Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Hành Thủy, tỉnh Hà Bắc
[MINH HUỆ 21-08-2011] Trong quá trình tu luyện trong thời kỳ Chính Pháp, tôi cảm thấy rằng Sư phụ tôn kính của chúng ta chăm lo cho chúng ta bất cứ lúc nào. Khi chúng ta làm tốt ba việc, Sư phụ an bài tất cả mọi việc. Khi chúng tôi cần một chiếc xe, chiếc xe sẽ xuất hiện, khi chúng tôi cần sự giúp đỡ, có người sẽ xuất hiện, khi một cánh cửa khó mở, chúng tôi vẫn có thể vào trong, khi chúng tôi cần làm việc với một người cụ thể về một vấn đề nào đó, chúng tôi sẽ tình cờ gặp họ. Chừng nào mà chúng tôi làm theo các nguyên lý của Đại Pháp, Sư phụ sẽ an bài mọi điều tốt nhất cho chúng ta.
Các ví dụ trong khía cạnh này nhiều vô kể. Ví dụ, khi chúng tôi nhận ra tầm quan trọng của việc hợp tác toàn bộ chỉnh thể, trong khi giảng tướng trực diện theo các nhóm nhỏ, một người sẽ giảng chân tướng trong khi những người khác phát chính niệm. Sử dụng phương pháp này, chúng tôi có thể giúp 30-40 người thoái ĐCSTQ và các tổ liên quan. Đôi khi, chúng tôi có thể giúp 60-70 người thoái Đảng. Rất nhanh chóng, chúng tôi truyền rộng thông tin về thoái Đảng tới tất cả các thành phố và làng mạc gần đó. Các học viên chúng tôi phối hợp hầu hết là các học viên ở độ tuổi bảy mươi và tám mươi. Họ gặp khó khăn trong việc di chuyển đến những nơi xa xôi. Tuy nhiên, bất cứ khi nào chúng tôi muốn đi, thì sẽ có các học viên hoặc người nhà của các học viên những người mà có thể lái xe đưa chúng tôi đến đó. Sau đó điều phối viên đã cho chúng tôi một chiếc xe ba bánh, điều này giúp chúng tôi thuận tiện di chuyển đến bất cứ nơi nào chúng tôi muốn.
Trong quá trình giảng chân tướng, chúng tôi yêu cầu bản thân phải học Pháp thật tốt. Bằng cách này chúng ta sẽ có tâm từ bi và chính niệm khi chúng ta trợ giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh. Chúng tôi bắt đầu từ điểm cơ bản là quan tâm đến người khác. Sau đó, lời nói của chúng tôi thường tuôn trào như nước chảy và hầu như đề có kết quả tốt. Trong thâm tâm, chúng tôi thực hiện những việc này mà không truy cầu kết quả. Hết thảy những điều này đều là những an bài từ bi của Sư phụ và uy đức của Đại Pháp!
Bốn người trong số chúng tôi một lần đã đến quận khác để giảng chân tướng. Trước khi chúng tôi đi, trời bắt đầu đổ mưa, vì vậy chúng tôi tiếp tục đi bộ trong mưa. Khi chúng tôi đến đó mưa đã ngừng rơi. Chúng tôi bắt đầu giảng chân tướng và tìm cách để thuyết phục từng người mà chúng tôi nói chuyện thoái ĐCSTQ. Họ cũng sẵn sàng nhận các tài liệu giảng chân tướng mà chúng tôi mang theo. Chúng sinh đang sốt sắng chờ được cứu độ, vì vậy chúng ta có lý do gì để không thể làm tốt?
Trong những nỗ lực giảng chân tướng của chúng tôi, có rất nhiều câu chuyện cảm động. Một lần khi tôi nhìn thấy một gia đình ba thế hệ đang chơi đùa với những đứa trẻ nhà họ trước cửa nhà, vì vậy tôi đã bước tới để giảng chân tướng cho họ. Bà cụ bày tỏ lòng thành kính của mình, chắp tay lại và nói, “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Một người mẹ trẻ và đứa con cũng rất hạnh phúc. Bé gái đã không biết nói thế nào, chìa tay ra đưa cho tôi một mẩu đồ ăn mà nó có. Tôi xúc động trào nước mắt. Ngay cả một đứa trẻ nhỏ cũng có thể cảm nhận được sự từ bi của Đại Pháp. Đây là phần biết của chúng sinh đang cảm tạ Đại Pháp vì cứu độ họ!
Cũng có những khoảnh khắc gặp nguy hiểm. Tuy nhiên, khi tâm và ý niệm của chúng ta chính, tất cả các nguy hiểm hóa ra chỉ là ảo tưởng. Sư phụ đã giảng,
“Đương nhiên chư vị rốt cuộc vẫn là đệ tử Đại Pháp có thệ ước từ trước, sinh mệnh của chư vị rốt cuộc cũng là ‘đồng tại’ cùng Đại Pháp. Có [hiện diện] của Pháp vĩ đại nhường này, trong chính niệm chư vị là đồng tại với Đại Pháp, đó là sự bảo đảm rất to lớn.” (“Giảng Pháp tại Manhattan ngày 26 tháng 3 năm 2006”)
Một hôm trong một phiên chợ một học viên nói, “Người đó đã theo sau cô một thời gian dài, cô có nhận ra không?” Tôi nói, “Đừng lo!” Tôi bước và phát chính niệm. Lúc này là lúc tôi đưa đĩa VCD cuối cùng trong túi của tôi (trước khi đi tôi cầm một túi lớn chứa đĩa VCD) cho một người đàn ông lớn tuổi. Người đi theo tôi đột nhiên chộp lấy nó và nói lớn “Tại sao cô luôn đưa những cái này cho những người khác mà không cho tôi? Tôi đã theo cô vòng quanh chợ. Cô phải cho tôi cái này!” Cả hai chúng tôi đều rất vui. Người này đã nóng lòng muốn biết sự thật.
Một lần khác học viên A nói với tôi rằng có một đảng viên lớn tuổi. Cô đã giảng chân tướng cho ông ta nhiều lần, nhưng không thể thuyết phục ông ta thoái Đảng và yêu cầu tôi thử sức. Tôi phát chính niệm trong lúc bước đi. Khi tôi đến gặp ông, tôi đã nói, “Ông có khỏe không? Đảng rất thối nát. Hãy thoái Đảng để đảm bảo an toàn cho ông.” Ông hét vào mặt tôi: “Bà có thần kinh không đấy. Bà dám nói điều này sao? Tôi sẽ báo chính quyền!” Tôi nói, “Ông là một người tử tế như thế, làm sao ông có thể hành động như vậy?” Sau khi nói chuyện với tôi một lúc, ông mỉm cười và nói, “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Tôi cảm nhận sâu sắc được uy đức của Đại Pháp, sự che chở của Sư Phụ.
Trên đây là một số kinh nghiệm tu luyện của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp trong sự hiểu biết của tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/8/21/讲真相救人的点滴感受-245680.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/9/11/128030.html
Đăng ngày 22-9-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.