Bài viết của một đệ tử ở tỉnh Giang Tô, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-09-2011] Là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, tôi nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Công bất kể khi tôi ở đâu. Tôi cũng đã chứng kiến những người hiểu ra sự thật được nhận phúc lành. Khi tôi bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) giam giữ trái phép, tôi cũng đã giảng chân tướng cho những người bị giam giữ ở đó. Tôi bảo họ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và tiếp tục làm như vậy sau khi họ được thả ra. Họ hứa rằng họ sẽ không quên, và một vài người thậm chí còn nói họ muốn tập Pháp Luân Công sau khi được thả ra. Tôi muốn chia sẻ những câu chuyện dưới đây.

1. Một thành viên băng đảng ở tỉnh Quý Châu rất ương ngạnh. Cô ấy không nhận bất kỳ tội gì dù cho người quản giáo có tra hỏi hay đánh cô. Vì thế, cô bị giam gần sáu tháng mà không có bản tuyên án. Sau khi tôi chia sẻ với cô những lời dạy trong Pháp Luân Đại Pháp về việc tại sao chúng ta nên là người tốt, cô quyết định thay đổi cách cư xử. Sau đó khi bị đưa ra tòa, cô ấy đã nhận mọi tội mình làm, bao gồm cả việc điều hành băng nhóm trộm cắp. Những người quản giáo ngạc nhiên và hỏi điều gì đã làm cô ấy thay đổi như vậy? Cô ấy trả lời: “Người bạn tù của tôi là một học viên Pháp Luân Công. Cô ấy tốt bụng, thành thực, và dạy chúng tôi làm người tốt. Tôi nghĩ những điều Pháp Luân Công dạy là tốt và tôi muốn sống một cuộc sống mới.”

2. Tôi gặp một kế toán đến từ Nam Kinh. Cô ấy đã làm giả sổ sách và biển thủ tiền của công ty. Sau khi gặp nhau, tôi chia sẻ với cô về nguyên lý “gieo nhân nào gặt quả ấy” và các vị thần có thể nhìn thấy hành động của chúng ta. Tôi nói chúng ta không nên làm trái lương tâm mình và chúng ta nên có đạo đức nghề nghiệp. Cô ấy nhận ra là mình nên thay đổi hành vi của mình, và nói với nhân viên điều tra rằng cô ấy muốn trả lại mọi thứ và sửa chữa lỗi lầm. Kết quả là, nhân viên điều tra đã khoan dung với cô ấy.

3. Một trong những người bị giam giữ là côn đồ và nghiện ma túy. Cô ấy to béo, hung dữ, và thường theo lệnh của người cầm đầu tù nhân đánh đập và bắt nạt những người mới đến. Người quản giáo tố cáo cô là một người rất nhỏ nhen. Sau khi cô ấy bị giam, anh ta không giúp cô liên lạc với gia đình, do đó, không ai mang tiền hay quần áo tới cho cô.

Tôi dạy cô ấy nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân, Thiện, Nhẫn hảo; và Sư phụ hảo.” Tôi giục cô ấy tự rèn luyện theo nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn và không làm điều xấu, đánh người, hoặc dùng ma túy, bởi tất cả những điều đó đều có hại cho bản thân và gia đình. Cô ấy chấp nhận những đề nghị của tôi và nói cô ấy có ý định tập Pháp Luân Công sau khi ra tù. Khi bị giám sát, cô ấy nhắm mắt lại và nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân, Thiện, Nhẫn hảo và Sư phụ hảo.”

Một lần, cô ấy được yêu cầu gây khó dễ cho một tù nhân mới. Tôi nhìn cô ấy khi cô đưa người này vào nhà tắm. Cô ấy gật đầu và mỉm cười với tôi, như thể nói với tôi rằng cô biết nên làm những gì. Sau đó, cô ấy nói với tôi rằng cô chỉ la hét, nhưng không đánh người mới hoặc bắt cô đó tắm nước lạnh. Cô ấy trở nên tốt hơn và ngừng đánh nhau với người khác. Trước đây, cô ấy rất hẹp hòi và sẽ đánh người khác hoặc bắt họ tắm nước lạnh.

