Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Thuỵ Sỹ

[MINH HUỆ 05-09-2022] Tôi tham gia giảng chân tướng qua điện thoại cho người Trung Quốc trên nền tảng RTC từ năm 2015. Tôi xin được chia sẻ một số trải nghiệm gần đây của tôi khi nhận ra và loại bỏ tâm oán hận và tâm tật đố của mình.

Trong một thời gian, tôi thực hiện được rất ít cuộc gọi điện thoại vì chính niệm của tôi không mạnh. Khi tôi gọi điện cho mọi người, tôi đã phát các bản ghi âm và nhận thấy nội dung được ghi sẵn rất hiệu quả. Tôi không còn muốn nói chuyện trực tiếp qua điện thoại nữa. Khái niệm “sợ hãi” đã mài mòn sự tự tin của tôi.

Sau đó tôi nhận ra mình có chấp trước dựa dẫm vào người khác và tâm an dật. Một người tu luyện nếu không tiến lên ắt sẽ thụt lùi, vì vậy tôi quyết định tạo ra một bước đột phá.

Với sự trợ giúp của Sư phụ, chính niệm của tôi đã được tăng cường, và lập tức khởi lên ngay khi cuộc gọi điện thoại được kết nối. Chính niệm của tôi đã hóa giải nhiều vật chất xấu trong trường không gian của người khác cũng như của chính tôi. Tôi trở lại nói chuyện trực tiếp qua điện thoại.

Gần đây, có một hạng mục đặc biệt được thực hiện nhắm vào một khu vực cụ thể. Tôi muốn tìm hiểu xem mức độ tồi tệ của cuộc bức hại ở khu vực đó như thế nào và tần suất các cơ quan thực thi pháp luật và Phòng 610 bị trừng phạt vì tham gia vào cuộc bức hại ra sao.

Tôi cũng nghĩ về việc làm thế nào để các nhân viên thực thi pháp luật lắng nghe chân tướng mà không oán hận. Tôi đã nghĩ đến việc sử dụng ngôn ngữ tích cực để khiến họ cảm thấy rằng tôi đang chia sẻ điều gì đó tốt đẹp với họ và mang lại phước lành cho họ, thay vì lên lớp họ.

Ngay khi cuộc gọi được kết nối, tôi đã nói: “Bạn có khỏe không? Tôi tên là Vương. Tôi hy vọng bạn và gia đình của bạn khoẻ mạnh. Tôi muốn chia sẻ với bạn ba tin tốt lành. Thứ nhất là 400 triệu người đã tuyên bố trung thành với di sản Trung Hoa của họ, và không còn theo Marx và Lenin nữa. Họ đã thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ (Đảng Cộng sản Trung Quốc) mà họ đã tham gia.

“Chúng ta là những người con của Trung Quốc, hậu duệ của Hoàng đế và Viêm đế. Marx và Lenin truyền bá Chủ nghĩa Cộng sản với thế giới. Nó chưa bao giờ là một phần của văn hóa Trung Quốc cổ đại của chúng ta. Nhưng khi còn nhỏ, chúng ta buộc phải thề hy sinh mạng sống của mình cho nó. Một ngày nào đó ĐCSTQ sẽ phải chịu trách nhiệm về tội ác của mình. Để không bị liên lụy, chúng ta phải hủy bỏ lời thề này và tránh xa cái Đảng đó.

“Tin tốt thứ hai là một số người trong hệ thống công tố và thực thi pháp luật đã từ bỏ Chủ nghĩa Cộng sản và chọn một tương lai tươi sáng cho mình bằng cách không còn thực hiện mệnh lệnh bức hại Pháp Luân Đại Pháp của cấp trên nữa.

“Thật không dễ dàng để làm việc trong các cơ quan công tố và cơ quan thực thi pháp luật với Hệ thống Trách nhiệm Xử lý Vụ án Trọn đời hiện đang được áp dụng, bởi vì bạn sẽ phải chịu trách nhiệm cho việc thực hiện mệnh lệnh của cấp trên.

“Nhiều vị lãnh đạo của bạn đã gục ngã. Trong hơn 20 năm, họ đã ra lệnh cho bạn đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, và bây giờ họ đang phải gánh chịu hậu quả cho những hành động sai trái của mình. Hãy nhanh lên và ngừng thực hiện mệnh lệnh của họ. Thay vào đó bạn nên bảo vệ các học viên. Bạn sẽ tích đức cho bản thân và gia đình.

