan

Tám năm bị cầm tù vì đức tin

Tuy nhiên, sau khi chính quyền Trung Cộng bắt đầu cuộc bức hại vào năm 1999, bà Chu đã trở thành mục tiêu bởi đức tin của bà. Trước khi bà bị bắt vào ngày 3 tháng 2 năm 2002, cảnh sát ở Quảng Châu đã treo thưởng 100.000 tệ cho ai trình báo nơi ở của bà. Sau đó bà bị kết án tù 8 năm.

Bà bị biệt giam 2 năm 10 tháng và là đối tượng bị tẩy não nghiêm trọng. Bà bị cấm liên lạc hay nhận tin tức từ bên ngoài. Tra tấn kéo dài khiến bà cận kề cái chết. Có lần bà bị xích vào dây xích nặng gần 18 kg trong vòng 14 ngày và không thể đi lại sau khi xích được tháo ra.

Với sự giúp đỡ của các học viên bên ngoài Trung Quốc, bà Chu đã đến Helsinki, Phần Lan vào ngày 26 tháng 1 năm 2012, để đoàn tụ cùng chồng, ông Ngô Chí Bình, cũng là học viên Pháp Luân Công. Tính đến lúc đó, bà đã không gặp chồng trong 11 năm.

61b3042da784f1870aa1f87a4bad5ccf.jpg

Bà Chu và chồng là ông Ngô Chí Bình tại Hội nghị nhân quyền Geneva năm 2013

(Còn tiếp)

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/12/1/452468.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/2/1/207159.html

Đăng ngày 22-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share