Bài viết của Vũ Tân, một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-08-2022] Tôi năm nay 56 tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1995. Theo lời dạy bảo của Sư phụ, tôi đã nắm bắt cơ hội để giảng chân tướng cuộc bức hại và cứu độ thế nhân. Hôm nay, tôi muốn chia sẻ với mọi người một vài câu chuyện về những người tin vào sự mỹ hảo của Đại Pháp đã đắc phúc báo.

Ủy lực bảo hộ của Pháp Luân Đại Pháp

Mùa xuân năm 2005, tôi giám sát ba công nhân ngoại tỉnh khi họ đang làm việc trên rãnh cáp điện tại một công trường xây dựng. Linh đang dùng máy khoan, trong khi An và Mẫn thay phiên nhau đập một tảng đá lớn trong rãnh bằng búa tạ.

Trước đó một ngày, tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho An và giúp anh ấy thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi cũng tặng anh ấy một cuốn tài liệu chân tướng và một tấm bùa hộ mệnh. Về đến nơi ở của họ, An kể với Linh những gì anh ấy biết và nhận được từ tôi. Sáng hôm sau, Linh tìm tôi ở công trường xây dựng và hỏi xin bùa hộ mệnh. Tôi vui vẻ tặng anh ấy và anh ấy cũng đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ sau khi tôi giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp.

Sáng hôm đó, An và Linh cùng nhau đập vỡ một tảng đá lớn bằng búa tạ. Tay của Linh vô tình bị búa tạ đập trúng và anh ấy dừng công việc lại ngay lập tức. Tôi nhanh chóng bảo Linh niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Cây búa đập vào gốc ngón trỏ trái, tạo ra một vết thương lớn cỡ đầu ngón tay cái. Một mảng da lớn ở gốc ngón út trái cũng bị rách toạc ra. An hỏi: “Anh có đem theo bùa hộ mệnh phải không? Sẽ không sao đâu!” Linh lập tức trấn tĩnh lại và nói: “Phải rồi! Tôi được Đại Pháp bảo hộ. Sẽ ổn cả! Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!”

Sau đó anh ấy lắc lắc cánh tay bị thương và cử động các ngón tay. “Nó không đau! Giống như tôi chưa từng bị thương vậy!” An vô cùng phấn chấn và cầm lấy cây búa đập một nhát vào tảng đá và hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”, rồi lại tiếp tục đập một nhát nữa và lại hô “Chân Thiện Nhẫn hảo!” Cứ như vậy, tiếng hô của An vang vọng khắp công trường xây dựng một hồi lâu.

Tảng đá lớn cũng bắt đầu nứt ra một cách thần kỳ sau vài nhát búa. Tảng đá này đã bị đập và khoan suốt buổi chiều hôm trước, nhưng nó chỉ thay đổi một chút trên bề mặt.

Tôi giao cho Linh một công việc nhẹ nhàng hơn vì anh ấy bị thương. Sau bữa trưa, anh ấy nói với các công nhân nhập cư khác về phép màu mà anh ấy vừa trải nghiệm. Sau đó, một tá công nhân vây quanh tôi, hỏi xin bùa hộ mệnh. Tôi nhân cơ hội này giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Kể từ đó, mỗi khi gặp khó khăn, những người công nhân nhập cư này đều niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”.

Gặp nạn sau khi ca ngợi ĐCSTQ

Năm 2006 ở một công trường xây dựng khác, tôi đã giảng chân tướng cho một công nhân nhập cư tên Ba, sau đó anh ấy đã thoái ĐCSTQ. Ba ngày sau, trong khi đang khiêng một chiếc máy khoan điện lớn đến công trường, anh ấy bắt đầu nói những lời ca ngợi ĐCSTQ. Anh ấy nói: “Hãy xem Đảng mới lợi hại làm sao. Họ đánh bại Triều Tiên mà chẳng cần nổ một phát súng”. Mặc dù tôi đã ngăn lại, nhưng anh ấy vẫn tiếp tục vừa đi vừ ca ngợi Đảng và phớt lờ sự khuyên can của tôi.