Phúc lành của cô ấy tới liên tiếp. Khi bị đưa ra tòa, hai người lính canh áp giải cô ấy khá nhẹ nhàng. Gia đình của cô ấy làm kinh doanh và thường không có ở nhà cả ngày. Một hôm, họ phải về nhà để lấy vài thứ và đụng phải người quản giáo đang tìm kiếm họ. Theo cách này, người quản giáo đã có thể mang cho cô ấy một ít tiền và đồ dùng mà gia đình cô ấy gửi. Là người tu luyện, chúng ta hiểu rằng không có gì trên đời là ngẫu nhiên. Bởi vì cô ấy hiểu ra sự thật và có chính niệm về Pháp Luân Công, Sư phụ đã an bài mọi thứ cho cô ấy. Rất nhanh chóng, cô ấy được kết án treo và có thể sớm về nhà. Cô ấy đã vui sướng ôm lấy tôi, và phấn khích nói vang: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Cô ấy nói cô ấy dự định tập Pháp Luân Công sau khi trở về nhà, không dùng ma túy nữa và sẽ trở thành một người tốt.

4. Người “thủ lĩnh trại giam số hai” là thành phần của một đường dây buôn lậu. Cô ấy đã bị giam giữ tám tháng mà không có bản tuyên án và cô ấy rất lo lắng. Cô ấy nói rằng mình vô tội và không kháng nghị được. Cô ấy thích lợi dụng người khác và cảm thấy mình có đặc quyền. Trong suốt bữa ăn, cô ấy chiếm thức ăn ngon hơn cho mình. Nguồn cung cấp nước nóng rất khan hiếm, đặc biệt vào mùa đông. Mọi người lấy một cốc nước nóng mỗi ngày để uống và dùng cho sinh hoạt cá nhân. Cô ấy đã chiếm hầu hết nước nóng vì cô ấy là “cầm đầu những người bị giam giữ” và chỉ cho người khác một thìa nhỏ, đối với những người cô ấy không thích thì chỉ cho họ một nửa thìa hoặc không cho gì.

Khi tôi giảng chân tướng cho người khác, tôi nhận thấy cô ấy cũng muốn nghe. Vì thế tôi tìm cơ hội để nói chuyện với cô ấy. Tôi khuyên cô ấy không bắt nạt người khác, và tự rèn bản thân theo nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn. Tôi dạy cô ấy nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân, Thiện, Nhẫn hảo.” Cô ấy thích nghe và nhẩm lại những câu đó. Cô ấy bắt đầu thận trọng trong hành vi và ngừng đối xử tệ với người khác. Cô ấy không còn giành khẩu phần ăn, đặc biệt là nước nóng cho bản thân. Bởi vì cô ấy thay đổi hành vi, không khí trong trại giam cũng thay đổi. Mọi người đối xử với nhau tốt hơn và có ít căng thẳng, cãi vã và đánh nhau hơn.

Cô ấy nhanh chóng bị gọi xét xử. Cô ấy rất vui vì có cơ hội nói cho người quản giáo biết rằng cô ấy đã bị buộc tội nhầm và muốn sớm được thả ra.

5. Một người đầu cơ vé từ Trường Châu được thả khỏi trại giam sau khi hiểu ra và chấp nhận sự thật về Pháp Luân Công. Cô ấy nhận ra rằng đầu cơ vé là sai và cô ấy không nên hưởng lợi từ việc đó. Cô ấy biết rằng một người nên tự rèn luyện bản thân theo nguyên lý Chân- Thiện- Nhẫn.

Một người phụ nữ đến từ thành phố Tĩnh Giang bị giam giữ vì ăn trộm quần áo đắt tiền. Sau khi biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp, cô ấy đã nhận ra những gì cô làm là sai. Cô ấy thành tâm nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân, Thiện, Nhẫn hảo.” Cô ấy thậm chí còn hứa với Sư phụ rằng cô ấy sẽ không phạm phải lỗi lầm này nữa và sẽ trở thành một người tốt. Sau đó, cô ấy nhanh chóng được thả ra.

Một người bị giam nợ tiền người khác. Để tránh phải trả nợ, cô ấy đã bí mật chuyển chỗ ở trước khi bị bắt giữ. Sau khi tôi giảng chân tướng cho cô ấy, cô ấy biết rằng mình không thể tiếp tục sống như thế. Cô ấy hiểu nguyên lý “gieo nhân nào thì gặt quả ấy” và các vị thần đang quan sát mọi điều chúng ta làm. Cô ấy nói với người điều tra là cô ấy sẽ hoàn trả tất cả số nợ và sẽ không phạm lỗi lầm như vậy nữa. Cô ấy nhanh chóng được thả về.

