Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-07-2022] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2000 với hy vọng được khỏi bệnh tật. Tâm trí và thân thể tôi được tẩy tịnh hoàn toàn như mới nhờ ơn Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp là Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi hiểu ra vì sao mình đến thế giới này cũng như trải nghiệm được niềm hạnh phúc và niềm vui khi đồng hoá với Đại Pháp. Tôi cũng phải chịu đựng khó khăn và ma nạn trong quá trình tu luyện chân chính. Tôi xin được chia sẻ một vài trải nghiệm và những thể ngộ của bản thân mình.
Là một học viên chân chính
Hầu như cuộc sống của tôi bị che phủ bởi nỗi lo về cơm áo gạo tiền và những thống khổ trong gia đình. Tôi từng phải chịu đựng nhiều căn bệnh mãn tính như thấp khớp, viêm tụy, viêm túi mật, bệnh về thận, liệt dạ dày và suy nhược thần kinh.
Tôi ngộ ra thông qua quá trình đọc và học thuộc Pháp rằng cuộc đời tôi chính là một con đường tu luyện mà Sư phụ đã an bài. Tôi quyết định sẽ theo Sư phụ Lý tu luyện và trở thành một đệ tử chân chính.
Tôi dùng Pháp để đối chiếu mọi thứ, cố gắng hết sức làm tốt mọi việc và hướng nội mỗi khi gặp mâu thuẫn. Bằng cách đó, tôi liên tục đề cao. Sư phụ tịnh hóa thân thể tôi nhanh chóng và tôi tận hưởng cảm giác thân thể nhẹ nhàng vô bệnh. Chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp và cảm thấy may mắn được trở thành một học viên Đại Pháp, tôi tăng cường tín tâm vào Đại Pháp và ý chí tu luyện của mình.
Ngộ tính của tôi liên tục cải thiện sau khi đọc những bài giảng của Sư phụ ở nhiều nơi trên thế giới. Tôi ngộ ra rằng nhiệm vụ của chúng ta là cứu độ chúng sinh. Là một học viên Đại Pháp chân chính, ngoài việc tu luyện cá nhân cho tốt, người đó còn phải giúp cứu độ chúng sinh.
Ghi nhớ nhiệm vụ của tôi: Giảng chân tướng cho con người về Pháp Luân Đại Pháp
Sư phụ đã ban cho tôi sự sống, an bài con đường tu luyện của tôi và cứu rỗi tôi khỏi lầm lạc trong thế giới hiện đại. Tôi sẽ không là tôi của hiện tại nữa nếu như không có sự bảo hộ của Sư phụ. Tôi muốn làm theo yêu cầu của Sư phụ và toàn tâm trợ Sư chính Pháp. Tôi tham gia vào đủ loại hạng mục giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và khuyên mọi người thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và mọi tổ chức liên đới của nó. Tôi làm những điều này khi đến đám cưới, đám tang, các buổi họp mặt gia đình và bạn bè và đi mua sắm. Tôi làm khi đang điều hành doanh nghiệp, khi tham gia chăm sóc ở bệnh viện hoặc khi đi trên phố. Tôi luôn lấy việc cứu người làm ưu tiên. Tôi mang sự thật về Đại Pháp đến bất cứ nơi nào tôi đi.
Vài năm về trước tôi đi đến mọi ngóc ngách nẻo đường, rộng và hẹp, dài và ngắn, trên khắp các thị trấn và làng mạc để giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã nói chuyện với nông dân, người lao động, nhà điều hành, doanh nhân, giáo viên, bác sỹ, học sinh, chủ tịch và quản lí huyện, trưởng ban cảnh sát, một chủ toạ tòa án và những người khác.
Nhiều người nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là con đường phục hưng lại đạo đức loài người và vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn là sự kiện được dàn dựng để bôi nhọ Pháp Luân Công. Họ biết rằng chỉ cần niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” là có thể bảo hộ bản thân khỏi bị đào thải.
Phần đông những người tôi nói chuyện đều tiếp nhận chân tướng về Đại Pháp. Những người từng tham gia ĐCSTQ nay thoái xuất khỏi những tổ chức của nó. Những nhà quản lý, viên chức, và gia đình họ, những người làm việc trong cùng công ty tôi đều đã thoái xuất khỏi các tổ chức của Đảng.
Khi một vài đệ tử Pháp Luân Đại Pháp bị bắt giữ, tôi đã đến nói chuyện với một lãnh đạo ở sở cảnh sát. Anh ấy ngắt lời tôi khi tôi nói Pháp Luân Đại Pháp đang bị bức hại vô cớ. Anh ta lắc đầu và nói: “Tôi không ngờ rằng ông, một quản lý lâu năm, lại đi tin vào mấy lời giảng mê tín đó. Ông ở đây cầu xin sự khoan hồng cho họ à?” Tôi nói tôi ở đó để mang lại cho anh ta một tương lai tốt đẹp. Anh ta bảo không cần.
