Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Canada

[MINH HUỆ 14-10-2022] Lần đầu tiên tôi nghe nói đến Pháp Luân Đại Pháp là ở Trung Quốc vào năm 1999. Mặc dù tôi biết nhiều người tu luyện Đại Pháp nhưng tôi không biết nhiều về pháp môn này. Tôi chỉ nghĩ họ tập để khỏe người thôi.

Tôi nghe nói các học viên đến Trung Nam Hải (khu phức hợp chính phủ trung ương ở Bắc Kinh) để thỉnh nguyện. Sau đó tôi thấy tin tức về vụ tự thiêu ở Thiên An Môn (sau này tôi mới biết rằng đó thực ra là Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã dàn dựng để lừa dối người dân). Hình ảnh đó đã in đậm trong tâm trí tôi. Mặc dù tôi không tin vào bất cứ điều gì mà ĐCSTQ đưa tin nhưng tôi cảm thấy Pháp Luân Đại Pháp chẳng liên quan gì đến mình.

Tôi đến Canada vào năm 2014 và gặp một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Đó là một bà lão thân thiện và tốt bụng. Bà phát tờ rơi ở Quảng trường Regent và đã nói cho tôi về tầm quan trọng của việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, và ý nghĩa của Chân-Thiện-Nhẫn. Lời giải thích của bà khiến tôi ngạc nhiên. Tôi phân vân làm sao mà bà có thể là thành viên của một “tà giáo” giống như ĐCSTQ đã bôi nhọ Pháp Luân Đại Pháp được. Tôi bắt đầu nghi ngờ về những tuyên truyền của ĐCSTQ, nhưng tôi đã từ chối nhận tài liệu mà bà ấy đưa cho tôi.

Năm 2015 tôi đã ổn định ở Canada. Tôi lại gặp bà lão đó ở sân bay. Bà ấy nhận ra tôi và nói rằng chúng tôi trước đây đã gặp nhau. Bà lại tặng tôi tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp. Lần này thì tôi đã nhận vì tôn trọng bà ấy. Chúng tôi nói chuyện một chút rồi tôi rời đi. Tôi để tờ rơi lên kệ sách ở nhà nhưng quên bẵng đi vì tôi quá bận.

Một hôm tôi đi ngang qua lãnh sự quán Trung Quốc ở Vancouver và nhìn thấy nhiều người đang cầm biểu ngữ và biểu tình chống lại cuộc đàn áp. Tôi biết đó là cuộc biểu tình ôn hòa của các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Lần này tôi đã ở Canada được vài năm rồi. Tôi biết nhiều hơn về những gì đang xảy ra ngoài Trung Quốc và hiểu sâu sắc hơn về Trung Quốc. Tôi ngưỡng mộ sự dũng cảm của họ và muốn cùng tham gia với họ. Tôi bắt đầu để ý đến Pháp Luân Đại Pháp.

Virut Covid gây ra bệnh dịch trên toàn cầu vào năm 2020. Để biết về tình hình thực tế ở Trung Quốc, tôi đã xem rất nhiều những video trên mạng xã hội vì tôi muốn kể cho bạn bè và người thân của mình ở đó về diễn biến mới nhất của tình hình dịch bệnh. Những video này đã giúp tôi hiểu hơn về lịch sử của ĐCSTQ và điều gì đã xảy ra với đất nước Trung Quốc. Quan niệm của tôi đã trải qua sự thay đổi căn bản. Điều khiến tôi ngạc nhiên là tất cả những video đó đều do các học viên Pháp Luân Đại Pháp làm. Tôi nghiêm túc muốn biết nhiều hơn về Pháp Luân Đại Pháp. Điều này đã khai mở ra hành trình tu luyện của tôi.

Sư phụ giảng:

“Bởi vì người tu luyện là trân quý nhất, [vì] người ấy muốn tu luyện; vậy nên, một niệm [muốn tu luyện] xuất phát ra là trân quý nhất.” (Bài giảng thứ Nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi vào trang web falundafa.org và học các bài công pháp online bằng cách xem Sư phụ (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) hướng dẫn. Tôi cũng đọc các bài chia sẻ của các học viên mới trên trang web Minh Huệ. Bằng cách đọc các bài chia sẻ này nên tôi đã thấy được mình cần đề cao ở đâu. Ví dụ, khi luyện bài công pháp thứ hai thì tôi hạ tay xuống khi cảm thấy mỏi và nặng tay. Khi tôi xem các video thì thấy nhiều bà lão dễ dàng hoàn thành bài công pháp thứ hai. Tôi không bằng họ sao? Bài công pháp thứ năm yêu cầu ngồi song bàn. Là các học viên, chúng ta nên luyện đúng. Do bị chấn thương đầu gối từ ngày xưa nên tôi thậm trí còn không thể ngồi khoanh chân chứ còn chưa nói đến ngồi đơn hoặc song bàn. Vấn đề này khiến tôi bận tâm.