Một người bị tạm giam khác có vẻ có học thức bị buộc tội lừa đảo đã hiểu ra sự thật và biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Cô ấy gật đầu đồng ý rằng cô ấy không nên thực hiện hành vi lừa đảo nữa và sau đó cô ấy sớm được thả ra.

6. Một người theo đạo Cơ Đốc thuộc một nhà thờ ngầm dưới lòng đất trở thành bạn tù của chúng tôi. Sau khi tôi nói với cô về Pháp Luân Công, cô ấy nhận xét rằng tôi là một người đáng tin và nghĩ rằng Đại Pháp là tốt dựa vào cách cư xử của tôi.

Cô ấy bị đối xử tồi tệ khi vừa mới đến. Tôi là người duy nhất tử tế với cô, và vì cô không có gì cả, tôi đã đưa cho cô ấy những gì tôi có. Vì tôi tự rèn luyện bản thân như một học viên, tốt với mọi người và giảng chân tướng một cách nhiệt thành, môi trường đã trở nên tốt, mọi người thân thiện với tôi và đối xử với tôi bằng sự kính trọng. Cô ấy tin tưởng tôi và hiểu ra rằng Pháp Luân Công là một môn tu luyện chân chính. Vì vậy, cô ấy ngồi thiền cùng tôi. Cô ấy nói rằng sau khi được thả ra, cô ấy sẽ tới thăm nhà tôi và học các bài công pháp.

Có rất nhiều người bị giam giữ là người điếc và mù. Nhiều người trong số họ thuộc về một đường dây ăn cắp vặt. Hàng tháng, họ nhận được rất nhiều tiền từ những thành viên trong băng nhóm, do đó, họ sống thoải mái trong trại giam. Tôi giảng chân tướng bằng cách viết thư cho họ. Hàng ngày, tôi viết cho họ rất nhiều và giúp họ hiểu Đại Pháp. Tôi cũng đề cập rằng số tiền mà họ đang sống dựa vào là kiếm được một cách bất chính. Họ viết trả lời rằng họ biết Đại Pháp là tốt dựa vào cách cư xử của tôi. Họ nhận ra là họ không có tương lai khi thuộc về đề đường dây trộm cắp vặt. Hai người trong số họ nói rằng họ muốn bắt đầu một cuộc sống mới sau khi được thả ra, có lẽ sẽ mở một cửa hàng hoặc bắt đầu kinh doanh, và họ sẽ bỏ nghề trộm cắp.

Sau này tôi bị đưa tới trại lao động cưỡng bức, ở đó tôi tiếp tục giảng chân tướng. Một vài tù nhân được giao nhiệm vụ giám sát tôi bị đau lưng, hay quên và đau bụng. Sau khi tôi nói cho họ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và họ nghe theo lời khuyên của tôi là niệm“Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân, Thiện, Nhẫn hảo,” các bệnh tật của họ đã biến mất. Bởi vì tôi từ chối hợp tác với việc bức hại, tôi đã bị biệt giam. Một hôm, một tù nhân “có nhiệm vụ giám sát những người bị giam” từ nhóm khác phạm lỗi. Người quản giáo hiểu ra sự thật về Đại Pháp đã đưa cô ấy tới phòng giam của tôi và nói với cô: “Chị nên học vài điều từ học viên Pháp Luân Công này. Họ rèn luyện bản thân tốt hơn chị.” Tôi đã ân cần chia sẻ với cô ấy tại sao chúng ta nên trở thành người tốt. Cô ấy muốn nghe tiếp và không muốn rời khỏi phòng.

Từ những sự thay đổi mà tôi chứng kiến ở những người này, tôi có thể nói rằng Pháp Luân Đại Pháp “đem lại lợi ích cho mọi người và cho quốc gia.” Tôi cảm nhận được sự từ bi vô hạn của Sư phụ và sức mạnh vô biên của Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/9/26/128338.html
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/9/18/看守所里讲真相-人心归善-246880.html
Đăng ngày 03-10-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share