Khi đến công trường, sáu công nhân nhập cư chia thành ba nhóm hai người rồi bắt đầu đào hố và cuốc đất. Đột nhiên Ba hét lên với giọng đau đớn: “Nó đập vào mắt tôi rồi!” Anh ấy lập tức lấy ra một xấp giấy vệ sinh để che mắt lại. Cây cuốc bằng kim loại đã cuốc trúng một hòn đá, và những mảnh đá dội lại đã văng vào mắt của Ba.

Không biết Ba bị thương nặng nhẹ ra sao, tôi bước đến và nói: “Anh hãy mau niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’ đi”. Ba mếu máo nói: “Không có tác dụng đâu, mắt tôi bị mù rồi!” Tôi nhắc Ba rằng tôi đã khuyên anh đừng ca ngợi ĐCSTQ rồi mà anh không chịu nghe và đồng thời đưa cho anh ấy một cái khăn bịt mắt để che lên con mắt bị thương.

Ba hỏi tôi có bệnh viện nào ở gần đây không. Tôi nói: “Ở nơi xa xôi này, trước không thôn sau không tiệm, huống hồ là bệnh viện. Anh hãy chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’, thì mọi việc sẽ ổn thôi!”

Tôi bảo Ba bỏ xấp giấy vệ sinh ra và nhìn thấy viên đá đã rơi vào hốc mắt của anh ấy. Máu thấm vào vài lớp giấy vệ sinh nhưng chưa thấm hết hoàn toàn xấp giấy. Tôi bảo anh ấy: “Nếu anh không thoái ĐCSTQ sớm hơn thì mắt của anh có lẽ đã thực sự bị thương nghiêm trọng đấy”. Tôi để anh ấy nghỉ ngơi ở dưới cây cầu gần đó và nhắc anh ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”.

Mười phút sau, tôi đến xem Ba thế nào thì thấy anh ấy vẫn đang dùng giấy vệ sinh che mắt. Tôi hói: “Anh có niệm chín chữ chân ngôn như tôi bảo không? Nó không còn đau nữa, đúng không?” Anh ấy nói rằng mắt anh ấy đúng là đã hết đau. Tôi bảo anh ấy bỏ giấy vệ sinh ra và xem kỹ mắt anh ấy hơn nữa và chỉ có một vết thương nhỏ cỡ móng tay nhỏ, nhưng phải nhìn thật kỹ thì mới thấy. Tôi bảo anh ấy: “Mọi thứ có vẻ ổn rồi, và vết thương không còn đau nữa. Anh có thể quay lại công việc ngay bây giờ. Thiếu một người cũng sẽ ảnh hưởng đến tiến độ công việc của chúng ta”. Ba đồng ý và hoàn thành công việc được giao một cách suôn sẻ mà không còn đau nữa.

Sau đó, tôi giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho năm công nhân nhập cư khác có mặt tại cùng công trường. Trong số họ có một công nhân là tín đồ Cơ đốc giáo, và người này đã không tiếp nhận chân tướng khi tôi cố gắng nói với anh ấy vào ba ngày trước. Tuy nhiên, sự việc này đã hoàn toàn thuyết phục anh ấy rằng Pháp Luân Đại Pháp có uy lực thần kỳ. Anh ấy đã thay đổi quan niệm và tự nguyện thoái ĐCSTQ.

