Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-06-2022] Tôi và mẹ đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi bước vào tu luyện, mọi bệnh tật của hai mẹ con chúng tôi đều nhanh chóng biến mất, từ đó đến nay chúng tôi vẫn luôn khỏe mạnh. Mối quan hệ của chúng tôi với người thân và bạn bè đã được cải thiện khi chúng tôi chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày. Bên cạnh đó, tình hình tài chính của gia đình cũng trở nên tốt hơn bao giờ hết. Cảm tạ Sư phụ đã luôn từ bi bảo bảo hộ chúng con; Không mỹ từ nào trên thế gian có thể diễn tả hết được lòng cảm ân của chúng con với Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp!
Khi tôi vừa chào đời, tôi đã bị viêm gan B do tình trạng vệ sinh kém trong bệnh viện lúc ấy. Tôi thường xuyên sốt cao, bụng chướng to, nôn mửa kèm theo máu cùng dịch axit dạ dày. Đối với tôi mà nói, đến bệnh viện đã trở thành một việc thông thường. Có lần tôi đã phải ở trong phòng chăm sóc tích cực (ICU) vài tháng trời. Vì thế, hầu như các bác sĩ và y tá ở đây đều không lạ gì tôi cả. Cộng với việc thuốc uống còn nhiều hơn cả cơm ăn, nên tôi bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng. Hơn nữa, bố mẹ tôi đều là những lao động phổ thông, nên họ đã vô cùng chật vật để lo chi phí điều trị y tế giúp tôi duy trì sự sống.
Khi tôi lên tiểu học thì bố tôi không may mất sớm, để lại cho mẹ con tôi một căn nhà tranh nhỏ lụp xụp, và sẽ dột nước mỗi khi mưa xuống. Bà nội và chú ruột tôi còn đang tâm chiếm đoạt khoản tiền mà bố tôi để lại cho tôi ăn học và chữa bệnh. Tôi đã không thể học hết tiểu học. Gánh nặng tài chính đè nặng lên vai mẹ và sự ghẻ lạnh của những người xung quan đã khiến mẹ tôi bị mắc bệnh thận. Lưng mẹ tôi bị đau và không thể duỗi thẳng được nữa. Thị lực của mẹ ngày càng suy giảm kèm với những cơn đau đầu hành hạ mọi lúc, và còn nhiều chứng bệnh khác nữa. Không còn cách nào khác, mẹ tôi đành phải uống các loại thuốc giảm đau rẻ tiền để có thể gắng gượng. Người thân và bạn bè của chúng tôi thường tránh mặt mẹ con tôi, vì sợ chúng tôi sẽ vay tiền của họ.
Người quản lý khi biết mẹ tôi không thể để mất việc được, nên thường đẩy tất cả công việc nặng nhọc cho mẹ tôi. Ông ta thậm chí còn bắt bà làm thêm công việc của những người khác. Trước Tết, ông ta còn ép mẹ tôi phải “biếu” ông ta vài trăm nhân dân tệ, bằng không sẽ đuổi việc bà. Mẹ tôi buộc lòng phải đưa tiền cho ông ấy, nhưng tình hình vẫn ngày càng tệ hơn. Hàng ngày ông ta bắt bà ấy làm việc luôn tay mà không nghỉ ngơi, nhưng sẽ trừ lương của bà nếu bà không hoàn thành công việc đúng hạn. Mẹ tôi vì để nuôi sống tôi, giữ cái nhà này mà cố nén chịu. Mẹ tôi đã mấy lần muốn kết liễu cuộc đời mình, nhưng vì thương tôi mà từ bỏ ý định. Thời gian ấy chúng tôi sống trong cực khổ và không có một tia hy vọng.
May mắn thay, Sư phụ từ bi đã vớt mẹ con chúng tôi lên khỏi địa ngục, giải cứu chúng tôi khỏi thống khổ. Vào một ngày trong tháng 3 năm 1999, mẹ tôi từ nơi làm việc trở về và rất phấn chấn. Mẹ bảo tôi rằng mình đã gặp một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại nơi làm việc và đã nói chuyện với người đó. Sau khi biết về hoàn cảnh của mẹ tôi, người học viên đó rất thông cảm và đã về nhà lấy băng ghi âm các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp đưa cho mẹ tôi. Người học viên bảo mẹ tôi hãy nghe các bài giảng Pháp và nói rằng một khi mẹ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ sẽ quản bà và bà sẽ có hy vọng.
