Bài viết của phóng viên Chương Vận của Minh Huệ

[MINH HUỆ 03-11-2022] Kể từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, các học viên cả trong và ngoài Trung Quốc đã nỗ lực không ngừng để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại. Là một phần trong nỗ lực giảng chân tướng, các học viên Pháp Luân Công bên ngoài Trung Quốc đã gọi điện cho người dân ở Trung Quốc, khuyên họ thoái khỏi ĐCSTQ và hai tổ chức cấp dưới của nó (Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong). Nhiều người đã đoạn tuyệt quan hệ với ĐCSTQ nhờ những cuộc điện thoại như vậy. Dưới đây là một số câu chuyện như vậy.

Sĩ quan cảnh sát ở Bắc Kinh

Vào tháng 10 năm nay, một sĩ quan cảnh sát họ Vương ở Bắc Kinh đã nhận được một cuộc điện thoại từ cô Lý, một tình nguyện viên tại Đường dây nóng thoái ĐCSTQ ở Toronto, Canada.

Cô Lý cho biết hơn 400 triệu người Trung Quốc, bao gồm cả các quan chức cấp cao, đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và hai tổ chức liên đới của nó. Cô khuyên cảnh sát Vương làm điều tương tự khi biết anh cũng là đảng viên.

Cô Lý hỏi: “Anh nghĩ sao về việc lấy hóa danh Kim Phúc (Phúc lành vàng kim) để thoái Đảng?”

Vương đã cung cấp tên thật của mình và nhờ cô Lý dùng nó để giúp anh ấy tam thoái.

Khi họ tiếp tục trò chuyện, cô Lý hỏi Vương liệu có nhân viên nào khác trong văn phòng hay không.

Anh ấy đáp: “Có, một sĩ quan ở đây đã đệ đơn gia nhập Đảng, nhưng vẫn đang chờ xét duyệt.

Sau đó, anh Vương đã xác nhận với người sĩ quan đó, người này đã đồng ý thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong của ĐCSTQ.

“Tôi sẽ làm hết sức mình để bảo vệ các học viên”

Cô Lý cảm ơn Vương vì đã giúp đỡ đồng nghiệp của anh ấy và bảo: “Tôi cũng sẽ cung cấp cho anh số điện thoại đường dây nóng. Chúng tôi có các tình nguyện viên túc trực 24 giờ mỗi ngày để trả lời các cuộc điện thoại về việc thoái ĐCSTQ.”

Khi Vương đang viết xuống dãy số, cô Lý cho biết nhiều người đã phải chịu độc thủ của ĐCSTQ trong nhiều cuộc vận động chính trị của nó. Cô ấy tiếp tục: “Điều này có ý nghĩa lớn lao đối với những người khác nếu họ cũng có thể nghe được những thông tin như vậy. Trên thực tế, anh cũng có thể giúp đỡ các học viên Pháp Luân Công chẳng hạn như cảnh báo cho họ [thoát] trước khi bị bắt giữ bất hợp pháp.”

Anh ấy nói: “Chắc chắn. Nếu có bất kỳ hành động nào được lên kế hoạch chống lại các học viên Pháp Luân Công, tôi sẽ cho họ biết. Thêm vào đó, đây là số điện thoại di động của tôi và bất kỳ học viên nào cũng có thể liên hệ với tôi qua đó. Tính mạng con người là quan trọng và tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ các học viên.”

Thấy Vương không ngần ngại nói nhiều hơn, cô Lý nói với anh rằng Pháp Luân Công được đón nhận nồng nhiệt ở hơn 100 quốc gia và chỉ duy nhất chịu sự đàn áp ở Trung Quốc.

Vương hỏi: “Tôi có thể tìm sách Pháp Luân Công ở đâu?”

Cô Lý hướng dẫn anh ấy cách sử dụng phần mềm để vượt qua sự phong tỏa internet và đọc thông tin Pháp Luân Công miễn phí. Vương phấn khởi cảm ơn.

Ba sĩ quan làm nhiệm vụ

Vào một dịp khác, cô Lý đã gọi cho một cảnh sát khác. Anh ấy nói: “Tôi đang làm việc ở đồn cảnh sát và chúng tôi có ba người ở đây đang làm nhiệm vụ.”

Cô Lý gửi lời chào và cho họ biết cô muốn chia sẻ một số thông tin mà các công nhân viên có thể không biết. Bộ Công an đã ban hành điều luật số 39 vào năm 2005, liệt kê 14 tổ chức tà giáo, nhưng Pháp Luân Công không nằm trong số này.

Cô giải thích: “Trên thực tế, cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân đã đàn áp Pháp Luân Công vì sự đố kỵ của bản thân. Pháp Luân Công bị hàm oan”.

Một sĩ quan đề nghị: “Hãy ghi âm lại [cuộc trò chuyện] này.”

Cô Lý trả lời: “Được, hãy làm như vậy. Bằng cách này, nhiều người hơn nữa có thể nghe và biết chuyện gì đang diễn ra”.

