Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-08-2022] Trước khi cuộc đàn áp bắt đầu vào năm 1999, mẹ tôi đã đọc qua các sách của Pháp Luân Đại Pháp và ủng hộ tôi luyện công. Tuy nhiên, khi bức hại diễn ra vào tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã điên cuồng đàn áp Pháp Luân Đại Pháp và bịa đặt tin tức giả để vu khống và bôi nhọ môn tu luyện này hàng ngày. Mẹ tôi đã lầm to và không thể phân biệt đúng sai trong vấn đề này.

Tôi đã đến Bắc Kinh hai lần để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bị bắt, bị đưa trở về và bị giam tại một trại tạm giam địa phương. Sau đó tôi bị giam ở một trại cưỡng bức lao động. Mẹ tôi đã viết rất nhiều lá thư yêu cầu tôi từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp. Tôi chẳng buồn đoái hoài đến chúng. Có lẽ vì vậy nên bà ấy đã không nói chuyện với tôi sau khi tôi được phóng thích khỏi trại lao động. Tôi đã không ở nhà một thời gian dài trước khi chuyển đến ở một thành phố khác.

Tại thành phố đó, tôi tiếp tục bị bắt và bị đưa vào một nhà tù nữ. Mẹ tôi đã đến thăm tôi trong nhà tù. Bà ấy ra sức hợp tác với quản giáo để khiến tôi từ bỏ đức tin của mình. Tôi nhất quyết không thỏa hiệp. Bà đã quỳ ở đó và không đứng dậy. Những quản giáo còn cố lừa gạt và dọa dẫm bà ấy rằng nếu tôi không từ bỏ đức tin, tôi sẽ bị nhốt trong một trung tâm tẩy não sau khi ra tù. Tôi nói với mẹ: “Con chắc chắn sẽ có thể về nhà. Họ không dám giam giữ con lâu đâu. Họ sẽ phạm pháp nếu tiếp tục giam giữ con.”

Một ngày trước khi tôi được ra tù, một quản giáo đã gọi cho đồn cảnh sát địa phương. Đường dây liên tục bận do đó cô ta không cách nào gọi được. Cô ta đã gọi cho Văn phòng Hành chính Khu phố nhưng họ không muốn đến đón tôi. Quản giáo đành phải thông báo trực tiếp cho gia đình tới rước tôi. Tôi thực sự đã về nhà.

Mẹ tôi tỏ thái độ lạnh nhạt với tôi sau khi tôi ra tù. Bà ấy có vẻ oán trách tôi lắm. Dường như mẹ con tôi đã hình thành một rào cản vô hình nào đó. Bà ấy đã trải qua hai cuộc phẫu thuật trong khi tôi ở trong tù. Bà nôn ra máu và mất đi thị lực ở một bên mắt do ca phẫu thuật thất bại. Tôi cho rằng những căn bệnh của bà ấy là báo ứng do tin vào những lời dối trá của ĐCSTQ và thái độ oán ghét của bà đối với Pháp Luân Đại Pháp.

Sau đó tôi đã tìm được một công việc ở một thành phố khác. Tôi duy trì gọi điện cho mẹ tôi mỗi dịp cuối tuần. Tôi còn tặng quà cho bà ấy trong những ngày lễ để làm dịu mối quan hệ căng thẳng giữa chúng tôi. Tôi hy vọng rằng bà ấy sẽ lắng nghe chân tướng.

Khi Hồng Ngâm III của Sư phụ được xuất bản, tôi mong rằng mẹ tôi có thể đọc được, bởi vì chúng tương đối dễ hiểu đối với bất kỳ ai, dù người đó biết chữ hay không.

Tôi đến thăm bà ấy mỗi khi có thời gian rảnh. Thật khó khăn để khiến bà ấy tự nguyện đọc Hồng Ngâm. Trong khi bà ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, tôi ngồi bên cạnh với cuốn Hồng Ngâm III trong tay. Tôi tranh thủ cơ hội đọc chậm rãi từng bài thơ trong sách cho bà nghe.

Sau khi tôi đọc xong, bà ấy đứng dậy đi nấu bữa tối. Tôi nghe bà ấy hát hò rộn ràng trong nhà bếp. Chưa bao giờ tôi được nghe bà ấy hát trước đây.

Tôi đã viết sẵn một tờ nghiêm chính thanh minh cho mẹ tôi khi tôi ngồi trong phòng khách. Nghiêm chính có đoạn: “Tôi xin tuyên bố rằng tất cả những lời bất kính của tôi đối với Pháp Luân Đại Pháp đều vô giá trị. Trước đây tôi đã bị đầu độc bởi những lời dối trá của ĐCSTQ. Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp. Tôi sẽ ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp từ nay về sau.”

Khi bà ấy ra khỏi nhà bếp, tôi đọc một lượt Nghiêm chính thanh minh cho bà ấy nghe. Tôi yêu cầu bà ký tên vào bản tuyên bố nếu bà ấy đồng ý. Bà cầm bút lên và ký. Bà ấy trông có vẻ hào hứng và vui vẻ sau khi đặt bút ký. Trông cứ như bà ấy được tái sinh một lần nữa. Tôi biết rằng Sư phụ đã cứu bà ấy.

Tôi nói với bà ấy rằng bà ấy sẽ được chúng Thần ban phúc nếu bà ấy liên tục niệm hai câu chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Bà ấy thực sự niệm chúng.

Tôi lại đến thăm bà ấy một thời gian sau đó. Bà ấy nói với tôi rằng một cuộc kiểm tra y tế đã phát hiện ra rằng bà ấy không còn bị huyết áp cao, chất béo hay cholesterol cao nữa. Trong một lần họp mặt các đồng nghiệp cũ, bà là người khỏe mạnh nhất. Một số đồng nghiệp cũ của bà đã qua đời và một số thì ốm yếu đến mức không thể nhận ra. Tôi nói với bà ấy rằng đó là bởi vì bà ấy đã được ban phước vì đã niệm hai câu chân ngôn này mỗi ngày.

Vào năm 2015, tôi đã đệ đơn kiện Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo ĐCSTQ, vì đã bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã đề nghị mẹ tôi tham gia cùng tôi và ủng hộ các học viên. Bà đồng ý không chút do dự.

Tôi đã không quay lại thăm bà ấy trong vài năm. Tôi gặp lại khi bà đã 80 tuổi. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy bà. Bà ấy có thể trạng khỏe mạnh và tinh thần phấn khởi. Nét mặt của bà ấy trông thật hiền hòa. Nhìn bà ấy chẳng già đi so với tuổi thực chút nào. Tôi bất ngờ khi thấy những thay đổi nơi bà ấy.

Các đồng nghiệp đến chúc mừng sinh nhật lần thứ 80 của bà nói rằng bà trông không già đi vì lối sống lành mạnh. Tôi biết đó là do bà ấy được ban phước vì đã niệm hai câu chân ngôn cát tường.

Cảm tạ Sư phụ đã cứu mẹ con, người không còn bị đầu độc bởi những lời dối trá của ĐCSTQ cũng như ban cho bà một cuộc sống mới!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/8/447416.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/18/204358.html

Đăng ngày 17-02-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share