Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-06-2022] Dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ Lý, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã vững vàng bước trên con đường tu luyện gập ghềnh cho đến ngày hôm nay.
Có lần, tôi bị đau bụng suốt ba ngày ba đêm. Tôi không ăn uống được và hễ ăn vào là liền bị nôn ra. Phần bụng dưới của tôi căng phồng lên và tôi cũng gặp khó khăn khi ngồi dậy. Chồng tôi cố gắng thuyết phục tôi đến bệnh viện khám. Anh ấy bảo: “Nếu lần này em khỏe lại, anh sẽ tu luyện Đại Pháp!” Tôi nói: “Anh nhớ những gì đã nói nhé. Em sẽ hồi phục nhanh thôi”. Do đau đớn, tôi lăn lộn trên giường, và lúc này tôi nhớ đến lời Sư phụ giảng:
“Nan Nhẫn, năng Nhẫn. Nan hành, năng hành.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Ngày thứ ba, tôi nhẫn chịu cơn đau và đọc ba bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân ở mọi tư thế mà tôi có thể nhẫn chịu cơn đau. Ngày hôm đó, tôi càng học Pháp thì càng minh bạch sự nghiêm túc và trách nhiệm gắn liền với tu luyện, càng ngộ ra điều mà tôi tìm kiếm đời đời kiếp kiếp là gì.
Đến ngày thứ tư, bà mối sắp xếp ngày xem mắt cho em chồng tôi. Người xem mắt sẽ đến tận nhà đón cô ấy. Mặc dù vợ chồng tôi không sống cùng cha mẹ chồng, nhưng tôi nghĩ mình có bổn phận giúp họ tiếp đón khách. Tôi tin rằng người chân tu là không có bệnh và tự hỏi nếu đã không có bệnh thì hà cớ gì tôi phải nằm trên giường? Đây là khảo nghiệm dành cho tôi.
Khách đến chơi sẽ không thể lý giải là tôi đang vượt khảo nghiệm. Bởi những Pháp lý mà người tu luyện ngộ ra thông qua tu luyện thì người thường không thể lý giải. Nếu có ai hỏi thăm tôi và gia đình chồng bảo họ rằng tôi là học viên và tôi đang mắc bệnh, thì điều này có thể phá hỏng cách nhìn nhận của họ về Đại Pháp. Chính niệm này khiến tôi nhanh chóng ra khỏi giường. Chồng tôi hỏi: “Em đi đâu thế?” Tôi bảo anh ấy: “Em đi giúp mẹ làm cơm đãi khách”. Anh ấy ngạc nhiên hỏi: “Em có làm được không đó?” Tôi dõng dạc nói: “Tất nhiên là được, vì em là người tu luyện Đại Pháp mà”.
Trên đường đi, tôi tình cờ gặp một đồng tu trong thôn đang muốn đến thăm tôi. Khi đến gần tôi cô ấy nói: “Nhìn từ xa, em không nhận ra chị. Chị đi loạng choạng và môi chị tím tái. Có chuyện gì vậy?” Tôi bảo cô ấy tôi đang vượt quan.
Sau đó cô ấy hỏi: “Vậy giờ chị đang đi đâu?” Tôi đáp: “Cha mẹ chồng chị sắp có khách đến, chị đi đến giúp họ nấu nướng”. Cô ấy ngạc nhiên thốt lên: “Trời ơi, chị có làm nổi không đó? Họ bảo chị giúp sao?” Tôi trả lời: “Không, nhưng là người tu luyện, việc giúp họ khi có khách đến nhà là điều nên làm”. Nghe vậy, cô ấy nói với giọng khích lệ: “Vậy chị đi đi nhé”.
Khi tôi đến, không ai nhìn thấy cái bụng bất thường của tôi. Sau khi tất cả bà con và bạn bè đã dùng bữa xong, tôi ăn một nửa bát cơm chan nước lạnh cùng một nửa quả trứng vịt muối. Lúc này tôi cảm thấy như dạ dày bị đảo ngược và sắp sửa nôn ra. Vì không muốn khách khứa nhìn thấy tôi như thế này nên tôi đã chào tạm biệt họ và nhanh chóng về nhà. Ngay khi về đến nhà, tôi liền nôn mửa. Cuối cùng, chỉ nôn ra nước đắng. Sau khi dọn sạch, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và hoàn toàn hồi phục.
Khi chồng tôi trở về nhà, anh ấy rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi đã hồi phục nhanh chóng. Tôi bảo anh ấy rằng tôi đã hồi phục sau khi nôn ra những thứ dơ bẩn. Tôi không quên nhắc chồng: “Bây giờ anh nên bắt đầu tu luyện nha”. Anh ấy nói: “Anh không có quyết tâm mạnh mẽ như em khi vượt qua khổ nạn. Anh tuy không tu luyện nhưng sẽ luôn luôn ủng hộ em tu luyện. Anh thực sự bội phục em đó“. Rồi anh ấy vui vẻ hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo”.
Có lần, chồng tôi viết dòng chữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” lên tường nhà. Bí thư thôn tưởng là do tôi viết và đã hỏi chồng tôi: “Đành rằng vợ anh tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng anh xem cớ gì mà cô ấy phải viết lên tường?” Chồng tôi nói: “Là tôi viết đó. Tường của nhà chúng tôi, tôi thích viết gì thì viết”.
Bí thư thôn hỏi: “Tại sao anh viết những chữ đó?” Chồng tôi đáp: “Để chấn tà, diệt loạn, trừ ma”. Bí thư thôn kinh ngạc, rồi gật đầu và mỉm cười. Đó là những gì chồng tôi phấn khởi kể lại cho tôi nghe.
Thông qua quá trình hơn 20 năm tu luyện của tôi, gia đình chồng, bà con, và bạn bè đã nhìn thấy sự thần kỳ và thù thắng của Đại Pháp. Hai vợ chồng em chồng tôi thường nói với mọi người rằng tôi đã trở thành một người tốt hơn sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tính nết của tôi cũng được cải thiện.
Trên đây là trải nghiệm của tôi khi vượt quan nghiệp bệnh, muốn chia sẻ ra để giao lưu cùng các đồng tu.
Con xin cảm ân Sư tôn từ bi cứu độ.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/6/22/445055.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/31/203048.html
Đăng ngày 13-12-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.