Tháng 5 năm 2020 tôi tình cờ gặp một học viên. Dường như là tình cờ nhưng sau đó tôi đã nhận ra rằng đó thực sự là an bài của Sư phụ. Sư phụ không muốn tôi bỏ lỡ cơ hội vạn cổ này. Tôi kể cho học viên đó về những vấn đề mà tôi gặp phải khi tôi luyện công. Anh ấy đã giúp tôi sửa động tác và nói với tôi tầm quan trọng của việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Anh ấy nói rằng pháp môn của chúng ta là tu luyện, chúng ta tu bản thân mình. Chúng ta không chỉ luyện công thôi đâu. Anh ấy cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân và giải thích rằng chúng tôi cần cả học Pháp và luyện công.

Tôi lập tức đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi ngộ ra được tầm quan trọng của việc tu luyện tâm tính, đối tốt với mọi người và nâng cao cảnh giới. Việc đọc cuốn Chuyển Pháp Luân giúp tôi hiểu sâu sắc hơn về Pháp Luân Đại Pháp. Để vượt qua được tâm an dật và cũng đề cao nhanh chóng, tôi bắt đầu đến điểm luyện công vào tháng 6 năm 2020.

Mặc dù dịch bệnh ảnh hưởng đến nhiều người và khiến họ sợ hãi, nhưng tôi lại rất bình tĩnh vì tôi học được trong cuốn Chuyển Pháp Luân rằng:

“Muốn hết bệnh, trừ nạn, tiêu nghiệp, thì những người này phải tu luyện, [phải] ‘phản bổn quy chân’”(Bài giảng thứ Nhất, Chuyển Pháp Luân)

“Con người phải phản bổn quy chân, đó mới là mục đích chân chính để làm người.”(Bài giảng thứ Nhất, Chuyển Pháp Luân)

Nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên tôi được trải nghiệm nhiều thay đổi tích cực. Đầu gối bị thương của tôi không còn đau nữa và tôi có thể chơi cầu lông trở lại.

Tôi gửi một email đến Trung Tâm thoái Đảng toàn cầu vào ngày mùng 4 tháng 10 năm 2021 để chính thức tuyên bố rằng tôi thoái xuất khỏi Đoàn thanh niên.

Tôi tham gia hoạt động ở Phòng tranh nghệ thuật Vancouver vào ngày 8 tháng 5 năm 2022 và gặp nhiều học viên ở đó. Tháng 5 tôi bắt đầu đến đó vào cuối tuần để luyện công tập thể với mọi người. Tôi sớm bắt đầu đến điểm luyện công ở trung tâm thành phố vào Chủ nhật và thậm chí còn gặp nhiều học viên hơn nữa. Chia sẻ kinh nghiệm với họ, tôi đã hiểu rõ hơn việc tu bản thân có nghĩa là gì và làm thế nào để tìm ra chấp trước và trừ bỏ chúng.

Một hôm khi chúng tôi bắt đầu đả tọa, tôi có thể nghe thấy mọi người nói chuyện và xe ô tô qua lại nhưng tôi dần tĩnh lại. Mặc dù tôi nhắm mắt nhưng tôi có thể nhìn thấy ánh sáng xanh và trắng. Dường như thế giới bên ngoài không can hệ gì đến tôi cả. Tôi duy trì trạng thái đó cho đến khi nhạc luyện công kết thúc. Khi mở mắt ra, tôi lại nhìn thấy khung cảnh quen thuộc.

Thỉnh thoảng tôi lười biếng. Tôi lấy việc bận rộn làm cái cớ để không luyện công. Thỉnh thoảng vào buổi tối muộn và mắt tôi nặng trĩu. Tôi tự nhủ rằng tôi không cần học Pháp. Tôi giải đãi khi không thể có những thể ngộ mới khi đọc Chuyển Pháp Luân hoặc khi luyện công là một thách thức.

