[MINH HUỆ-09-10-2011] Trong suốt hơn mười năm Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại Pháp Luân Công, nhiều người làm việc trong ngành cảnh sát, công tố, và toàn án đã tham gia vào việc bức hại những người tu luyện và do đó đã tạo nên tội lỗi to lớn. Qua tiếp xúc và chứng kiến hành vi của các học viên Pháp Luân Công, nhiều người đã hiểu ra các học viên là những người tốt bụng. Dần dần, họ bắt đầu nhận ra rằng các học viên thực chất là đang cứu người.
Nhiều người bắt đầu hối hận về hành động của mình. Họ đã phản kháng lại cuộc đàn áp hết sức có thể. Họ đã nỗ lực chuộc lỗi cho những hành động sai lầm trước kia bằng cách làm việc tốt, và điều đó đã mang lại cho họ hy vọng về tương lai.
Quan chức cảnh sát thuyết phục người khác không trình báo về một học viên
(Từ tỉnh Liêu Ninh) Tôi sống ở Lăng Nguyên, Liêu Ninh. Sáng sớm ngày 14 tháng Tám năm 2011, trong khi tôi đi chợ buổi sáng để sắm đồ cho tết Trung thu, tôi gặp một người bạn cũ đã nhiều năm không gặp. Anh ấy làm cảnh sát ở một vùng quê. Sau khi chào hỏi, anh ấy nhận ra tôi là một học viên và kể cho tôi nghe một chuyện. Đây là những gì anh ấy kể: “Trong phiên chợ tháng trước, tất cả các sỹ quan cảnh sát ở đồn tôi đi tuần tra các vùng mà họ được chỉ định, chỉ còn mình tôi trực ở đồn. Khoảng 10 giờ sáng, một người đàn ông tầm 40 tuổi đã lôi một phụ nữ khoảng 50 tuổi tới đồn cảnh sát.”
“Bà này là một học viên Pháp Luân Công. Khi người đàn ông nhận ra bà ta là một học viên, ông ấy đã lôi bà tới đồn. Tôi nói với ông ấy: ‘Ông biết gì không? Giang Trạch Dân chết rồi. Chính Giang đã đề ra ý tưởng đàn áp Pháp Luân Công, nhưng bây giờ Giang không nắm quyền nữa. Khi một kẻ độc tài không còn nắm quyền, thuộc hạ của ông ta cũng giải tán. Vậy nên ông nên giữ im lặng đi. Và nữa, ông đừng kể cho ai về những điều đã xảy ra hôm nay. Sự việc biến đổi hàng ngày, và không ai có thể đoán trước điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Nếu danh tiếng của Pháp Luân Công được phục hồi, trong tương lai có thể ĐCSTQ sẽ lấy ông ra thế mạng, và ông có thể bị tra tấn tới chết, giống như những gì đã xảy ra trong Cách mạng Văn hóa.”
“Sau khi nghe những gì tôi nói, ông ta không còn hào hứng nữa. Một lúc sau ông ta đã cảm ơn bằng cách nói với tôi rằng: ‘Thưa Ngài, tôi sẽ làm theo lời khuyên của Ngài. Chúng ta nên lờ đi những gì đã xảy ra hôm nay như thể nó chưa từng xảy ra.’ Sau đó ông ta quay về. Tôi trở lại phòng và bảo với người phụ nữ ‘bây giờ bà có thể về. Các học viên Pháp Luân Công là những người tốt.”
Sau đó, bạn tôi kể tiếp: “Tôi rất ngưỡng mộ các học viên Pháp Luân Công. Họ mạo hiểm cả tính mạng để nói lên sự thật, ngay cả khi chịu bức hại nghiêm trọng. Thật kỳ diệu! Nếu người dân Trung Quốc đều giống các bạn, thì ĐCSTQ đã không lừa gạt được mọi người trong nhiều năm như vậy.”
Ông ấy cũng kể rằng ông đã đọc nhiều cuốn sách giảng chân tượng của Pháp Luân Công. Ông nhấn mạnh: “Bây giờ tôi hiểu rằng tập Pháp Luân Công ở Trung Quốc là hoàn toàn hợp pháp. Chính cuộc bức hại Pháp Luân Công mới là phạm pháp. Những người đàn áp người tốt sẽ sớm bị trừng phạt.”
Do không hiểu biết, ông ấy từng tịch thu tài sản của các học viên Pháp Luân Công và giám sát họ. Việc thả người phụ nữ tập Pháp Luân Công là một hành động tốt bụng. Ông ấy nói rằng sau này ông sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ các học viên.
Cục trưởng cục An ninh nội địa có lựa chọn đúng đắn
(Từ Trung Quốc đại lục) Nam Hoa (biệt danh), Cục trưởng Cục An ninh Nội địa của một thành phố lớn đã bị những lời nói dối của ĐCSTQ làm cho mù quáng và từng tích cực tham gia đàn áp các học viên Pháp Luân Công. Ông ấy đã thực hiện nhiều việc đồi bại. Các học viên địa phương đã nói chuyện với ông nhiều lần và cho ông biết sự thật về cuộc bức hại và việc tại sao ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công. Dần dần, ông ấy hiểu ra những người tập Pháp Luân Công là những người tốt và ĐCSTQ thật tàn ác. Sau đó, ông ấy đã sáng suốt đồng ý thoái ĐCSTQ, Đoàn Thanh niên Cộng sản và Đội Thiếu niên Tiền phong.
Trong những năm gần đây, Nam Hoa đã nhiều lần sử dụng địa vị của mình để bảo vệ các học viên. Khi Cục An ninh Công cộng hay cảnh sát bắt giữ các học viên, ông lại thả họ tự do. Khi người ta trình báo với ông về các học viên hoặc than phiền với ông về họ, ông chỉ tảng lờ những người đó và cảnh báo các học viên phải đặc biệt thận trọng.
Một lần, một cảnh sát địa phương đã bắt giữ một học viên ở một quận lân cận. Nam Hoa muốn thả ông ấy ra, nhưng Thị trưởng không đồng ý. Do Nam Hoa kiên quyết, người học viên đã được thả. Theo gương của Nam Hoa, nhiều sỹ quan cảnh sát ở Cục An ninh Nội địa địa phương và Cục An ninh Công cộng cũng ngừng các việc làm sai trái và đối xử tốt với các học viên.
Cách đây không lâu, khi một học viên giải thích sự thật về Pháp Luân Công với mọi người, người ta đã trình báo ông ấy. Năm, sáu cảnh sát đã tới và đẩy ông ấy lên xe cảnh sát. Trên nửa đường tới đồn cánh sát, họ đã thả người học viên đi.
Với những người và những quan chức cảnh sát vẫn đang đàn áp Đại Pháp và các học viên Pháp Luân Công, tại sao lại không làm theo Nam Hoa để đảm bảo cho mình một tương lai tươi sáng? Những ngày của ĐCSTQ không còn nhiều và mọi người nên thuận theo ý trời và có lựa chọn sáng suốt và đúng đắn.
Bản tiếng Trung: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/10/9/一个国保大队长的正确选择-247681.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/10/27/129022.html
Đăng ngày 10-11-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.