Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-07-2022] Tôi là một nữ học viên đắc Pháp vào năm 1994. Năm nay tôi 50 tuổi. Tháng 3 năm 2019, tôi trở về nhà sau hơn ba năm bị giam giữ phi pháp. Hồi mới về, sức khỏe của tôi rất yếu, cả hàm răng bị lung lay. Ngay cả rau tôi cũng không nhai được, ăn gì cũng khó tiêu. Đêm nào tôi cũng bị mất ngủ, khiến tôi trông xanh xao, già nua. Tôi gầy đến nỗi ai cũng hỏi: “Sao chị lại trở nên gầy như vậy?” Bởi vì tôi vẫn chưa hồi phục khỏi tổn thương tâm lý do việc bức hại gây ra, nên tôi không giải thích gì với họ. Tuy nhiên, trong thâm tâm, tôi vẫn tín Sư tín Pháp, và biết chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu tôi. Tôi kiên trì học Pháp, luyện công và phát chính niệm. Tôi dần hồi phục.

Sư phụ đã cứu tôi, nên tôi muốn ra ngoài giảng chân tướng và cứu chúng sinh. Tôi nghĩ nếu có được một công việc trong siêu thị, tôi sẽ có thể tiếp xúc với nhiều người và có nhiều cơ hội để giảng chân tướng hơn. Vì vậy, vào tháng 9 năm 2019 tôi đã xin vào làm việc trong một siêu thị. Siêu thị có mặt bằng rộng nhưng do nằm ở vị trí có phần hẻo lánh nên việc kinh doanh không được thuận lợi. Tôi quyết tâm làm tốt công việc của mình và tạo ra một môi trường tốt để giảng chân tướng. Cuối cùng tôi đã gặp nhiều người hữu duyên.

Câu chuyện về một bà lão thành tín

Một buổi chiều, một bà lão với dáng vẻ tiều tụy, bước đi nặng nề đến mua bỉm người lớn và găng tay dùng một lần. Tôi quan tâm hỏi bà: “Nhà bác có bệnh nhân nằm liệt giường phải không ạ?” Bà lão được lời như cởi tấm lòng, bèn đem mọi lo lắng và bất bình ra kể với tôi.

Chồng bà mắc bệnh nặng, và vẫn đang nằm viện. Con trai bà không đến giúp nên bà phải một mình chăm sóc chồng. Vì sức khỏe yếu nên bà rất vất vả. Gia đình bà chỉ có nguồn thu từ tiền lương hưu của chồng để trang trải sinh hoạt, vì vậy bà lo lắng rằng nếu xảy ra chuyện bất trắc… Nghe thấy vậy, tôi an ủi bà ấy: “Bác à, cuộc sống của vợ chồng bác quả thực quá khó khăn. Chồng bác đang lâm bệnh, và bác đã cố gắng hết sức để chăm sóc cho bác trai. Dù vất vả và mệt mỏi nhưng bác đã làm những gì cần làm. Bác đã không bỏ rơi bác trai, sau này bác sẽ không có gì phải nuối tiếc! Bác cũng đừng giận con trai nhé. Việc tức giận có thể khiến bác đổ bệnh, và không ai chịu khổ thay cho bác cả. Bác cần có một tâm trạng tốt và thân thể khỏe mạnh mới có thể chăm sóc tốt cho bác trai được! Trời không tuyệt đường người. Những người ở độ tuổi của bác đều tín Thần. Bác hãy niệm chín chữ chân ngôn ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ để có thể sống sót sau thảm họa và gặp dữ hóa lành!”

Bà lão nghe xong gật đầu, nhưng vẫn còn hơi buồn khi rời đi. Hai ngày sau, bà lại tới. Bà đến tìm tôi và nói: “Tôi niệm lại chín chữ hôm trước chị bảo chị nghe xem đã đúng chưa nhé?” Bà lão cẩn thận và thành kính đọc từng chữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Bà đọc đi đọc lại câu chân ngôn vài lần để đảm bảo là không mắc lỗi, bà mới yên tâm. Bà phấn khởi nói với tôi rằng bệnh của chồng bà đã được cải thiện rất nhiều.

Làm tốt công việc

Ở siêu thị, hầu hết các nhân viên đều còn trẻ và không muốn nghe chân tướng về Đại Pháp. Một số người thậm chí còn nói sau lưng, yêu cầu những người khác không nói chuyện với tôi. Làm thế nào tôi có thể cải thiện tình trạng này? Tôi nghĩ chỉ có tuân theo nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp thì mới có thể chứng thực Pháp và cứu chúng sinh.