Rồi anh ta liên tục bàn luận về những giáo lý của Đảng nhằm dạy tôi một bài học chính trị. Anh ta nói một hồi lâu, trong khi đó tôi lặng lẽ phát chính niệm để thanh trừ các sinh mệnh và nhân tố tà ác đang khống chế anh ta. Khi anh ta nói xong, tôi nhanh chóng đáp: “Thảo nào anh được làm lãnh đạo. Anh thật có sức thuyết phục.” Sau đó, tôi đề nghị tới lượt anh ta lắng nghe tôi nói, và bắt đầu kể về sự thay đổi của thân thể và tâm trí tôi sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Anh ta ngắt lời và nói: “Chúng tôi có bàn luận về ông lúc ra ngoài nhậu vào hôm trước. Ông ốm yếu trong nhiều năm và lúc nào cũng khổ sở. Bây giờ, ông bước đi nhanh nhẹn và nói chuyện hài hước, cứ như là một người khác vậy.”
Tôi nói: “Không chỉ có vậy đâu. Đại Pháp còn mang đến rất nhiều lợi ích khác nữa.” Tôi kể cho anh về sức mạnh của Đại Pháp và khả năng làm hồi thăng tiêu chuẩn đạo đức con người của Ông, về việc Sư phụ dạy chúng tôi làm người tốt và không tranh đấu vì lợi ích cá nhân, và nếu mọi người đều tu luyện Đại Pháp, quốc gia sẽ tiết kiệm được một khoản chi phí lớn cho y tế.
Anh ta nói cho dù một điều nào đó trông có vẻ tốt đến đâu, người ta không nên làm nếu như nó đi ngược lại với nguyện vọng của Đảng và quốc gia. Tôi nói: “Sư phụ Lý và học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người yêu nước. Chúng tôi không chống đối Đảng hay chống đối Trung Quốc khi giảng chân tướng về Đại Pháp. Chúng tôi chỉ mong người ta biết sự thật. Ví dụ, cứ cho rằng anh và tôi là bạn tốt nhé. Anh tử tế với tôi và không đánh đập hay lăng mạ tôi, nhưng dẫu vậy, tôi đề đơn kiện vu khống là anh cố giết tôi. Chẳng phải anh sẽ muốn thanh minh cho mình? Bên cạnh đó, chúng tôi đang cố cứu người. Chúng tôi không muốn người ta chịu quả báo chỉ vì họ khởi lên suy nghĩ sai lệch về Pháp Luân Đại Pháp.
“Hãy nhìn vào lịch sử. ĐCSTQ đã luôn thành công khi thực hiện những gì nó muốn. Nhưng Giang Trạch Dân đã thất bại khi tuyên bố ông ta sẽ xóa sổ Pháp Luân Đại Pháp trong 3 tháng. Pháp Luân Đại Pháp không những đã tồn tại hơn 20 năm, mà còn lan rộng ra trên 100 quốc gia toàn thế giới. Liệu điều này có xảy ra không nếu như Pháp Luân Đại Pháp không tốt?”
Anh ta công nhận tôi nói có lý. Tôi khuyên anh ta hãy thoái xuất khỏi những tổ chức của ĐCSTQ, và anh ta cùng gia đình mình đã hủy bỏ tư cách Đảng viên. Anh kể cho tôi vào 6 tháng sau: “Một nhân viên nói tôi rằng anh ta nhận được báo cáo có người đang phân phát tài liệu Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đáp: ‘Đừng lo. Nếu sau này nhận được báo cáo như vậy, chỉ cần lái xe xuống đó bật đèn hiệu cảnh cáo và giải tán họ đi là được.’”
Thấy anh được cứu khiến tôi vui mừng từ tận đáy lòng. Tôi bảo anh: “Thần thấy mọi điều chúng ta làm. Anh sẽ được ban phước.”
Tôi ngộ ra điểm then chốt quyết định một người có khả năng cứu chúng sinh hay không là liệu họ có chính niệm kiên định hay không. Mỗi lần giảng chân tướng cho người khác, tôi nghĩ cứu người là việc làm chân chính nhất, và, với Sư phụ và Đại Pháp ở cạnh bên, không gì là không thể. Tôi chỉ có duy nhất một ý niệm trong đầu, là cứu người. Tôi làm mà không có bất kỳ nỗi sợ hãi hay tạp niệm nào khác.
Khi tôi gặp những người bị đầu độc nặng hơn nữa bởi tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ về Pháp Luân Đại Pháp, tôi thanh trừ những lạn quỷ và nhân tố khống chế họ và niệm trong đầu điều Sư phụ dạy:
“Từ bi năng dung thiên địa Xuân
Chính niệm khả cứu thế trung nhân” (Pháp Chính Càn Khôn, Hồng Ngâm II)
Trong khi trò chuyện, tôi cảm thấy tâm trí như được kết nối với một ống dẫn liên tục cấp lời cho mình. Với sự gia trì của Sư phụ, mọi thứ diễn ra tốt đẹp khi tôi giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, và họ hầu hết đều tiếp nhận lời tôi nói. Những người là Đảng viên cũng làm tam thoái.