Một đêm tôi có một giấc mơ. Tôi đang đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và Sư phụ xuất hiện ở cửa nhà tôi. Ngài hỏi: “Chư vị đang làm gì vậy?” Tôi tỉnh dậy. Tôi kể cho một học viên về giấc mơ của tôi. Anh ấy hỏi liệu khi tôi đọc Pháp thì có tập trung không. Anh ấy nói rằng Sư phụ hối thúc tôi học Pháp tốt. Anh ấy bảo tôi đọc mục “Luyện công vì sao không tăng công?” Trong đó Sư phụ giảng:

“Tôi giảng cho mọi người rằng, công không lên được cao có nguyên nhân căn bản là: hai chữ “tu luyện”, người ta chỉ coi trọng chữ ‘luyện’ mà chẳng coi trọng chữ ‘tu’.”(Bài giảng thứ Nhất, Chuyển Pháp Luân)

Kể từ đó việc học Pháp và luyện công đã trở thành một phần cuộc đời tôi. Tôi học Pháp vào buổi tối, không kể bận hay mệt đến mấy. Tôi nghe băng giảng Pháp của Sư phụ khi lái xe. Các học viên khác gửi tin nhắn khích lệ và hỗ trợ tôi.

Một hôm tôi được trải nghiệm một điều tuyệt vời. Bài giảng Pháp của Sư phụ ở Quảng Châu có nhắc đến một học viên không bị thương khi bà ấy bị xe hơi đâm, mặc dù bà đã để lại một vết lõm lớn trên xe khi đầu bà va vào mui xe. Một học viên khác bị một ống sắt rơi thẳng vào đầu nhưng một Pháp Luân đã bảo vệ học viên đó khỏi bị trúng vào đầu. Tôi thấy khó tin lắm. Liệu những chuyện kỳ diệu này có thực sự xảy ra không?

Ngày hôm sau tôi đi thăm một người bạn. Anh ấy lùi xe ra khỏi gara và tôi đứng ngay đuôi xe để đảm bảo bằng anh ấy không đâm vào gì cả. Anh ấy chuẩn bị lái đi. Lúc ấy tôi cảm thấy không an toàn lắm khi đứng ở sau xe vì thế tôi đã di chuyển sang một bên. Đột nhiên anh ấy đổi lái và lùi lại rất nhanh! Mọi người đều sợ hãi. Bạn tôi cũng rất sợ. Anh ấy nói rằng anh ấy không cố ý đổi lái như vậy. Nhưng tôi lại rất bình tĩnh và không cảm thấy sợ. Tôi tạ ơn Sư phụ từ trong tâm. Sư phụ đã ban cho tôi cuộc đời thứ hai. Sau đó tôi gọi điện cho một học viên và kể lại điều gì đã xảy ra. Anh ấy nói: “Đúng rồi, Sư phụ đã bảo hộ anh đấy. Học viên nào cũng đều được trải nghiệm những điều kỳ diệu. Có người thì nhận ra điều gì đã xảy ra nhưng có người thì không. Mỗi học viên chân tu thì đều được Pháp thân của Sư phụ bảo hộ.”

Năm 2022 tôi tham gia vào đoàn diễu hành để tưởng niệm cuộc thỉnh nguyện ôn hòa ngày 25/4 và tôi cũng tham gia vào một cuộc diễu hành khác để đánh dấu 20 năm cuộc đàn áp. Tôi cũng diễu hành ở Vancouver để chúc mừng 400 triệu người dân Trung Quốc thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc. Lần đầu tiên tôi tham gia đoàn diễu hành khi là người đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được ba năm, giờ đây cuối cùng tôi đã hiểu được ý nghĩa của sinh mệnh là gì. Tôi hiểu rằng ý nghĩa chân chính của sinh mệnh là để đồng hóa với đặc tính của vũ trụ Chân-Thiện-Nhẫn, để phản bổn quy chân và quay trở lại gia viên của mình. Nhờ việc đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi đã trả lời được rất nhiều vấn đề và thắc mắc. Giờ đây tôi tràn đầy hy vọng. Tôi đã có ngọn đèn trong cuộc đời để soi sáng cho chặng đường đi về phía trước của mình.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/10/14/450326.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/21/204406.html

Đăng ngày 12-12-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share