Bài viết một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-10-2022] Chồng tôi từng là người rất nóng tính và dễ bốc hỏa. Anh ấy là người có thể thẳng thừng tát vô mặt của người khác tại bàn ăn nếu họ dám chọc tức anh ấy; anh ấy không ngần ngại hạ cửa kính xe xuống để chửi rủa tài xế ô tô chạy qua ngáng đường anh ấy; anh ấy thậm chí nguyền rủa chính em gái ruột của mình khi cô ấy lừa anh để chuyển quyền sở hữu ngôi nhà của chúng tôi sang tên của cô ấy. Anh ấy ngược đãi và bạo hành tôi khi gia đình chúng tôi rơi vào khó khăn vì cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp.

Nhưng các nguyên lý của Đại Pháp và sự phó xuất hết mình cho đức tin của tôi đã cảm hóa con người anh ấy. Anh dần dần tiếp nhận Đại Pháp và trở nên dễ chịu, ôn hòa, tốt bụng và chính trực. Giờ đây, anh ấy còn tự hào vì vợ mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Chuyện của chúng tôi

Tôi gặp chồng tôi khi mới 20 tuổi. Mặc dù anh tính tình nóng nảy, tôi bị thu hút bởi tính cách táo bạo của anh. Anh ấy đối xử tốt, ân cần chiều chuộng tôi. Nhưng vì tình cách trái ngược nên chúng tôi thường xuyên có những pha cãi nhau nảy lửa, đôi khi chúng còn biến thành những cuộc ẩu đả động tay động chân. Mặc dù bạn bè và đồng nghiệp của tôi không lạc quan lắm về mối quan hệ này, chúng tôi vẫn kết hôn hai năm sau đó.

Cuộc sống hôn nhân hóa ra là một mớ bòng bong lộn xộn. Chồng tôi thường hay tiệc tùng với bạn bè bên ngoài và khuya khoắt mới về nhà. Đôi khi, anh ấy còn ngủ bên ngoài. Anh nhiễm nhiều thói quen xấu—hút thuốc, uống rượu, cờ bạc, nhảy nhót và đánh lộn. Anh còn tìm niềm vui với những cô gái trẻ, rồi ngoại tình với họ. Vì thế, chúng tôi cãi nhau suốt ngày.

Mọi việc cứ diễn ra như vậy trong một suốt thời gian dài. Dù đã nhiều lần viết cam kết sẽ thay đổi tật xấu, nhưng chỉ một thời gian ngắn sau, anh lại quay về với con người cũ của mình. Tôi đã quá mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần.

Vì sức khỏe của mình, cuối năm 1998, khi ấy tôi 28 tuổi, tôi đã có cơ hội tìm hiểu về một môn tu luyện cả tâm lẫn thân là Pháp Luân Công, hay còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân và bị thu hút sâu sắc bởi những nguyên lý uyên thâm trong sách và quyết định bước chân vào con đường tu luyện.

Được chỉ đạo bởi nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, nguyên lý cốt lõi của Pháp Luân Đại Pháp, tôi tự tìm ở chính mình khi gặp bất kỳ vấn đề nào. Nhờ vậy, mối quan hệ của vợ chồng tôi có chuyển biến đáng kể. Tôi giới thiệu cho anh biết Đại Pháp tuyệt vời như thế nào, và anh ấy đã tiếp nhận. Anh bắt đầu tập ép chân để thiền định. Sau đó, vào tháng 7 năm 1999, cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp đã bắt đầu.

Chồng tôi bị đầu độc nhưng đã thức tỉnh

Do áp lực nặng nề, mối quan hệ của chúng tôi lại trở nên vô cùng căng thẳng. Anh ấy không buồn nói chuyện với tôi nữa và luôn làm mặt cau có. Anh bỏ bê tôi và quay lại lối sống trụy lạc trước kia.

Chứng kiến ​​nhiều người dân bị lừa dối bởi những lời dối trá của chính phủ, tôi đã đến Quảng trường Thiên An Môn và hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Tôi bị bắt và bị tạm giam, điều đó thực sự càng làm cho chồng tôi căng thẳng và đau khổ thêm.

