Bài viết của một học viên trẻ ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-06-2022] Năm tôi lên năm hay sáu tuổi, mỗi khi đêm về, chân của tôi hay bị đau. Tôi thường khóc và mẹ tôi sẽ xoa chân cho tôi lúc nửa đêm. Việc này cũng không có tác dụng, vì thế mẹ tôi đã quyết định hướng dẫn tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà dạy tôi ngồi song bàn. Thật kỳ diệu, ngay sau khi ngồi song bàn, cơn đau biến mất. Kể từ đó, mỗi khi chân bị đau, tôi lại ngồi song bàn. Tôi đã trải nghiệm sự kỳ diệu của Đại Pháp từ khi còn nhỏ và muốn chia sẻ một số câu chuyện.
Pháp Luân Đại Pháp soi rọi thế giới của tôi
Tôi là một đứa trẻ khá kỳ lạ, tôi sợ những thứ hình tam giác và bóng tối. Tôi sẽ khóc nếu nhìn thấy chúng. Tôi cũng gặp khó khăn trong việc hiểu những điều người khác muốn nói với tôi. Mọi người phải lặp đi lặp lại nhiều lần thì tôi mới có thể hiểu được. Mẹ tôi cũng suy nghĩ trong một thời gian dài làm sao để giải thích mọi chuyện với tôi theo cách đơn giản. Tôi cũng xếp hạng bét ở lớp khi tôi học lớp một và lớp hai, và phải học lại một năm.
Mỗi tối, mẹ tôi đều nhờ tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân cho bà nghe vì bà phải may vá quần áo cho mọi người và phải thức rất khuya. Mặc dù tôi không hiểu những điều tôi đang đọc, Đại Pháp vẫn khai mở trí huệ cho tôi và tôi có thể hiểu những gì thầy cô giảng ở trên lớp.
Kiên định và không dao động trong tu luyện
Tôi đã trải nghiệm nhiều thay đổi tích cực cả về sức khỏe và tinh thần sau khi học Pháp. Mặc dù tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt và tôi cũng luyện công, nhưng tôi chưa từng thực sự hiểu Đại Pháp trân quý như thế nào. Lên trung học, khi tôi học trường nội trú, tôi đã mất môi trường tu luyện. Tôi chỉ có thể học Pháp cùng mẹ vào cuối tuần và không bao giờ tự học các bài giảng. Việc tu luyện của tôi bắt đầu trượt dốc. Trong năm học thứ hai ở trung học, tất cả mọi người được yêu cầu tham gia Đội Thiếu niên của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Bởi vì sợ hãi, tôi đã nghĩ tôi sẽ gia nhập Đội Thiếu niên nhưng khi tôi về nhà, mẹ tôi đã đề xuất tôi không tham gia. Tôi lo lắng về áp lực đến từ nhà trường và không hiểu giảng chân tướng như thế nào cho các thầy cô của tôi. Khi họ cố gắng ép buộc tôi gia nhập Đội Thiếu niên, tôi đã kiên quyết không. Cuối cùng, các giáo viên của tôi không còn nói với tôi về chuyện đó nữa, và tôi là người duy nhất trong lớp không gia nhập.
Tôi dần dần minh bạch ra ý nghĩa thực sự của tu luyện sau khi học Pháp và tôi biết rằng chúng ta phải giảng chân tướng để thức tỉnh chúng sinh. Tôi bắt đầu giảng chân tướng cho những người bạn thân của tôi và phân phát các tài liệu giảng chân tướng ở trường. Sư phụ đã bảo hộ tôi suốt chặng đường và tôi không gặp phải bất cứ vấn đề gì.
Khi tôi lên cấp ba, tôi đã gặp một khổ nạn lớn. Tôi tuyệt vọng và thường xuyên khóc. Để bình tĩnh lại, tôi đọc các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp và phát chính niệm. Tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân mỗi cuối tuần và dành phần lớn thời gian để học Pháp hoặc phát chính niệm – nhưng tôi vẫn không thể tinh tấn trong tu luyện. Tôi chỉ muốn giảm bớt nỗi thống khổ của mình.
