Bài viết của Pháp Nguyên, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-05-2022] Trưởng thành trong hệ thống giáo dục của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tôi là một người theo chủ nghĩa vô thần thuần túy. Tôi không tin vào sự tồn tại của Chúa trời, Đức Phật, hay luân hồi. Tuy nhiên, một tai nạn tại nơi tôi làm việc đã thay đổi thế giới quan và khiến cuộc sống của tôi trở nên tốt đẹp hơn.

Đầu tháng 1 năm 1994, tôi bị tai nạn khi đang làm việc trong nhà máy. Trong khi cố gắng xử lý dung dịch xút chảy ra ngoài, một đường ống khác bị vỡ, xút nhiệt độ cao phun ra ngoài và bắn vào mặt và mắt của tôi. Mặt tôi bị bỏng rát, tôi không trông thấy gì và cũng không tài nào mở mắt được. Đồng nghiệp ngay lập tức đưa tôi đến bệnh viện.

Sau hơn ba tháng trị liệu tôi được xuất viện. Xút đã làm bỏng một lỗ lớn trên mắt phải của tôi. Khi tháo băng mắt, các bác sĩ phát hiện một lớp màng trắng dày, giống như một tấm màn, bao phủ bề mặt nhãn cầu phải của tôi. Khi họ kiểm tra thị lực bằng cách cho tôi đọc biểu đồ mắt với khoảng cách một mét, tôi thậm chí không thể đọc nổi chữ cái lớn nhất. Tôi có thể cảm nhận được sự vật hiện diện nhưng không có ánh sáng, điều đó nghĩa là về cơ bản tôi đã bị mù. Thị lực ở bên mắt trái của tôi cũng suy giảm nghiêm trọng. Tầm nhìn của tôi yếu đến mức tôi không thể đọc được gì. Tinh thần tôi hoàn toàn suy sụp.

Về nhà, tôi rơi vào trầm cảm. Tôi không thể phụ giúp gia đình được công việc gì. Trái lại còn phải dựa vào sự chu cấp và chăm sóc từ những người xung quanh trong các vấn đề sinh hoạt cá nhân, điều này khiến tôi nhiều lần nảy sinh ý định tự tử. Vì chăm sóc cho tôi, vợ tôi phải xin nghỉ việc ở nhà. Những nỗi bận tâm cho tương lai của gia đình khiến ngày qua ngày cô ấy chỉ biết rửa mặt bằng nước mắt.

Để phục hồi thị lực, tôi đã tham khảo ý kiến ​​của các bác sĩ tại một số bệnh viện lớn. Họ đề xuất rằng ghép giác mạc có thể phục hồi thị lực cho tôi. Với thu nhập ít ỏi, không có cách nào giúp chúng tôi đủ khả năng chi trả cho khoản viện phí tốn kém như vậy. Hơn nữa, rất khó để tìm được một người có giác mạc phù hợp và đồng ý hiến tặng. Hy vọng cuối cùng của tôi cũng bị dập tắt, tôi mất đi nghị lực sống, trải qua những tháng ngày mịt mù không mục đích.

Vào tháng 10 năm 1994, người cha già nua của tôi đến thăm khi tôi đang tĩnh dưỡng ở nhà. “Giờ con ở nhà dưỡng bệnh cũng không có gì để làm, sao không thử tập Pháp Luân Đại Pháp với cha? Pháp Luân Đại Pháp rất kỳ diệu trong việc phục hồi sức khỏe đó”.

Tôi đương nhiên chẳng tin lời ông nói. Nhưng tình cảm và sự kính trọng với cha đã thúc đẩy tôi đồng ý với ông rằng tôi sẽ đọc cuốn sách Pháp Luân Đại Pháp mà ông đưa. Trong hoàn cảnh này, bản thân việc luyện công là tự nguyện, tôi có thể đặt tâm tư một chút vào việc này.

Khi tôi mới bắt đầu đọc cuốn sách Pháp Luân Công, dòng chữ rất mờ do ảnh hưởng thị lực khiến tôi không tài nào đọc được. Mặc dù vậy, có gì đó thôi thúc tôi tìm hiểu nội dung bên trong cuốn sách. Tôi đã dành thời gian và nỗ lực để đọc cuốn sách — từng chữ, từng chữ. Khi tôi cứ rà từng chữ một mà đọc, các chữ trong cuốn sách cảm giác như ngày càng lớn, sáng tỏ và rõ ràng hơn. Điều phi thường này khiến tôi cảm động rơi nước mắt. Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp thực sự là một vị Thần vĩ đại — có thể chữa lành đôi mắt của tôi.

Kể từ hôm đó, tôi đọc xuyên suốt các bài giảng mỗi ngày và luyện các động tác của Pháp Luân Đại Pháp cùng cha tôi. Trong vòng vài ngày, mắt tôi trở nên sáng rõ hơn, lớp màng trắng dày trên bề mặt nhãn cầu dần dần tan đi trước khi biến mất hoàn toàn. Đôi mắt của tôi đã hồi phục mà không cần can thiệp y tế, tôi thậm chí có thể nhìn rõ hơn trước đây. Điều kỳ diệu này đơn giản là không thể giải thích bằng khoa học hiện đại. Trong vòng vài ngày, tôi đã từ một người vô thần thuần túy trở thành một người thực sự tin vào thần thánh. Tôi cúi đầu và tạ ơn Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã phục hồi thị lực cho tôi.

Vào đầu năm 1995, tôi có được một cuốn Chuyển Pháp Luân và bắt đầu học Pháp và luyện công mỗi ngày. Tôi tìm đến các điểm luyện công tập thể, khu vực công cộng, công viên, hội trường chức năng, phòng hội thảo và những nơi khác để tham gia các cuộc thảo luận chia sẻ kinh nghiệm cũng như các hoạt động khác để truyền bá Pháp Luân Đại Pháp. Cái nhìn của tôi về cuộc đời được cải biến và tôi trở nên hạnh phúc hơn. Sự thay đổi tích cực này đã thúc đẩy nhiều người thân và bạn bè của tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi từng rất ích kỷ, tự cho mình là đúng và cố chấp. Tôi dễ mất bình tĩnh, gia trưởng và không bao giờ động tay vào các công việc nhà. Sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã thay đổi cách hành xử của mình, giúp vợ công việc nhà trong khi cùng nhau chăm sóc, giáo dục các con. Theo các nguyên lý của Pháp, tôi cố gắng quan tâm đến người khác, tôi nhận được lời khen ngợi từ những người hàng xóm láng giềng. Những cải biến trong tính cách của tôi đã ảnh hưởng đến vợ tôi rất nhiều. Ban đầu cô ấy phản đối tôi tu luyện, sau đó cô ấy dần dần thay đổi quan điểm và cuối cùng quyết định cùng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi rất vui vì đã đắc Pháp. Trải nghiệm kỳ diệu của bản thân đã thuyết phục tôi một cách triệt để rằng Pháp Luân Đại Pháp là toàn năng và hiện hữu khắp nơi. Vợ chồng tôi phát nguyện sẽ tu luyện tinh tấn và bước đi trên con đường viên mãn.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/5/17/443646.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/7/3/202071.html

Đăng ngày 28-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share