Bị dẫn dắt bởi lòng thù hận do đầu độc của truyền thông, anh bắt đầu ngược đãi tôi và lăng mạ Đại Pháp và Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Đại Pháp). Anh ấy đánh đập và chửi mắng bất cứ khi nào bắt gặp tôi đọc sách Đại Pháp hoặc làm bất cứ điều gì liên quan đến Đại Pháp. Anh ấy không chịu lắng nghe và coi tôi như kẻ thù của mình.

Tuy nhiên, tôi vẫn đối xử với anh ấy trước sau như một, vẫn ấm áp. Tôi cũng liên tục giảng chân tướng cho anh về Đại Pháp. Mối quan hệ của chúng tôi cứ như vậy, lúc thăng lúc trầm trong khoảng hai, ba năm.

Đại Pháp có sức cảm hóa mọi chúng sinh và đánh thức họ. Chồng tôi dần dần nhận ra sự thiện lương và ngoan cường của vợ mình, tinh thần không chịu khuất phục của tôi đã cảm hóa anh một cách tinh tế.

Anh thừa nhận với tôi rằng Đại Pháp không chỉ mang lại lợi ích mà còn nâng cao tiêu chuẩn đạo đức cho gia đình, xã hội và toàn thể nhân loại, và Sư phụ Lý Hồng Chí là người đáng kính nhất mà anh được biết. Anh ấy không còn đổ lỗi cho tôi về nỗi sợ mà chúng tôi đã trải qua, cũng như không còn nói về Đại Pháp bằng thái độ bất kính nữa. Sau đó, anh để tôi mua một chiếc máy in, thậm chí còn chở tôi đi giao tài liệu cho các học viên khác.

Sự kiên định của chồng tôi

Tôi bị kết án phi pháp sáu năm tù vào năm 2008. Nhiều biến cố đã xảy ra trong suốt những năm đó. Con trai tôi trưởng thành — từ một học sinh trung học cơ sở thành sinh viên đại học. Bố mẹ chồng tôi sống ở dưới quê cùng em trai chồng. Nhưng sau khi hai người lâm bệnh, em trai chồng không muốn chăm sóc họ. Vì vậy, chồng tôi đã đón bố mẹ về nhà sống cùng. Bố chồng tôi sau đó bị đột quỵ và liệt nửa người sau nhiều tháng nằm viện. Mẹ chồng tôi thì qua đời vì ung thư gan dù đã nỗ lực chạy chữa. Chồng tôi tự lo mọi chi phí chữa bệnh cho bố mẹ mà không một lời phàn nàn trách móc, mặc dù gia đình anh có bốn anh chị em.

Em gái anh ấy sau đó đã lừa anh ấy và chuyển quyền sở hữu căn nhà trị giá hàng chục nghìn nhân dân tệ của tôi sang tên của cô ấy và từ chối trả tiền mặc dù chồng tôi chỉ yêu cầu một nửa số tiền trong đó. Từ đó trở đi, hai anh em quay lưng lại với nhau. Công việc kinh doanh ở nhà máy của anh ấy sa sút thê thảm và anh ấy đã mắc nợ hơn một triệu nhân dân tệ.

Bất chấp mọi biến cố, anh ấy đã tự mình chèo chống với ý chí kiên cường. Anh ấy thường xuyên đem một khoản tiền và nhu yếu phẩm đến thăm tôi trong nhà tù. Anh ấy không bao giờ đề cập đến những khó khăn trong gia đình, mà chỉ nói về những tin tốt cho tôi biết. Anh ấy hứa sẽ đợi đến ngày tôi mãn hạn.

Ngày tôi được thả, anh ấy đến đón tôi về nhà. Gia đình ba người của chúng tôi lại được đoàn tụ sau sáu năm xa cách. Sự tận tâm của anh ấy dành cho tôi đã nhận được sự công nhận và tôn trọng của những người xung quanh.

Chồng tôi học cách hành xử theo Đại Pháp

Chồng tôi tuy là một người tốt bụng nhưng anh ấy không biết kiềm chế tính nóng nảy của mình trước những người không có lý lẽ hoặc bội bạc anh ấy. Tôi thường nói với anh ấy về các nguyên lý của Đại Pháp, chẳng hạn như nguyên lý thiện ác hữu báo, quan hệ nhân duyên, không mất thì không được, quan hệ chuyển hóa giữa đức và nghiệp. Tôi khuyên anh ấy nên hành thiện, sống bao dung, thấu hiểu và bỏ qua lỗi lầm cho người khác.