Sư phụ đã dẫn ra một ví dụ như vậy trong Chuyển Pháp Luân:

“Những công nhân sau khi học Pháp Luân Đại Pháp của các ông, đến sớm về muộn, làm việc hết sức cẩn thận, lãnh đạo phân công việc gì cũng [thực hiện] không nề hà; [họ] cũng không tranh [giành] lợi ích.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Trước hết tôi phải làm tốt công việc của mình và không so đo lợi ích cá nhân.

Bời vì tôi chưa từng làm việc trong siêu thị, nên thời gian đầu tôi được một nhân viên bán hàng ca sau hướng dẫn về công việc. Cô ấy dạy tôi cách phân loại, trưng bày, kiểm tra mã vạch, bổ sung sản phẩm và dọn dẹp siêu thị. Cô ấy làm rất ít, và đôi khi không làm gì cả. Tôi không bận tâm về điều này, bởi vì đây là nơi để tôi chứng thực Đại Pháp, và tôi phải làm tốt. Vì vậy, tôi để cô ấy muốn làm bao nhiêu thì làm. Nhưng sau vài ngày quan sát, tổng giám đốc nói với tôi: “Cô cứ làm việc của mình, không cần phải so sánh với cô ấy. Mọi người đều biết cô ấy rất lười.” Sau đó, tổng giám đốc đã phê bình cô ấy, khiến cô giận với tôi, cho rằng tôi đã nói xấu cô. Tôi không để tâm, và chỉ nghĩ tôi nên tôn trọng cô ấy vì cô ấy là một nhân viên lâu năm.

Tôi phát hiện khi làm việc, thao tác của cô luôn chậm chạp, và cô luôn rất thận trọng khi xoay người. Tôi hỏi về sức khỏe của cô và được biết cô bị đau thắt lưng. Tôi dặn cô ấy phải cẩn thận, và tôi cố gắng làm nhiều việc hơn.

Vài ngày sau, những nhân viên bán hàng cùng ca làm việc với tôi đều nói đùa rằng: “Quản lý của chúng ta đi đâu mà lại tìm được một người chịu khó vậy? Chị mau vào nghỉ ngơi đi, nếu không quản lý lại lấy chị làm gương và chúng em sẽ lại bị mắng!”

Sư phụ đã dạy chúng ta phải nghĩ đến người khác trong mọi việc chúng ta làm. Tôi thấy khăn lau mà họ dùng ở siêu thị bẩn và không ngấm nước, nên tôi đã cắt một số khăn tắm cũ bỏ đi của tôi thành nhiều mảnh, và đưa cho mỗi người hai mảnh. Họ đã rất vui. Đôi lúc, khi những người khác bận rộn, tôi lại giúp họ bán hàng. Tôi cũng giúp họ lau sàn sau ca đêm. Một lần, chúng tôi vừa làm xong ca sáng, chiều phải mang một chồng lớn tờ rơi quảng cáo đi phát, rồi lại phải quay lại trực đêm. Mọi người đều mệt mỏi và đau chân, nên ai cũng than phiền. Tôi mua một ít quýt nhỏ chia cho mọi người và nói: “Mọi người đã vất vả rồi. Để tôi đóng vai ông chủ khao mọi người!” Họ rất cảm kích sự thân thiện và quan tâm của tôi, và đều cảm ơn tôi. Dần dần, họ không chống lại Đại Pháp nữa, và rào cản giữa chúng tôi cũng dần tan biến.

Thái độ tích cực đối với Đại Pháp của các nhân viên

Dưới đây là một số ví dụ về sự thay đổi của các nhân viên bán hàng: Một lần, khi tôi đang giảng chân tướng cho Hiểu Thanh (hóa danh), cô ấy rất tức giận nói “Chị có phải là người Trung Quốc không? Chị chống lại Đảng. Không có Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), làm sao có được Trung Quốc mới? Em không muốn nghe chị nói.” Cô ấy giận dữ bỏ đi và sau đó thường nhìn tôi với ánh mắt khinh thường. Sau đó, có lần siêu thị phân cho chúng tôi đi phát tờ rơi cùng nhau. Khi tôi phát tờ rơi, tôi đã giới thiệu các chương trình khuyến mãi cho dân làng. Khi đứng bên cạnh, cô ấy cảm thấy rất thích thú và quay phim tôi bằng điện thoại di động. Cô ấy đã gửi video lên nhóm chat của siêu thị.