Trải nghiệm hồi phục sức khoẻ thần kỳ sau khi niệm chín chữ chân ngôn

Một ngày trong năm 2007, tôi đang ở công trường xây dựng nhà ga hạng hai thì tình cờ nghe được một nhân viên nói với nhân viên trực ban về việc anh ấy bị đau bụng. Anh ấy đã đi vệ sinh vào buổi trưa và đi ngoài ra phân đen. Tôi tiến đến và khẽ nói với anh ấy về một bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối đã hồi phục sức khoẻ sau khi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Tôi cũng đưa tận tay anh ấy một tờ tài liệu chân tướng. Anh ấy hỏi tôi: “Thật sự linh nghiệm vậy sao?” Tôi trấn an anh ấy: “Thật sự linh nghiệm! Anh nên niệm thầm chín chữ chân ngôn ngay bây giờ và sẽ thấy kết quả!”

Anh ấy đọc tờ tài liệu rồi đi về góc phòng vận hành và lặng lẽ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trong khoảng 20 phút. Sau đó, anh ấy nói với nhân viên trực ban rằng: “Bụng của tôi đỡ hơn rồi, không còn đau nữa”. Khi tôi đi tới chỗ anh ấy, anh ấy chỉ vào bụng và nói: “Lúc nãy khi đang niệm, tôi cảm thấy có một thứ gì đó khá lớn rơi ra khỏi bụng tôi. Bây giờ tôi thấy rất dễ chịu. Thật thần kỳ! Cảm ơn anh nhé!”

Trước đây, anh ấy thường nhìn tôi bằng ánh mắt khinh thường mỗi khi tình cờ nghe tôi giảng chân tướng cho người khác. Bây giờ nhận được phúc báo từ Pháp Luân Đại Pháp, anh ấy sẵn sàng tiếp nhận chân tướng phía sau cuộc bức hại và đồng ý thoái ĐCSTQ. Vài ngày sau, anh ấy bảo tôi rằng phân đen kia là do chảy máu niêm mạc trong dạ dày của anh ấy.

Sau này, anh ấy kể cho người trạm trưởng giám sát trực ban tại công trường về sự hồi phục của mình. Khi người trạm trưởng này gặp tôi, anh ấy hỏi: “Anh có thể chữa bệnh được sao? Một nhân viên nói với tôi anh đã chữa bệnh chảy máu dạ dày cho anh ấy”. Tôi giải thích rằng Pháp Luân Đại Pháp được truyền ra không phải vì mục đích chữa bệnh khỏe người, mà là những người mắc bệnh thành tâm kính niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” nên sức khoẻ của họ tốt lên. Tôi cũng giảng chân tướng cho người trạm trưởng này và khuyên anh ấy thoái ĐCSTQ. Ngay sau đó, người trạm trưởng phát hiện cổ tay bị gãy của anh ấy đã hồi phục hoàn toàn!

Ông lão bị ngã được Đại Pháp cứu mạng

Đầu tháng 4 năm 2019, tôi chạy xe đạp điện đến thăm anh trai và thấy một ông lão chừng hơn 80 tuổi đang nằm đè lên cây gậy trên luống hoa hai chân còn đang vắt lên mép luống hoa. Rõ ràng là ông lão bị ngã vào luống hoa cao khoảng 45 cm này. Tôi dừng xe lại và nhanh chóng đi lại chỗ ông lão và hỏi ông có bị sao không. Ông lão không trả lời. Tôi đoán có thể ông bị bệnh liên quan đến mạch máu não nên không nói được. Tuy nhiên, đôi mắt của ông biểu thị rằng ông hiểu rõ lời tôi nói.

Lúc đó, một nữ nhân viên bán thuốc và một người phụ nữ đi chợ về tình cờ đi ngang qua. Ba người chúng tôi cùng nhau giúp ông lão ra khỏi luống hoa. Tôi đặt bàn chân trái vào trong luống hoa, rồi dùng cẳng chân trái đỡ lưng ông lão. Chân phải tôi đặt ở dưới mặt đất để có thế đứng được vững vàng, rồi cả ba người chúng tôi hợp sức đưa ông lão ra khỏi bồn hoa.

