Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Giang Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-11-2022] Để thu thập thông tin vu khống một học viên Pháp Luân Công ở thành phố Cửu Giang, tỉnh Giang Tây, cảnh sát đã thẩm vấn đứa con riêng 13 tuổi (đang học lớp 6) bị chậm phát triển trí tuệ của chồng bà lúc không có sự hiện diện của người giám hộ.

Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Ngày 26 tháng 9 năm 2022, một nhóm cảnh sát mặc thường phục đã gõ cửa nhà bà Lưu Huệ Bình. Bởi bà từ chối mở cửa, cảnh sát đột nhập vào nhà bà qua lối cửa sổ. Sau đó lấy đi máy in mà bà dùng để in tài liệu học tập cho cậu bé và điện thoại di động của bà.

Cảnh sát cáo buộc bà Lưu dạy con trai của chồng tu luyện Pháp Luân Công. Sau đó, cảnh sát đi tới trường của cậu bé và hỏi cậu bé rất nhiều câu hỏi, đồng thời ghi hình cậu. Con trai riêng của chồng bà Lưu bị chẩn đoán chậm phát triển trí tuệ và trí thông minh của cậu bé lúc 6 tuổi chỉ tương đương với một đứa trẻ 3 tuổi. Mãi tới khi lên 6 tuổi, cậu bé mới biết gọi “bố” và “mẹ”.

Ban đầu cảnh sát tạm giam hành chính bà Lưu 15 ngày, sau đó chuyển tạm giam hình sự bà vào ngày 12 tháng 10. Viện Kiểm sát quận Liêm Khê đã phê chuẩn vụ bắt giữ bà vào ngày 21 tháng 10.

Ngày 8 tháng 11, chồng của bà Lưu là ông Chung Khánh Miểu đã đệ đơn lên Viện Kiểm sát quận Liêm Khê, tố cáo cảnh sát và công tố viên Liên Chân đã bức hại vợ ông một cách sai trái. Công tố viên Giang Nhã Thanh đã tiếp ông nhưng từ chối nhận đơn tố cáo. Giang nói: “Cả huyện đều [bức hại Pháp Luân Công] như thế này. Tôi không thể làm gì được”.

Hai ngày sau, ông Chung quay lại để nộp đơn tố cáo một lần nữa. Viện Kiểm sát đưa ra một tài liệu, và nói rằng đó là cơ sở pháp lý để họ truy tố các học viên Pháp Luân Công.

Tài liệu này không được tìm thấy khi tra cứu trên mạng Internet. Ông Chung nhận thấy đây là văn bản nội bộ do Tòa án Nhân dân Tối cao ban hành ngày 5 tháng 11 năm 1999 [Tòa án Nhân dân Tối cao, 1999-29], yêu cầu tòa án các cấp nghiên cứu và làm theo hai văn bản khác được ban hành ngày 30 tháng 10 năm 1999.

Văn bản thứ nhất là “Quyết định về việc cấm các tổ chức tà giáo, phòng chống và trừng trị các hoạt động tà giáo” của Ủy ban Thường vụ Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc; Văn bản thứ hai là “Thông tri giải thích của Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao về việc Vận dụng pháp luật trong việc xử lý các vụ án liên quan đến các tổ chức tà giáo”.

Ông Chung nói thật khó mà tưởng tượng rằng các công tố viên sẽ viện dẫn một tài liệu nội bộ, chứ không phải một điều luật đã ban hành, để làm căn cứ pháp lý cho việc họ truy tố học viên Pháp Luân Công.

Bà Lưu quê gốc ở thành phố Thường Đức, tỉnh Hồ Nam. Bà kết hôn với ông Trung, một cư dân thành phố Cửu Giang (cũng tu luyện Pháp Luân Công), vào năm 2021. Bà đã chuyển tới Cửu Giang vào tháng 5 năm 2022.

Sau khi chuyển đến Cửu Giang, bà Lưu chăm sóc chu đáo cho cậu bé và người cha chồng 83 tuổi của mình. Chỉ 1 tháng trước khi bà bị bắt, cha chồng bà đột nhiêm cảm thấy rất lạnh và không thể cử đọng, khi đó nhiệt độ ngoài trời đang là gần 38°C. Bà Lưu tìm một cái chăn cho ông đắp và cho ông cụ uống nước ấm. Cuối cùng, vài giờ sau, ông cụ đã cảm thấy ổn hơn.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/29/204953.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/11/22/452211.html

Đăng ngày 03-12-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share