Các lớp học của tôi thường kết thúc lúc 10 giờ tối. Trong ba năm liền, mỗi đêm tôi đều đọc hoặc học thuộc Pháp cho tới nửa đêm với ánh đèn yếu ớt từ điện thoại. Tôi bắt đầu cảm thấy tốt hơn và cảm giác không thoải mái dần giảm bớt. Tuy nhiên, tôi vẫn cảm thấy có một loại vật chất tiêu cực trong tâm mình. Mãi cho tới khi tôi học thuộc sách Chuyển Pháp Luân, vật chất màu đen ấy mới hoàn toàn được Sư phụ Lý, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, loại bỏ. Con xin cảm tạ ân từ bi cứu độ của Sư phụ.
Tôi đã có thể ngộ mới về việc phát chính niệm sau khi trải nghiệm huyền năng của việc phát chính niệm. Sau khi đọc tất cả các bài giảng của Sư phụ, tôi thực sự đã minh bạch và trân quý Đại Pháp sau một giấc mơ vô cùng sống động về thiên đường.
Sự khó chịu trong tâm tôi đã hoàn toàn biến mất khi tôi bắt đầu lên đại học. Một lần nữa tôi lại buông lơi tu luyện mặc dù tôi có nhiều thời gian rảnh hơn. Tôi bị chấp trước vào điện thoại di động, xem phim ảnh trên tivi và đọc tiểu thuyết. Mặc dù Sư phụ đã điểm hóa cho tôi nhiều lần, tôi vẫn chấp trước vào việc xem điện thoại. Tôi có thể hoàn thành thời gian thực tập điều dưỡng ở quê nhà. Tôi biết rằng Sư phụ đã an bài điều này vì tôi có thể tham gia nhóm học Pháp và tinh tấn tu luyện. Không ngôn từ nào có thể miêu tả được lòng cảm ân của tôi đối với Sư phụ. Con xin cảm tạ ân cứu độ từ bi của Sư phụ.
Mọi thứ diễn ra suôn sẻ từ lúc bắt đầu thực tập cho tới khi tôi tìm được một công việc phù hợp. Tôi biết suốt chặng đường Sư phụ đã dẫn dắt tôi. Tôi cũng tìm được con đường trở về với Đại Pháp. Bây giờ tôi đã học thuộc sách Chuyển Pháp Luân được năm lần và trong suốt quá trình ấy, tôi có cảm giác tất cả những chấp trước của tôi đã dần dần được thanh trừ. Tôi cũng có thể trải nghiệm sự bình hòa trong tâm mình – điều mà tôi chưa bao giờ cảm nhận được trước đó.
Trước đây, tôi chỉ phân phát các tài liệu Đại Pháp và giảng chân tướng cho những người bạn cùng lớp và bạn thân của tôi. Tôi đã gặp một việc trong bệnh viện và điều đó đã thay đổi tâm sợ giảng chân tướng của tôi.
Trong suốt năm đầu tiên làm việc tại bệnh viện, tôi chăm sóc một bệnh nhân ung thư. Tôi muốn giảng chân tướng cho cô ấy và tôi đã đợi thời cơ phù hợp. Tuy nhiên, sau khi chờ đợi vài tháng, cô ấy đã qua đời. Tôi đã trách bản thân mình và cảm thấy có lỗi vì sự ích kỷ và nỗi sợ giảng chân tướng của mình. Việc tôi không thể tu luyện tinh tấn đã dẫn đến sơ hở trong việc cứu người. Tâm sợ hãi của tôi đã khiến cô ấy mất đi sinh mệnh vĩnh hằng. Đột nhiên tôi thức tỉnh và nhận ra rằng thời gian đã cấp bách. Cứu người là việc mà mỗi người tu luyện phải làm. Tôi bắt đầu giảng chân tướng cho các đồng nghiệp và bệnh nhân.
Tôi bắt đầu giảng chân tướng cho các bệnh nhân mỗi khi có cơ hội. Nhiều đồng nghiệp và phần lớn các bệnh nhân của tôi đều đã thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi nhận ra rằng giảng chân tướng không đáng sợ như tôi nghĩ. Chỉ cần chúng ta thực sự quan tâm tới người khác, họ sẽ có thể cảm nhận được sự từ bi của chúng ta. Tôi sẽ tận dụng khoảng thời gian còn lại này để tu luyện tốt, giảng chân tướng, hoàn thành thệ ước tiền sử và theo Sư phụ trở về nhà.
Trên đây là thể ngộ của tôi ở tầng thứ hiện tại. Xin hãy từ bi chỉ ra những điều chưa phù hợp.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/6/18/445043.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/20/202878.html
Đăng ngày 14-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.