Sau khi đoạn ghi âm bắt đầu, cô Lý tiếp tục nói rằng cuộc bức hại này là bất hợp pháp. Phòng 610 thi hành chính sách đàn áp là một thực thể ngoài vòng pháp luật và không chịu quản chế của luật pháp tương tự như Nhóm Cách mạng Văn hóa Trung ương. Cô nhấn mạnh: “Chính quyền trung ương đã nói rằng họ sẽ buộc các quan chức phải chịu trách nhiệm về tất cả những hành vi sai trái mà họ mắc phải trong 20 năm cầm quyền vừa qua. Điều đó có nghĩa là một ngày nào đó khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bị điều tra, các bạn có thể phải chịu trách nhiệm, ngay cả khi các bạn nghĩ rằng bây giờ mình chỉ đang tuân theo mệnh lệnh”.

“Vâng, cũng có nhiều người trong gia đình chúng tôi [có thể bị ảnh hưởng],” một sĩ quan bổ sung.

Cô Lý đồng tình. “Vâng, chúng ta cần chăm sóc tốt cho các thành viên trong gia đình mình. Hãy nhìn lại Cách mạng Văn hóa. Cảnh sát trưởng Bắc Kinh Lưu Truyền Tân, đã tự sát ngay sau khi Cách mạng Văn hóa kết thúc – vì ông ấy biết gia đình mình và nhiều quan chức sẽ bị điều tra.”

Sau đó cô ấy đề cập đến cuốn sách Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản. Sau khi được xuất bản vào năm 2004, hơn 400 triệu người đã thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ, bao gồm cả các quan chức cấp cao.

Cô Lý cũng chia sẻ thông tin về cách vượt qua sự phong tỏa internet để truy cập thông tin không bị kiểm duyệt. Cô cũng cho biết 25 giáo sư tại Trường Đảng Trung ương cũng đã thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.

Cuối cùng, cả ba viên cảnh sát đang làm nhiệm vụ đều đồng ý thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.

19 quan chức

Trong một cuộc họp của chính phủ tại một quận của tỉnh Hồ Nam, điện thoại trong phòng họp đổ chuông. Khi một quan chức nhấc máy, đầu dây bên kia nói: “Bạn vẫn ổn chứ? Tôi là Chương và đang gọi từ Canada. Bạn có quan tâm đến thông tin về cách giữ bình an trong đại dịch không?”

Người này trả lời: “Dĩ nhiên rồi.”

Cô Chương là một tình nguyện viên tại đường dây nóng thoái ĐCSTQ. Cô nói rằng hết làn sóng này đến làn sóng khác của các cuộc vận động chính trị ở Trung Quốc đã cướp đi rất nhiều sinh mạng vô tội kể từ khi ĐCSTQ lên nắm quyền vào năm 1949, đó là lý do tại sao một số lượng lớn người dân Trung Quốc đã lựa chọn chấm dứt quan hệ với ĐCSTQ trong những năm gần đây.

Nhận thấy vị quan chức im lặng, sau vài phút cô Chương ngừng nói và hỏi: “Hy vọng những gì tôi đang nói có ý nghĩa nào đó với anh. Anh có muốn thoái Đảng với hóa danh Vạn Thuận (vạn sự đều suôn sẻ và thành công) không?”

Ông ấy đồng ý.

Từ đây, cô Chương tiếp tục nói về việc ĐCSTQ đã ngụy tạo bằng chứng để phỉ báng Pháp Luân Công, chẳng hạn như dàn dựng vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn. Cô ấy đã dẫn chứng một vài ví dụ về những tuyên truyền kích động thù hận của ĐCSTQ và tiếp tục giảng chân tướng.

Cô Chương hỏi lại sau vài phút: “Anh vẫn ở đó chứ? Có phải chúng ta vẫn còn kết nối?“

Vị quan chức đáp lại: “Vâng, tôi vẫn nghe và tôi có thể nghe tiếng cô to và rõ ràng.”

Cô Chương tiếp tục nói, từ việc tra tấn các học viên Pháp Luân Công khi bị giam giữ cho đến nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng của ĐCSTQ, từ việc Đế chế La Mã sụp đổ sau khi bức hại cơ đốc giáo đến phong trào thoái ĐCSTQ hiện nay. Cô cũng đề cập đến những câu chuyện về những người nhận được phước lành sau khi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Đầu dây bên kia vẫn im lặng. Cô Chương hỏi: “Anh ở một mình hay còn ai khác nữa không?”

Viên quan chức nói: “Đây là phòng họp và có rất nhiều người ở đây – tất cả họ đều đang lắng nghe. Họ vẫn chưa thoái ĐCSTQ.”

Cô Chương tiếp tục cuộc trò chuyện. Sau khi cuộc điện thoại kéo dài 66 phút kết thúc, tổng cộng 19 quan chức đã thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ, bao gồm 8 đảng viên ĐCSTQ cũng như 11 thành viên của Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong.

Cô Chương nói trước khi cúp điện thoại: “Xin hãy ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và ‘Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, và các vị sẽ được ban phước lành,”

Các quan chức trả lời: “Vâng, cảm ơn!”

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/11/3/451453.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/4/204601.html

Đăng ngày 24-02-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share