Mẹ tôi đã một mạch nghe các bài giảng, càng nghe lại càng muốn nghe tiếp, quên cả ăn cơm. Và chỉ trong hai ngày mẹ tôi đã nghe xong toàn bộ và liền quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tối hôm đó, ngay sau khi vừa lên giường đi ngủ, mẹ tôi cảm thấy các mạch máu trong não bộ được khai thông. Bà có thể nghe thấy tiếng máu chảy và cảm thấy vô cùng dễ chịu suốt cả đêm. Sáng hôm sau, khi mẹ tôi thức giấc đã thấy đầu hết đau, hai mắt đã nhìn thấy rõ ràng mọi thứ, các chỗ sưng trên thân thể cũng biến mất, hết thảy đều đã bình thường. Mẹ tôi cao hứng chạy đến nhà của người học viên kia để chia sẻ về những gì vừa xảy ra. Người học viên nói: “Sư phụ đã thu nhận chị làm đệ tử rồi, vì vậy chị hãy tinh tấn tu luyện nha.”
Người học viên đã đưa cho mẹ tôi một cuốn sách Chuyển Pháp Luân và bảo mẹ tôi mang về nhà cho tôi đọc. Tôi đã đọc cuốn sách một cách chăm chú từ sáng sớm điều chiều tối khi mẹ tôi tan làm về nhà, vừa đọc nước mắt vừa lăn dài trên má tôi. Tôi không nỡ đặt cuốn sách xuống. Thật kỳ lạ khi một người còn chưa học hết tiểu học như tôi lại có thể nhận được hết mặt chữ trong sách. Những Pháp lý mà Sư phụ giảng đã khiến tôi vô cùng xúc động. Tôi cảm thấy mình giống như một đứa trẻ đang lạc đường, cuối cùng đã tìm được đường về nhà, như một con tàu lênh đênh trên biển xa cuối cùng đã về bờ neo đậu. Tôi vừa khóc, vừa hai tay hợp thập hướng vào tấm ảnh Pháp tượng Sư phụ ở trong sách “Chuyển Pháp Luân” và nói: “Con muốn học Pháp Luân Đại Pháp, xin Ngài hãy thu nhận con làm đệ tử, con sẽ theo Ngài trở về nhà”. Như vậy, tôi đã bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Sáng hôm sau, tôi tự dưng thèm ăn bánh quẩy thừng chiên giòn. Mẹ đã đi mua cho tôi một cái bánh quẩy, tôi đã vài miếng ăn hết chiếc bánh. Một lát sau, bụng tôi tự dưng đau dữ dội, làm tôi rất khó thở. Bụng tôi chướng lên như muốn nổ tung, toàn thân tôi đầm đìa mồ hôi lạnh.
Tôi ngay lập tức nghĩ rằng mình chắc sẽ sắp nôn ra máu, nhưng rồi tôi nhanh chóng thay đổi suy nghĩ: Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ đã an bài con đường tu luyện cho tôi rồi. Nỗi sợ hãi ngừng chế ngự tôi ngay khi tôi hạ quyết tâm phó thác hết thảy của bản thân vào tay Sư phụ. Tôi nôn rất nhiều trong gần 50 phút đồng hồ, sau đó bụng tôi hết đau và không còn phình to lên nữa. Một luồng nhiệt ấm lan tỏa khắp cơ thể, mặt tôi từ tái nhợt chuyển sang hồng hào. Tôi chưa bao giờ cảm thấy thân thể thoải mái như lúc này. Tôi tràn trề sinh lực.
Thấy tôi khỏe lại và trạng thái trở nên tốt hơn bao giờ hết, mẹ tôi nói: “Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho con rồi. Từ bây giờ con hãy tinh tấn tu luyện nhé”. Chúng tôi quỳ xuống trước ảnh Pháp tượng của Sư phụ và hai tay hợp thập tạ ơn Sư phụ đã cứu cả hai chúng tôi. Chúng tôi phát thệ sẽ vĩnh viễn tuân theo lời dạy của Sư phụ và trở về với bản ngã thực sự của mình.
Mỗi ngày chúng tôi đều học Pháp và luyện công. Bất kể chúng tôi làm gì, chúng tôi đều chiểu theo Pháp lý ở trong các bài giảng, tiên tha hậu ngã. Khi đối mặt với mâu thuẫn, chúng tôi hướng nội để tìm ra những chấp trước của mình.
Các đồng nghiệp của mẹ tôi đã chứng kiến mẹ tôi trở thành một người tốt hơn và hoàn toàn khỏe mạnh. Mẹ tôi nói với họ rằng đó đều là do bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và nói với họ chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và nói với họ về sự từ bi và vĩ đại của Sư phụ.