“Tin tốt thứ ba là, khi vắc-xin tỏ ra không hiệu quả trong đại dịch, nhiều người đã niệm và thấy hiệu quả của chân ngôn: ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!’

“Xin hãy ghi nhớ điều này và niệm một cách chân thành để được bình an. Đã có rất nhiều ví dụ về những người thoát khỏi dịch bệnh bằng cách đọc thuộc lòng chín chữ này khi họ không còn có thể nhờ cậy vào ai.”

Sau đó tôi nói với họ rằng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc không phải là bất hợp pháp và môn này đang được thực hành trên khắp thế giới.

Có rất nhiều điều tôi muốn nói với họ nhưng một số đã gác máy sau khi nghe được một hoặc hai phút. Một số nghe lâu hơn và một số nghe cả ba phần. Tôi thường phải gọi nhiều cuộc điện thoại để đảm bảo rằng họ đã nghe thấy mọi thứ.

Tất cả những người làm việc trong hệ thống công tố và thực thi pháp luật ở Trung Quốc đều ít nhiều dính líu đến cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Không có tương lai cho họ nếu họ tiếp tục làm điều ác. Chân ngã của họ có thể tốt nên tôi tự nhắc mình loại bỏ mọi suy nghĩ tiêu cực về họ và chỉ nghĩ đến việc cứu họ mà thôi.

Kêu gọi công tố viên và cơ quan thực thi pháp luật là công việc cứu người ở tuyến đầu. Tôi thật vinh dự khi được thực hiện lời thệ ước của mình.

Điều quan trọng là không có suy nghĩ tiêu cực về mọi người hoặc coi họ là không thể cứu được chỉ vì hành vi hiện tại của họ. Điều này cũng đúng với những người chúng ta gặp ngoài phố. Chúng ta không nên có những suy nghĩ tiêu cực về bất kỳ ai chỉ vì ngoại hình hay cách cư xử của họ không phù hợp với nhận thức của chúng ta. Chúng ta nên có những suy nghĩ tích cực về mọi người.

Thanh trừ tâm oán hận và tâm tật đố

Tôi hiểu rằng khả năng cứu người của một người phụ thuộc vào trạng thái tu luyện của người đó, và chất lượng của các cuộc gọi điện thoại có liên quan đến tâm tính của người đó. Vì vậy tôi đã nỗ lực rất nhiều để hướng nội và đề cao tâm tính của mình.

Vào tháng 4, tôi có các triệu chứng COVID. Coi đó như một cây gậy cảnh cáo, tôi hướng nội và nhận ra mình có tâm oán hận.

Trong tác phẩm Mục Đích Cuối Cùng của Chủ nghĩa Cộng sản có nói: “Tà linh cộng sản chủ yếu bao gồm ‘hận’. ‘Hận’ là một thứ vật chất. Nó là một linh thể. Nói cách khác, ‘hận’ là một sinh vật sống. Nó là yếu tố cơ bản tạo nên tà linh cộng sản.”

Tôi đã vô tình nuôi dưỡng tâm oán hận được hình thành dưới văn hóa Đảng Cộng sản ở Trung Quốc trong một thời gian dài. Điều này tạo cơ hội cho “virus ĐCSTQ” (COVID) tồn tại và phát triển.

Sư phụ giảng,

“Tâm oán hận ấy, chính là dưỡng thành [từ] việc thích nghe điều dễ nghe, thích [gặp] chuyện vừa ý, nếu không bèn oán hận. Mọi người nghĩ đi, thế là không được đâu, tu luyện không thể tu như thế.” (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018-Giảng Pháp tại các nơi XV)

Tôi thích nghe những điều dễ nghe, và tôi có tâm cầu danh. Tôi không muốn người khác nói xấu mình, và tôi sợ người khác coi thường mình. Tôi rất quan tâm đến ý kiến ​​của người khác về tôi. Tôi luôn mặc cảm về những điều sai trái mình đã làm trong quá khứ và không tha thứ cho bản thân mình, cũng như không thể bao dung cho người mắc lỗi.

Tôi nhớ lại một số sự việc trước đây khi tôi bắt đầu nhận ra điều này, vì vậy tôi đã gọi cho chồng mình và thừa nhận rằng tôi đã phạm sai lầm và làm chưa tốt trong quá khứ. Tôi buông bỏ tâm oán hận đã hình thành trong nhiều năm. Tâm tôi nhẹ bẫng ngay sau khi những vật chất đó được loại bỏ và chất độc mà văn hóa của ĐCSTQ trước đây truyền vào cơ thể tôi đã được loại bỏ. Một tháng sau, các triệu chứng COVID của tôi biến mất hoàn toàn.