Trên đường về, hai chúng tôi bắt đầu trò chuyện. Cô ấy buồn về hoàn cảnh gia đình chồng. Bà cố nội của chồng cô có mấy người con, nhưng chỉ có gia đình chồng cô sẵn sàng chăm sóc cho bà cụ. Cô ấy tức giận bất bình, không hiểu tại sao những người khác lại hành xử như vậy. Tôi liền khuyên nhủ cô ấy: “Thiện hữu thiện báo. Khi em hiếu thảo với trưởng bối, em đang là tấm gương tốt nhất cho con của em. Khi em già, con của em cũng sẽ đối xử tốt với em. Hơn nữa, văn hóa Trung Hoa truyền thống dạy rằng hiếu thảo là đức tính tốt nhất. Sống hiếu thảo sẽ tích đức cho bản thân. Đức tính này sẽ tích lại cho đời sau, con cháu của em sẽ đỗ vào các trường đại học tốt, tìm được việc làm tốt…” Nghe vậy cô ấy cảm thấy nhẹ nhõm, ánh mắt cũng dịu đi. Khi tôi lại nói với cô ấy về chân tướng Đại Pháp, cô ấy đã lắng nghe. Tôi khuyên cô ấy thoái Đoàn, cô cũng vui vẻ đồng ý. Sau này, khi tôi nghỉ việc ở siêu thị, có lần đến đó mua đồ gặp cô ấy, cô ấy nói với tôi rằng trong những nhân viên mới không có người nào tốt như tôi.

Tôi cũng có nhiều rắc rối với một nhân viên khác tên là Hiểu Á (hóa danh). Hiểu Á không chống lại Đại Pháp, nhưng cũng không muốn tiếp nhận. Bất cứ khi nào tôi tìm cách giảng chân tướng cho cô ấy, cô ấy đều xua tay và nói: “Em không can dự vào những thứ như vậy.” Rồi cô ấy mỉm cười bước đi mà không sẵn sàng nghe bất kỳ lời giải thích nào thêm. Sau đó, tôi và cô ấy được điều đến một siêu thị mới mở trên phố chính. Việc kinh doanh ở đó tốt nên ngày nào chúng tôi cũng rất bận. Tôi nhớ vào ngày mùng một của Tết cổ truyền năm 2020, khi tôi vừa đến siêu thị và chuẩn bị xếp hàng ở phía sau, Hiểu Á đã gọi tôi ra quầy trước để lấy bánh kẹo. Tôi nhân cơ hội đó nói với cô ấy: “Hiểu Á này, trước đây khi chị nói với em sự thật về Pháp Luân Đại Pháp, chị không phải ép buộc em bất cứ điều gì. Chị chỉ muốn em ghi nhớ Pháp Luân Đại Pháp là tốt và làm tam thoái để em được bình an và vượt qua các thảm họa, ví như đại dịch viêm phổi Vũ Hán. Được an toàn và yên ổn là điều mà ai cũng cần! Em hãy thoái xuất Đoàn và Đội mà em đã tham gia khi còn đi học nhé!” Lần này, cô ấy hiểu tôi nói gì và vui vẻ đồng ý.

Còn một nhân viên khác tên là Hiểu Mẫn. Thái độ ban đầu và sự thay đổi của cô ấy nằm ngoài dự đoán của tôi. Hiểu Mẫn là một cô gái vui vẻ, tốt tính và luôn tươi cười. Tuy nhiên, tôi rất ngạc nhiên vì khi đề cập đến chân tướng Pháp Luân Đại Pháp, sắc mặt của cô ấy lập tức thay đổi. Cô cau mày, nghiêm mặt nhìn tôi nói: “Đừng nói chuyện đó với em!” Sau đó cô ấy dọn hàng và làm việc một mình. Tôi không để tâm đến thái độ của cô ấy, vì cô ấy cũng là một nạn nhân của những lời dối trá của tà đảng. Tôi vẫn đối xử bình thường với cô ấy, nhưng tôi lo lắng làm sao có thể giảng chân tướng cho cô ấy trong tương lai. Không ngờ khoảng một năm rưỡi sau đó, khi tôi đang mua đồ ở một siêu thị khác thì có người vỗ vai tôi từ phía sau. Tôi quay lại và thấy Hiểu Mẫn. Cô ấy cười rất vui vẻ! Cô ấy niềm nở nắm tay tôi và trò chuyện với tôi. Trong cuộc trò chuyện, tôi kết hợp giảng chân tướng về Đại Pháp và tình hình đại dịch hiện tại. Lần này cô ấy im lặng lắng nghe đến hết và còn đồng ý thoái xuất khỏi Đoàn, Đội. Tôi cũng mỉm cười hạnh phúc!

Tôi từng nghe một câu thế này “Cả thế giới bóng đêm không thể dập tắt được ánh sáng của một cây nến nhỏ”. Đúng vậy, mặc dù chúng ta đang sống trong bóng tối của sự dối trá và đàn áp của tà đảng Trung Cộng, chỉ cần mỗi học viên chúng ta đều tuân theo Đại Pháp chân chính thực tu, thì ánh sáng Chân-Thiện-Nhẫn mà chúng ta tỏa ra có thể xua tan nỗi lo lắng trong lòng những chúng sinh bị lừa gạt bởi những lời dối trá, thắp sáng tương lai cho họ.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/11/445854.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/5/203125.html

Đăng ngày 27-09-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share