Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-04-2022] Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2010, không chỉ chồng và con gái mà cha mẹ và anh chị em của tôi cũng đắc phúc báo. Tất cả họ đều biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt và đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó là Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên.

Vài người thân của tôi phải trải qua phẫu thuật do mắc bệnh. Họ đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và được ban phúc, họ đã hồi phục nhanh chóng.

Một trong số các bác sĩ cảm thán: “Tôi làm bác sĩ đã hàng chục năm nhưng chưa từng gặp những chuyện kinh ngạc như vậy”. Bây giờ họ đều khoẻ mạnh. Quả thực đúng như điều Sư phụ Lý, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã giảng: “một người luyện công, cả gia đình được lợi ích…” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])

Thay mặt cho cả nhà, từ tận đáy lòng con xin cảm tạ Sư phụ đã từ bi bảo hộ và cứu độ chúng con, giúp gia đình con thoát khỏi hiểm nguy và bệnh tật.

Được thuê lại sau khi nghỉ hưu

Tôi sinh ra ở vùng nông thôn, cha mẹ là những người thật thà lương thiện vất vả làm nông để nuôi chúng tôi khôn lớn. Tôi là con cả, sau khi học hết cấp hai cũng ra đồng phụ giúp cha mẹ việc đồng áng. Năm 2008, tôi may mắn kiếm được công việc lao công ở một công ty có hơn 1000 nhân viên.

Trong phòng hành chính nơi tôi làm việc, có một vị quản lý tên là Mei, là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy nổi tiếng là người tốt và đạt giải thưởng lao động tiên tiến hàng năm. Mei thân thiện, vô tư, và giúp đỡ người khác. Cô ấy thường nói chuyện với tôi. Tôi tin tưởng cô và thường xin cô lời khuyên cho những vấn đề cá nhân. Cô ấy luôn động viên tôi: “Chị nên tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tu luyện Đại Pháp sẽ giúp chị khoan dung và nhẫn nại hơn, như vậy chị sẽ vui vẻ và sẽ có sức khoẻ tốt”.

Tôi đề nghị cô ấy hướng dẫn tôi các bài công pháp. Qua mấy buổi nghỉ trưa, tôi đã học hết năm bài. Lúc ấy, khi luyện bài tĩnh công thiền định, tôi chỉ có thể ngồi đơn bàn – ngồi song bàn dường như không thể làm nổi. Khi tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân nhiều hơn, sức chịu đựng của tôi cũng gia tăng và tôi đã có thể ngồi được song bàn.

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi có khối u ở ngực, mỗi năm nó lại lớn hơn và đau hơn. Bác sĩ nói khối u ngực có khuynh hướng ngày càng nặng. Sau khi tu luyện Đại Pháp, tâm tính của tôi cải thiện, và khối u ngày càng nhỏ dần. Nó không còn gây đau nhức và cuối cùng là biến mất. Công ty nơi tôi làm việc tổ chức kiểm tra sức khỏe hàng năm cho nhân viên, và tất cả các xét nghiệm của tôi đều tốt.

Bởi tôi luôn chân thành, thiện lương, bao dung, và tận tâm làm việc nên công ty đã thăng chức cho tôi làm trưởng nhóm lao công chuyên phụ trách vệ sinh phòng làm việc của các vị quản lý và các phòng họp.

Tôi thường nhớ đến Pháp mà Sư phụ giảng về “tiên tha hậu ngã” (Phật tính vô lậu, Tinh Tấn Yếu Chỉ)và nghĩ cho người khác trước. Nếu các nhân viên lao công khác bận rộn, tôi sẽ giúp họ lau dọn nhà vệ sinh và những công việc khác.

Trong sách Chuyển Pháp Luân, Sư phụ có giảng về vấn đề “tu khẩu”. Tôi ngộ ra mình không thể lan truyền bất cứ điều gì tình cờ nghe được từ các vị quản lý trong công ty. Sau một thời gian, tôi hầu như được tất cả các vị quản lý cấp cao tin cậy.

Khi tôi đến tuổi nghỉ hưu và chuẩn bị nghỉ làm thì các vị quản lý đều đồng loạt đề nghị tôi ở lại. Lãnh đạo nói: “Chúng tôi sẽ không để chị rời đi! Ở đâu tìm được người tốt như chị chứ? Sau khi chị hoàn tất quy trình nghỉ hưu, chúng tôi sẽ thuê chị lại với mức lương như trước”.

Đây là điều mà rất nhiều nhân viên ghen tỵ bởi vì tôi không chỉ được trả lương đầy đủ mà còn có tiền lương hưu. Nhiều người nộp đơn để được thuê lại nhưng không được.

Kỳ thực việc tôi có thu nhập gấp đôi thực sự là một điều tốt cho gia đình bởi vì chúng tôi cũng không khá giả gì. Tôi biết đây là phúc báo từ việc tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ bảo chúng ta ở bất cứ nơi đâu cũng là người tốt. Vì tôi chiểu theo Đại Pháp mà hành xử, các vị quản lý công ty đã nhìn thấy sự thiện lương của tôi và để tôi tiếp tục làm việc.