Dần dần, được thấm nhuần các nguyên lý của Đại Pháp, con người anh trở nên bình hòa, tốt bụng và ngay thẳng hơn. Công việc kinh doanh của anh ấy cũng dần cải thiện và anh đã trả được hết các khoản nợ.

Đồng thời, tôi cũng cố gắng đối chiếu bản thân theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi chăm sóc bố chồng chu đáo và đối xử tử tế với anh chị em của anh ấy mà không để bụng những chuyện đã xảy ra trong quá khứ.

Chồng tôi cảm nhận được sức mạnh từ bi trong tôi và hoàn toàn thay đổi theo. Anh ấy đã tha thứ cho em trai mình vì đã không hiếu thảo chăm sóc cho cha mẹ, tha thứ cho em gái đã cướp mất ngôi nhà của chúng tôi. Thậm chí còn bỏ qua cho người lái xe đạp đã tông phải xe hơi của anh, điều hòa quan hệ với các đối tác kinh doanh của mình bất chấp các mâu thuẫn lợi ích. Anh ấy đối xử với mọi người bằng lòng trung thực và sự rộng lượng, có thể chịu được những cái khổ không thể chịu được của người thường.

Gia đình tôi có hai anh em trai và ba chị em gái. Cha ruột tôi mất khi tôi mới ba tuổi và em trai út mới lọt lòng ba tháng. Cha dượng tôi đã nuôi nấng chăm sóc chúng tôi, lúc em gái nhỏ của tôi lên sáu thì mẹ tôi cũng qua đời. Cha dượng và các anh chị em tôi đều là những người tốt, chịu khó làm ăn nhưng cũng không khá giả gì. Chồng tôi đối xử với họ rất tử tế.

Khi dượng tôi lâm bệnh, ông ấy đã ngoài 80, không thể tự chăm sóc bản thân, em trai út của tôi đã xin nghỉ việc để ở nhà chăm sóc ông. Chồng tôi đã hào phóng chu cấp cho em tôi 3.900 nhân dân tệ hàng tháng, thêm 100 nhân dân tệ đến từ một trong các chị gái tôi. Chồng tôi cũng nói với em trai tôi rằng anh ấy sẽ lo học phí cho con trai cậu ấy.

Năm 2015, khi các học viên bắt đầu đệ đơn kiện cựu độc tài Giang Trạch Dân, kẻ đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công, chồng tôi cũng lập tức tham gia ký tên. Một cặp vợ chồng học viên phải chuyển chỗ ở và anh ấy sắp xếp họ ở lại nhà máy của mình, bất chấp rủi ro.

Chồng tôi tự hào về tôi

Bây giờ, chồng tôi hễ gặp mọi người là anh ấy đều nói về tôi và chân tướng Đại Pháp cũng như sự tà ác của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Anh ấy nói với họ rằng anh có một người vợ tốt thế nào và qua đó anh ấy được ban nhiều phước lành, dù cho trước đây anh ấy đã đối xử tệ bạc với tôi ra sao. Và nếu không có tôi, có lẽ anh ấy và các anh chị em của mình sẽ không nhìn mặt nhau nữa. Anh nhấn mạnh thêm rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp đều là người tốt, các học viên không làm gì sai khi thực hành nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, còn cái Đảng kia là tà ác vì nó chỉ biết lừa dối người dân.

Một lần, vợ chồng tôi đi dự tiệc, nhiều nhân vật cấp cao cũng tham dự, trong đó, có một cảnh sát trưởng và một phó giám đốc sở cảnh sát. Trong bữa tối, vợ của vị phó giám đốc nọ nói với chồng tôi rằng cô ấy rất sùng đạo Phật và hỏi anh ấy có theo đạo hay không. Chồng tôi đáp: “Tôi cùng vợ tôi đều tin vào Pháp Luân Đại Pháp.”

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/10/27/450997.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/11/204695.html

Đăng ngày 28-02-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share