Khi tôi phân phát tài liệu chân tướng Đại Pháp, tôi luôn nói: “Hãy để họ được cứu.” Cách làm của tôi khá hiệu quả.
Hiện tại, với dịch bệnh COVID-19 đang lan rộng khắp thế giới, chỉ có cách nói rõ căn nguyên thực chất của dịch bệnh và mối liên hệ giữa tốt và xấu cho con người thì chúng ta mới có thể thực sự cứu họ. Tôi đã vài lần suýt bị bắt khi đi giảng chân tướng, nhưng tôi không bị bắt nhờ được Sư phụ bảo hộ.
Tôi đến bệnh viện để phát tờ rơi vào hôm nọ và gặp một người cha cùng con trai mình. Tôi hỏi họ: “Các vị có biết làm sao để chặn đứng dịch bệnh không?”. Người con trai đáp: “Không tụ tập, không ra ngoài, và đeo khẩu trang.” Khi tôi nói: “Điều ấy không giải quyết được vấn đề thực chất”, người cha yêu cầu tôi cho họ biết phải làm gì. Tôi nói: “Hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’, rồi các vị sẽ tránh được virus và có một tương lai tốt đẹp.”
Người cha nói: “Chẳng phải họ nói trên TV rằng những người theo Pháp Luân Đại Pháp đã cố tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn sao?” Người con trai trông như thể bị sốc. Anh tóm lấy cánh tay tôi và nói: “Ông dám chống lại Đảng. Hãy nhìn xem biết bao nhiêu người chết ở Mỹ trong đại dịch và bao nhiêu người Trung Quốc nữa. Nếu mà không nhờ ơn…” Anh vừa nói vừa bấm số gọi cảnh sát trên điện thoại.
Người cha nói: “Để ông ta nói xong đã.” Người con trai lùi lại và tiến đến gần cửa để ngăn không cho tôi chạy mất. Tôi mỉm cười nói với người đàn ông: “Đừng giận. Con trai ông căn bản là một người tốt. Anh ấy chỉ bị đầu độc bởi ĐCSTQ mà thôi.”
Rồi tôi nói về những thống kê số liệu giả mà ĐCSTQ công bố về số ca tử vong trong đại dịch và tình hình thực tế là như thế nào. Tôi bảo họ rằng người ta đã phát hiện ra việc niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” ngăn ngừa virus rất hiệu quả. Tôi bảo họ rằng Pháp Luân Đại Pháp đã được hồng truyền rộng rãi khắp toàn thế giới bất chấp lời đe dọa của Giang Trạch Dân là sẽ xóa sổ môn tập này trong vòng 3 tháng. Hãy nhớ lại nhiều cuộc vận động như cải cách ruộng đất, tam phản, phá tứ cựu, Đại Cách Mạng Văn Hóa, v.v, ai mà Đảng không đàn áp được nếu nó muốn? Việc Pháp Luân Đại Pháp vẫn trường tồn cho thấy rằng môn này là chân chính.” Người con trai lúc này đã bớt căng thẳng và mời tôi một chai nước. Tôi đưa anh ấy một tờ Tuần báo Minh Huệ.
Tôi nhân cơ hội đề nghị họ thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Cả hai người đều đồng ý.
Tôi đến bệnh viện 2 ngày sau để thăm một bệnh nhân khác, một người đàn ông lớn tuổi vừa bị sa thải. Ông ấy kéo cánh tay tôi và nói: “Thật là một phép màu. Tôi đã được ban phước. Tôi niệm hai câu chân ngôn cho tới khi ngủ thiếp đi sau khi anh ra về. Tôi mơ thấy một ông lão có râu mời tôi một cốc thuốc nước. Tôi không nhận vì trông nó giống như nước thôi. Ông ấy nói: ‘Bệnh của con sẽ biến mất nếu con uống nó.’ Nên tôi đã uống. Ngày hôm sau, tôi đã hồi phục! Thậm chí cả sỏi thận cũng tiêu mất. Bác sỹ thắc mắc sao việc này có thể được và hỏi tôi đã có chuyện gì. Tôi nói: ‘Các vị Thần đã cứu tôi.’”
Tôi vô cùng vui mừng cho ông ấy đến nỗi rơi lệ trong niềm hạnh phúc và biết ơn. Tôi chắp tay hợp thập và cảm tạ Sư phụ đã chăm sóc cho người đàn ông.
Tôi đã chứng kiến và trải qua rất nhiều điều kỳ diệu. Thể ngộ của tôi là Sư phụ luôn bên cạnh chúng ta. Miễn là chúng ta bước đi cho chính và chúng ta kiên định chính niệm của mình, năng lượng từ bi của Đại Pháp sẽ tuôn trào không ngừng, và kỳ tích sẽ xuất hiện.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/31/442985.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/17/204786.html
Đăng ngày 14-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.