Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Đài Loan

[MINH HUỆ 27-03-2022] Tôi là một giáo viên. Các học sinh trong lớp học của tôi thường rất ngoan ngoãn và nghe lời. Tuy nhiên, khi giáo viên khác – thầy Vương đứng giảng, các bạn bắt đầy quậy phá. Các em vây quanh tôi và phàn nàn lớp học rất ồn ào, các bạn muốn học nhưng không tài nào tập trung được.

Tôi thấy thật bất công khi phải bỏ thời gian của mình để giải quyết vấn đề mà thầy giáo Vương gây ra. Tôi nhắn tin cho thầy Vương và yêu cầu thầy giữ cho lớp học trật tự. Không lâu sau đó, thầy Vương nói với cả lớp rằng tôi đã hiểu nhầm thầy và dặn học sinh không được đồn thổi những lời ác ý.

Một học sinh ở lớp học sát bên nói với tôi, “Cô rất tốt bụng nhưng cô có hay đố kỵ người khác không?” Tôi rất ngạc nhiên, và tôi hỏi cậu bé. Cậu bé bảo thầy Vương nói như vậy.

Tôi băn khoăn không biết làm thế nào và tự hỏi liệu thầy Vương có nói xấu sau lưng tôi không. Tôi cảm thấy xấu hổ, sai trái, tức giận và rất khó chịu. Sau đó tôi tự nhủ mình là người tu luyện, nếu tôi tranh cãi với thầy Vương thì tôi chỉ là một người thường.

Mọi thứ xảy ra đều có nguyên nhân của nó. Mâu thuẫn phát sinh để tôi đề cao tâm tính. Tôi bắt đầu hướng nội vô điều kiện và phát hiện rằng bản thân đã tích rất nhiều oán hận. Tôi oán trách rằng tôi phải luôn luôn giải quyết rắc rối do thầy Vương gây ra trong khi thầy Vương nhận lương cao hơn tôi. Tôi đố kỵ và coi thường thầy Vương. Tôi thấy xấu hổ vì thầy Vương biết tôi là học viên Đại Pháp. Tôi đã phá hoại danh dự Đại Pháp. Tôi cần phải nhìn lại bản thân và đối chiếu với Pháp.

Tôi nhận ra rằng tôi không nên oán trách thầy Vương, và cần phải đối xử với thầy một cách chân thành và từ bi. Tôi dành thời gian để giữ trật tự cho lớp học. Tôi dặn các em chào đón thầy Vương. Sau đó, tôi cảm thấy dễ chịu hơn, những suy nghĩ về việc tôi bị đối xử bất công biến mất. Tôi bắt đầu thấy được điểm tốt của thầy Vương, những việc thầy làm tốt và nhận ra bản thân mình thật hẹp hòi. Tôi phải cảm ơn thầy Vương vì đã giúp tôi đề cao tâm tính.

Một nhận xét ác ý bỗng trở thành cơ hội cho tôi đề cao tâm tính. Đại Pháp trực chỉ nhân tâm, sẽ khiến các tâm chấp trước hiện rõ trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Thế nên, việc tốt hay việc xấu đều là hảo sự. Tôi cũng ngộ được rằng, ý nghĩa của cuộc đời này là cùng Sư phụ trở về nhà và viên mãn. Vì vậy, tôi không thể lưu giữ chấp trước nào cả. Làm thế nào mà một quả bóng còn nhấp nhô các góc nhọn lại có thể lăn được? Vì vậy, hướng nội chính là gọt giũa các góc nhọn, loại bỏ tâm chấp trước, cho đến khi đạt đến viên mãn.

Con sẽ hướng nội vô điều kiện và tu xuất tâm từ bi theo Sư phụ trở về nhà. Con xin cảm tạ Sư phụ!

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/27/440394.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/31/201611.html

Đăng ngày 13-10-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share