Nhiều đồng nghiệp của mẹ tôi nhận xét: “Pháp Luân Đại Pháp là tốt và các học viên Đại Pháp cũng thế”. Ngay cả giám đốc của nhà máy cũng nói: “Sẽ thật tuyệt vời nếu mọi người ở đây đều học Pháp Luân Đại Pháp“.
Vài tháng sau, khi chính quyền cộng sản phát động cuộc bức hại, được sự ủng hộ của giám đốc nhà máy, mẹ tôi cùng các học viên đang làm việc ở đó đã có cơ hội để nói với mọi người lý do tại sao cuộc bức hại này là sai trái mà không cần lo sợ hậu quả. Sau khi các đồng nghiệp của mẹ tôi biết được lợi ích sức khỏe của môn tu luyện và lý do tại sao Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nên chấm dứt bức hại, bà đã giúp họ làm tam thoái (thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó) để họ có một tương lai tốt đẹp.
Sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, tôi và mẹ hiểu rằng những đau đớn và thống khổ mà chúng tôi phải chịu đựng trong quá khứ là để trả nghiệp, đều là có quan hệ nhân duyên, là vì để chúng tôi có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi buông bỏ nhân tâm và quan niệm người thường, quyết định đến thăm họ hàng và giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho họ.
Khi chúng tôi đến, họ hàng tỏ vẻ như không quen biết, lạnh nhạt và khó chịu. Có lẽ là vì họ nghĩ rằng chúng tôi tới để vay tiền. Bởi vậy, tôi bèn phát chính niệm để thanh trừ hết thảy sinh mệnh tà ác ở không gian khác gây trở ngại việc chúng sinh được đắc cứu, và xin Sư phụ gia trì cho chúng tôi. Trước hết, mẹ tôi nói rõ với họ tại sao chúng tôi tới nhà họ và chúng tôi đã khỏi những căn bệnh mãn tính khó chữa như thế nào thông qua tu luyện. Sau đó, mẹ tôi khuyên họ hãy thoái ĐCSTQ, và lấy ví dụ về cuộc đời của một số người đã thay đổi tốt lên ra sao sau khi họ đoạn tuyệt với ĐCSTQ. Họ hàng của chúng tôi đã tiếp thu và đọc các tài liệu chân tướng Đại Pháp mà mẹ tôi mang đến.
Tôi cũng nói với họ rằng bệnh viêm gan B của tôi giờ đây khỏi hẳn, tôi đã thèm ăn trở lại và tăng cân. Họ cũng thấy được điều kiện sống của chúng tôi đã cải thiện vì mẹ tôi được tăng lương và bản thân tôi cũng có việc làm. Một số người trong số họ đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ, và một số sau này cũng bước vào tu luyện.
Người học viên đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho mẹ tôi đã dạy tôi cách sử dụng máy tính, đánh chữ và truy cập vào trang Minghui.org để đọc các bài chia sẻ của các học viên khác. Sau đó, tôi đã viết bài và được đăng trên Minghui.org, điều này khiến tôi đặc biệt xúc động. Một người thậm chí còn chưa học hết tiểu học như tôi lại có thể sử dụng máy tính và viết bài. Cảm tạ Sư phụ đã ban cho con trí huệ và năng lực. Tôi và mẹ đã lập ra một nhóm học Pháp của mình để tạo lập một môi trường giúp đề cao bản thân tốt hơn.
Kể từ khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, hai mẹ con chúng tôi đã không cần đến bệnh viện hoặc uống bất cứ một viên thuốc nào nữa, và vẫn luôn vô cùng khỏe mạnh. Khi mọi người nói với chúng tôi rằng chúng tôi trông khỏe mạnh và khác hẳn với khi xưa, chúng tôi nói với họ: “Chúng tôi sẽ không thể còn sống mà đứng ở đây hôm nay nếu không có Pháp Luân Đại Pháp.” Hiện tại, chúng tôi sở hữu hai căn nhà chất lượng trong thành phố.
Chúng con xin cảm tạ Sư phụ vì hết thảy những gì Ngài đã ban cho chúng con. Chúng con sẽ tu tốt bản thân, đi thật tốt trên con đường mà Sư phụ an bài, làm tốt ba việc, viên mãn theo Sư phụ trở về nhà.
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bảng tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/6/23/445245.html
Bảng tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/7/19/202315.html
Đăng ngày 18-10-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.