Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-09-2022] Khi bà Trương Quế Bình ở thành phố Phủ Thuận, tỉnh Liêu Ninh được ra tù vào ngày 21 tháng 5 năm 2020 sau 3 năm 10 tháng bị cầm tù oan sai vì tu luyện Pháp Luân Công, bà đã bị tàn tật nặng do bị tra tấn trong thời gian thụ án.
Một số xương của bà bị biến dạng nghiêm trọng đến mức bị teo cơ và toàn bộ cơ thể bà bị biến dạng. Thắt lưng của bà vẹo qua bên trái và vai trái cao hơn vai phải. Bà không thể duỗi thẳng người vì lưng gù về mạn trái. Mông phải to hơn mông trái và chân phải dày hơn chân trái. Bà không thể nằm nghiêng vì tư thế đó sẽ khiến bà bị đau ngực.
Vì tình trạng sức khoẻ kém, bà không thể đi bộ đường xa và thường xuyên phải dừng lại và nghỉ dù là ở đâu.
Bị tra tấn trong Trại tạm giam Nam Câu Phủ Thuận
Tối ngày 21 tháng 7 năm 2016, bà Trương bị bắt khi trở về nhà sau khi học các bài giảng của Pháp Luân Công cùng những học viên khác. Bốn cảnh sát đã lôi bà lên tầng 6 và sau đó 18 cảnh sát nữa xuất hiện. Họ lục soát mọi ngóc ngách trong nhà bà, tịch thu 3 chiếc máy tính xách tay, 6 máy in và nhiều tài sản cá nhân khác của bà.
Bà Trương bị đưa đến Đồn Công an Tuân Đồn vào khoảng 2 giờ sáng và bị nhốt trong một cái lồng sắt cỡ nhỏ. Bà từ chối trả lời mọi câu hỏi hay ký vào các biên bản của cảnh sát. Sau 14 giờ bị nhốt ở trong lồng, bà bị đưa đến trại tạm giam Nam Câu Phủ Thuận vào trưa hôm sau.
Bà Trương đã tuyệt thực để phản đối sự ngược đãi này và bị các tù nhân đánh đập và bức thực trong hơn 1 tuần. Thỉnh thoảng họ còn kéo lê bà từ phòng này qua phòng khác.
Tù nhân giật tóc và đập đầu bà vào tường khiến bà mất thị lực tạm thời. Họ véo khắp nơi trên người bà, gồm cả núm vú và phần đùi non bên trong đùi lẫn cánh tay, khiến toàn thân bà tím đen. Họ đẩy bà xuống sàn nhà vệ sinh rồi dội nước lạnh lên cổ bà. Môi bà bị rách, 4 chiếc răng cửa bị gãy, 3 chiếc răng bị mẻ và 1 chiếc răng cửa hàm dưới bị nứt. Họ cũng đánh đập bà và không cho bà sử dụng nhà vệ sinh.
Minh hoạ tra tấn: Túm tóc và đập đầu vào tường
Sự tra tấn trong Nhà tù Nữ Liêu Ninh
Bà Trương bị kết án 3 năm 10 tháng tù vào năm 2018 và bị chuyển đến Nhà tù Nữ Số 1 Thẩm Dương vào năm 2019. Lính canh lấy việc giảm án để dụ dỗ, khiến các tù nhân tra tấn các học viên không ngừng nghỉ. Với mỗi học viên từ bỏ Pháp Luân Công, các tù nhân sẽ được giảm thời hạn tù 8 ngày.
Để khiến bà Trương từ bỏ Pháp Luân Công, tù nhân bắt bà làm việc không công vào ban ngày và ngồi bất động trong góc phòng giam vào ban đêm. Bà không được mặc quần áo ấm vào mùa đông. Nhằm khiến bà khổ sở hơn nữa, tù nhân còn cố ý mở toang cửa sổ và để quạt thổi vào người bà.
Khi bà Trương vẫn kiên định đức tin, tù nhân Vương Thụ Linh đã dùng một cái ghế đánh vào đầu bà. Vương cũng cấm bà sử dụng nhà vệ sinh và buộc bà đi tiểu ra quần. Cô ta nói với bà Trương: “Tôi sẽ đánh chết bà nếu bà không ‘chuyển hoá’. Chúng tôi được giao chỉ tiêu về số người chết mỗi năm”.
Những cuộc tra tấn đã khiến sức khỏe bà Trương suy giảm nghiêm trọng. Bà bị cao huyết áp và luôn cảm thấy chóng mặt. Tuy nhiên, lính canh vẫn bắt bà ngủ ở giường tầng trên. Bà không được gọi về nhà hay mua vật dụng hàng ngày, đặc biệt là giấy vệ sinh. Tù nhân đã chiếm đoạt 3.000 nhân dân tệ mà gia đình gửi vào cho bà.
Bà Trương bị ngất xỉu trong khi xếp hàng trở về phòng giam vào buổi tối. Mặc dù vậy, một tù nhân vẫn véo cánh tay bà và đá bà. Khi tình trạng hôn mê của bà nghiêm trọng, bà được đưa đến bệnh viện nhà tù để chụp CT. Bác sỹ phát hiện bà bị huyết khối não và bệnh tim, nó khiến bà bị đau ngực và khó thở.
Thay vì chữa trị cho bà Trương, bác sỹ nhà tù lại tiêm cho bà những thứ thuốc không rõ nguồn gốc. Bà bị đau ngực dữ dội suốt cả đêm. Phó giám đốc bệnh viện cũng ra lệnh cho mỗi tù nhân đọc những cuốn sách ca ngợi Đảng Cộng sản Trung Quốc. Khi bà Trương từ chối làm theo, bác sỹ bắt bà ngồi trên sàn nhà rồi lăng mạ bà và Pháp Luân Công.
Sự bức hại tài chính
Sau khi trở về nhà, bà Trương suy sụp khi phát hiện chính quyền đã cắt lương hưu của bà trong thời gian bà bị cầm tù. Toà án quận Tân Phủ cũng rút 10.000 nhân dân tệ từ tài khoản ngân hàng của bà để nộp khoản phạt của toà án. Không còn khoản tiết kiệm nào khác, bà Trương, một người hiện ngoài 60 tuổi và bị tàn tật do bị tra tấn, phải làm những việc vặt để kiếm sống.
Cảnh ngộ gia đình
Trước lần giam giữ gần nhất này, bà Trương đã thụ án 3 năm trong một trại cưỡng bức lao động vào năm 2003. Bà đã tuyệt thực để phản đối bức hại và được thả khi đang ở bên bờ vực của cái chết.
Để tránh bị bắt giữ thêm nữa, vợ chồng bà đã phải rời nhà đi trốn. Kết quả là cả hai đều mất việc làm. Sự eo hẹp về tài chính và áp lực tinh thần đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khoẻ của chồng bà. Ông không thể ngủ vào ban đêm vì sợ cảnh sát có thể tới gõ cửa nhà bất kỳ lúc nào. Ông bị ung thư phổi vào năm 2004 và qua đời vào tháng 3 năm 2006 ở tuổi 52.
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/9/23/449959.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/12/204274.html
Đăng ngày 16-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.