Sau đó tôi nói vào tai của ông lão: “Ông ơi, ông mau niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’ để tính mạng có thể được bảo toàn!” Ba người chúng tôi bắt đầu tìm giấy tờ tùy thân hoặc điện thoại của ông lão. Cuối cùng, tôi tìm thấy một chiếc thẻ bảo hiểm y tế và số điện thoại trong túi áo của ông lão.

Hai người phụ nữ giúp gọi đến số điện thoại và cố gắng liên lạc với bạn ông lão. Người bạn nhanh chóng đồng ý gọi cho con gái của ông. Chúng tôi đợi một lúc lâu mà không thấy ai đến. Sau đó hai người phụ nữ gọi cho cảnh sát và xe cấp cứu.

Nhiều người hiếu kỳ bắt đầu tập trung lại. Một người đàn ông bước tới và bảo tôi: “Ông ấy bị chảy nước dãi lâu quá rồi. Không thể giúp gì được nữa!” Tôi cúi xuống và thấy ông lão đã thẫn thờ nghẹo đầu sang một bên. Mắt ông lão chỉ còn nhìn thấy tròng trắng và một lượng lớn nước dãi chảy ra từ miệng ông lão. Tôi lập tức hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo! Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!” Tôi kiên quyết không bỏ cuộc và cứ tiếp tục hô lớn như vậy.

Sau một lúc, tôi cảm thấy bàn tay mình đang bị ông lão nắm chặt. Khi tôi nhìn, ông lão đã dựng thẳng đầu và nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi khẽ bảo ông: “Ông tỉnh lại rồi! Chính là Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng ông! Ông có phải là Đảng viên không? Nếu phải, thì ông hãy mau thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Bây giờ chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu mạng ông!”

Lúc đó, xe cấp cứu và cảnh sát đã đến hiện trường. Khi các nhân viên y tế cố gắng khiêng ông lão lên cáng, ông lão không chịu mà tiếp tục nắm chặt tay tôi. Nhân viên y tế nói: “Ông à, ông phải thả tay ra! Nếu không thì làm sao chúng cháu đưa ông lên cáng được?” Khi tôi tháo tay ông lão ra thì nhân viên y tế giơ ngón tay cái lên nói: “Anh thật tuyệt vời. Bây giờ không ai quan tâm đến những việc này đâu”. Một người đứng xem chỉ vào tôi và nói: “Không có anh ấy thì ông lão đã sớm mất mạng rồi!”

Ngay sau đó, con gái của ông lão đến. Những người đứng xem nói với cô ấy rằng tôi đã có công giúp đỡ cha của cô, và nếu không có tôi, cha của cô có lẽ đã qua đời rồi. Cô ấy cúi đầu để tỏ lòng biết ơn và không ngừng nói lời cảm ơn tôi.

Trước khi rời đi, tôi nói với những người đứng xem rằng ông lão đã thoát khỏi nguy hiểm nhờ trong tâm thầm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Tôi cũng giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và khuyên họ thoái xuất khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của ĐCSTQ.

Ba ngày sau, tôi lại tới chơi nhà anh trai. Tôi cũng muốn xem tình hình của ông lão đó. Tôi nhờ một trong những người hàng xóm của anh trai đưa tôi đến nhà ông lão. Tuy nhiên không có ai ở nhà. Người hàng xóm bảo tôi rằng ông lão vẫn chưa được đưa đến bệnh viện. Sau vài phút được đưa vào xe cấp cứu, ông lão đã hồi phục đủ để con gái đưa về nhà và có khả năng sẽ ở lại nhà con gái.

Trên đây là một số tình huống thực tế mà tôi gặp phải trong quá trình giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thấy rằng việc giảng chân tướng, khuyên “tam thoái” cứu chúng sinh là niềm hạnh phúc lớn nhất của tôi. Dĩ nhiên, các học viên chúng ta trước tiên phải tu luyện bản thân cho tốt thì mới có thể cứu được những người ở thế gian này.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/26/447524.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/23/204427.html

Đăng ngày 18-02-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share