Tôi cũng phát hiện ra tâm tật đố có liên quan đến tâm oán hận. Vì tâm tật đố nên tôi thường cảm thấy bất công. Tôi nhận ra rằng tôi phải loại bỏ hoàn toàn tâm tật đố trước khi tôi có thể tu thiện.

Tôi bắt đầu chú ý đến vấn đề này và quan sát những suy nghĩ của mình. Tôi cố gắng phân biệt những suy nghĩ tiêu cực và sửa chữa những lời nói và hành động không phù hợp với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi nhớ lại những chuyện đã qua, có những điều tôi không muốn đối mặt và tôi cố gắng che giấu. Sau khi buông bỏ tâm tật đố, tôi đã có thể đối mặt với chúng một cách cởi mở.

Gần đây tôi đã có một khảo nghiệm trong tu luyện. Một học viên khác nói rằng trạng thái tu luyện của cô ấy rất tệ, vì vậy tôi muốn giúp đỡ cô ấy. Chúng tôi đã trao đổi thể ngộ trực tuyến vào tuần trước và lên lịch học Pháp trực tuyến cùng nhau vào cuối tuần. Khi đến giờ hẹn, cô ấy không đăng nhập mà thay vào đó cô ấy yêu cầu hoãn lại. Tôi nói, “Không sao đâu, tôi sẽ chờ cô.”

Khi tôi biết cô ấy vào học muộn vì đang đợi con để ăn tối với mình, tôi nghĩ: “Con của cô ấy đã gần 20 tuổi và cũng là một học viên. Tại sao cháu không thể tự ăn? Ăn cùng nhau có quan trọng đến vậy không?”

Khi chúng tôi lên lịch cho các buổi học Pháp trong tương lai, cô ấy gặp khó khăn trong việc xác định thời gian vì cô ấy nói rằng cô ấy có nhiều điều phải cân nhắc. Tôi không còn muốn đọc Pháp với cô ấy nữa. Tôi quyết định tự đọc hoặc tham gia một nhóm khác.

Tôi nhớ rằng khi tôi mới đến Thụy Sỹ, cô ấy đã trì hoãn việc trả lời điện thoại của tôi vì cô ấy phải đợi con mình làm xong bài tập về nhà. Tôi nghĩ về việc tôi luôn đặt công việc của các đồng tu lên hàng đầu. Tôi thấy bất an trong lòng.

Từ đó trở đi, tôi không còn coi việc của người khác là quan trọng nữa, và ưu tiên việc của mình hơn của họ. Tôi thậm chí còn nói với một đồng tu rằng tôi đã trở nên ích kỷ sau khi rời Trung Quốc.

Hướng nội, tôi nhận ra tâm tật đố. Bởi vì tôi không ở bên con trai mình mọi lúc và không chăm sóc cháu chu đáo nên tôi cảm thấy bất công khi chứng kiến các học viên khác chăm sóc con của họ. Tôi đã không hướng nội để tìm ra lý do tại sao tôi trở nên ích kỷ. Thay vào đó, tôi đổ lỗi cho các học viên khác.

Điều này cho thấy rằng tu luyện của tôi chưa được vững chắc, hay nhìn nhận theo một cách khác, một tầng tật đố đã được loại bỏ và bây giờ là lúc để loại bỏ một tầng khác.

Sau khảo nghiệm này, tôi tiếp tục loại bỏ chấp trước “tiếc nuối vì điều gì đó mà tôi đã làm không tốt.” Chấp trước này đã can nhiễu tôi rất nhiều trong quá khứ, và tôi nhận ra đó là tâm cầu danh. Từ giờ trở đi, tôi không cho phép chấp trước này can nhiễu đến khả năng tham gia các hạng mục cứu người của mình. Tôi sẽ thực hiện đúng đắn những gì tôi phải làm và học Pháp. Có Sư phụ và Pháp ở bên, tôi tin rằng tôi sẽ làm tốt.

Đây là bài chia sẻ trải nghiệm của tôi. Xin hãy chỉ ra bất cứ những điều chưa phù hợp.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/9/5/448448.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/21/203960.html

Đăng ngày 01-01-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share