[MINH HUỆ 08-12-2022] Một người bạn học cũ của tôi làm công chức ở quận Hải Châu, thành phố Quảng Châu, anh ấy biết lý do của việc đột ngột tự gỡ bỏ phong tỏa khu vực này. Anh ấy nói rằng, về mặt tài chính, thực sự không có tiền để bỏ ra dù một xu, tất cả đều là giấy nợ và khủng hoảng [tài chính].

Ví dụ, tại điểm cách ly tập trung, tất cả những nơi có thể tìm thấy đều đã kín chỗ, thậm chí khách sạn còn bắt đầu đuổi người, bởi vì các chi phí trước đây chưa thanh toán, khách sạn không thể cung cấp chỗ ở và bữa ăn miễn phí. Bất lực, họ chỉ còn biết trưng dụng trường học làm điểm cách ly, phụ huynh cuống cuồng kêu than. Vì không có tiền, thậm chí không tìm được tình nguyện viên, nên họ phải tuyển giáo viên làm công tác phòng chống dịch, dẫn đến trường thiếu giáo viên, các cháu phải học trực tuyến thống nhất theo khối lớp. Thử nghĩ xem, hiệu quả giảng dạy tệ đến mức nào?

Tôi đã nói rằng, có rất nhiều đơn vị hành chính sự nghiệp, nhưng họ cứ muốn tuyển dụng giáo viên, vì nghĩ giáo viên dễ chèn ép. Anh ấy bảo không phải, vì những người có thể huy động đều đã tiến hành rồi, sở dĩ tuyển giáo viên là do phòng giáo dục vẫn trả lương bình thường, có thể điều động. Cuối cùng, các cơ quan xét nghiệm axit nucleic đều ngừng hoạt động, họ không thể làm việc nếu không có tiền. Không có tiền, không chỉ các công tác phòng ngừa và kiểm soát khác nhau sẽ không bền vững, mà từ góc độ tình hình kinh tế chung, tốc độ tăng trưởng GDP của Quảng Châu năm nay sẽ chỉ là 2%. Nếu điều này tiếp tục, có thể xảy ra suy thoái hoặc thậm chí khủng hoảng. (Lưu ý: Thực ra, điều này đã được tích lũy từ lâu, và không thể tránh khỏi.)

Nền kinh tế tư nhân của Quảng Châu phát triển, và bị ảnh hưởng nặng nề. Nếu một số lượng lớn các ngành công nghiệp và doanh nghiệp đóng cửa, chắc chắn sẽ dẫn đến một lượng lớn người thất nghiệp. Vào thời điểm đó, chưa nói đến các khoản thế chấp và cho vay mua nhà, mua ô tô, ngay cả việc duy trì sự ổn định cũng là một vấn đề. Đây là tình hình thực tế ở Quảng Châu mà các phương tiện truyền thông chính thống không nói cho mọi người biết.

Lại nói Thạch Gia Trang, lý do cũng vậy, không có gì là miễn phí cả. Có người đùa rằng, đi đến điểm cách ly là được ăn cơm suất miễn phí mấy ngày. Anh hãy đi hỏi các công ty cung cấp suất ăn địa phương là biết ngay. Nếu cứ tiếp tục như thế này, thì ngay cả cơm suất miễn phí cũng không còn. Nhiều người ở nhà, nhìn cán bộ cơ sở tất bật tổ chức xét nghiệm axit nucleic, lại liên hệ chuyển viện, lại thông báo cách ly ở nhà, lại đăng ký ca bệnh, cảm giác là lẽ đương nhiên. Nhưng nếu nhân viên cấp cơ sở thấy rằng nhiệm vụ ngày càng nhiều, lương ngày càng ít, thậm chí còn bị nợ lương, bạn nghĩ họ có thể kiên trì được bao lâu? Tất cả chúng ta đều là con người, và tất cả chúng ta đều phải kiếm tiền để sống.

Có một câu chấn động trên Internet: “Thật khó để tưởng tượng rằng từng thành phố trở nên im lìm. Mọi người không làm việc, không học tập, không hoạt động, không tiêu dùng, và ở nhà và đợi do ‘Zero Covid’. Đây chẳng phải chỉ ngồi ăn núi lở đó sao?” Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là, một số người thực sự gọi đây là “người dân là trên hết”. Vẫn là Chiết Giang tuyên truyền phân tích thấu đáo, “người dân là trên hết” không phải là “phòng chống dịch bệnh là trên hết”, không thể nhân danh phòng chống dịch bệnh mà coi thường sinh kế, kinh tế và tính mạng của người dân, càng không thể mặc nhiên đồng ý “chỉ có Covid mới là bệnh, các bệnh khác không quan trọng”. Mục đích chống dịch chỉ có một, đó là tạo phúc cho người dân.

Tôi nói với bạn học của mình ở Quảng Châu rằng, quan điểm của mọi người không giống nhau: một số muốn gỡ bỏ phong tỏa, và một số muốn cách ly ở nhà. Người bạn học ở Quảng Châu này nói: Trước hết cần phải làm rõ rằng, gỡ bỏ phong tỏa là trạng thái bình thường, và ai cũng có quyền, cách ly ở nhà là trạng thái bất thường. Có thể yêu cầu gia chủ tự nguyện từ bỏ quyền của mình, nhưng không được yêu cầu người khác cũng từ bỏ quyền này. Tôi chỉ nghe thôi, người có học vấn nói một câu là có thể giải thích rõ ràng mối quan hệ phức tạp, tôi thực sự không bằng người ta.

Người bạn học còn cho rằng, sở dĩ Quảng Châu có thể đột phá thành công là do nền kinh tế của Quảng Đông quá quan trọng. Năm nay, quỹ điều chỉnh chung toàn quốc, Quảng Đông đã đóng góp nhiều tiền nhất, chiếm tới 40%. Quỹ điều chỉnh là để làm gì? Đó là lấp lỗ hổng thiếu hụt tiền lương hưu. Nếu Quảng Đông không thể kiếm được số tiền này, có thể lương hưu ở vùng Đông Bắc sẽ không được trả. Một số người cho rằng, tôi đang sống bằng an sinh xã hội, tôi đang sống bằng tài chính, tốt nhất là nên phong tỏa thêm một năm nữa, mọi người nên ngừng làm việc và ra ngoài, đợi sau khi hết virus rồi hãy ra ngoài. Họ không nghĩ xem, tiền từ đâu ra?

Tin tức mới nhất là, ngày hôm qua Trùng Khánh đã có thêm hơn 6.500 ca dương tính mới, ngoài rủi ro cao, lệnh phong tỏa đã được dỡ bỏ hoàn toàn vào ngày hôm nay, và được gỡ bỏ phong tỏa triệt để. Các siêu thị, nhà hàng, chợ nông sản, rạp hát, KTV, tắm hơi, mát-xa chân, ai muốn kinh doanh thì có thể kinh doanh, không cần tra bất kỳ chứng nhận xét nghiệm axit nucleic nào, chỉ cần mã xanh là được. Ngoài ra còn có Thâm Quyến, một địa phương chống dịch xuất sắc, đã kiên quyết yêu cầu kiểm tra axit nucleic 24/24 kể từ tháng 4. Đến nay, 2/3 điểm kiểm tra đột ngột bị gỡ bỏ, và những địa điểm công cộng về cơ bản không còn kiểm tra xét nghiệm axit nucleic nữa.

[Ghi chú của biên tập viên] Ở Trung Quốc, kể từ khi Đảng Cộng sản nắm quyền, người dân bất kể họ sống ở triều đại hay thế hệ nào, đều phải kiếm tiền để sống, nhưng Đảng Cộng sản chuyên can thiệp áp lực cao, biến xã hội Trung Quốc thành một cái sàng lớn, không chắn gió, chẳng che mưa, người đau khổ đều là dân thường, còn kẻ hưởng lợi là bọn tham nhũng do Giang Trạch Dân nuôi dưỡng. Những lỗ hổng [tài chính] do phòng dịch ‘Zero Covid’ gây ra cũng vậy, thủng lỗ chỗ khắp nơi, không thể sửa chữa được, cuối cùng người dân cơ sở ở Trung Quốc phải gánh chịu hậu quả.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/12/8/452858.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/12/10/205121.html

Đăng ngày 07-01-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share