Trước khi tu luyện Đại Pháp, mỗi khi bị chồng la mắng vô cớ, tôi luôn tranh cãi với ông ấy. Có khi chúng tôi còn đánh nhau. Hiển nhiên, tôi không thể thắng được nên tức giận đến mức mệt mỏi về thể xác lẫn tinh thần. Sau khi tu luyện Đại Pháp, mỗi khi cảm thấy chồng đối xử bất công với tôi, tôi cố gắng kiềm chế bản thân và làm theo Pháp mà Sư phụ giảng.

Lúc đầu rất khó làm, nhưng tôi đã cố gắng cải thiện từng chút từng chút một. Nếu như lần này làm không tốt, tôi tự nhắc bản thân lần sau phải làm tốt hơn. Thỉnh thoảng khi tôi không thể nhẫn được, Sư phụ sẽ điểm hoá cho tôi thông qua lời của chồng tôi như: “Chẳng phải bà tu Chân-Thiện-Nhẫn? Sao bà vẫn còn đấu khẩu với tôi?” Tôi biết mình đã sai và nhắc nhở bản thân phải làm tốt vào lần sau.

Bây giờ về cơ bản tôi đã có thể giữ được bình tĩnh và chăm sóc chồng chu đáo cho dù ông ấy có đối xử với tôi ra sao. Mối quan hệ của tôi với gia đình chồng cũng được cải thiện.

Chồng tôi khỏi bệnh ung thư

Khi tôi mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chồng tôi rất bất ngờ. May là ông ấy không làm bất cứ việc gì để ngăn cản tôi. Thuận theo thời gian, ông ấy đã nhìn thấy những thay đổi nơi tôi và cũng được thụ ích từ đó nên ông ấy bắt đầu ủng hộ tôi tu luyện. Sau khi biết được ĐCSTQ thực sự tàn bạo ra sao, ông ấy cũng đã đồng ý thoái Đội Thiếu niên.

Năm 2015, chồng tôi phát hiện có máu trong nước tiểu, nên đã đến bệnh viện thị trấn để khám. Bác sĩ nói đó là bệnh ung thư bàng quang và khuyên chồng tôi làm phẫu thuật ở bệnh viện lớn. Tôi đi cùng chồng đến bệnh viện thành phố. Bác sĩ xác nhận đó là ung thư bàng quang và đề nghị phẫu thuật càng sớm càng tốt.

Chúng tôi quay về nhà và chuẩn bị sẵn sàng để chồng tôi nhập viện. Chồng tôi lo lắng và sợ hãi, nói: “Sẽ tốn rất nhiều tiền cho ca phẫu thuật và các đợt điều trị tiếp theo. Chúng ta không có nhiều tiền, và các con vẫn chưa lập gia đình. Làm sao có thể xoay sở đây? Tôi biết bệnh ung thư là không thể chữa được và tôi sắp chết rồi. Tôi nên làm gì đây? Nếu tôi chết rồi thì mình sẽ sống ra sao?” Chồng tôi khóc và ôm tôi một lúc lâu.

Tôi nói: “Hãy cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Chỉ có Sư phụ mới có thể cứu mình. Chúng ta hãy cùng nhau thành tâm kính niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ nhé”.

Chúng tôi niệm câu chân ngôn cả đêm không ngủ. Trên đường đến bệnh viện vào ngày hôm sau, chúng tôi vẫn niệm. Ở bệnh viện, chồng tôi đi vào phòng xét nghiệm. Tôi vẫn không ngừng niệm câu chân ngôn khi đợi ở ngoài, cầu xin Sư phụ cứu ông ấy. Và kỳ tích đã xảy ra – các tế bào ung thư đã biến mất!

Bác sĩ nghĩ điều đó thật phi thường. Làm sao các tế bào ung thư có thể biến mất sau một đêm? Chồng tôi phấn khởi đến mức liên tục cảm tạ Sư phụ. Tôi xúc động bật khóc và chấp tay hợp thập cảm tạ Sư phụ!

Sau trải nghiệm sinh tử này, chồng tôi đã bỏ đi nhiều thói quen xấu và trở nên tốt hơn nhiều ở mọi phương diện. Ông ấy cũng đã tìm được một công việc tốt, ổn định.

Bác sĩ: “Tôi chưa từng gặp phải kỳ tích như thế này trong suốt những năm hành nghề!”

Sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, em gái tôi đã chứng kiến việc tôi đã thay đổi mọi mặt theo chiều hướng tốt hơn. Em gái biết tâm tính của tôi đã cải thiện, khối u ở ngực biến mất, và ung thư bàng quang của chồng tôi đã được chữa lành. Nhưng khi tôi đề nghị em tu luyện Đại Pháp thì em có phần lo sợ vì đã từng xem tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp được phát sóng trên các phương tiện truyền thông của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Năm 2019, em gái bị chảy máu và đau ở vùng âm đạo. Bác sĩ nói có một khối mô tế bào đang phát triển cần phẫu thuật để loại bỏ. Lúc đó, tôi khuyên em chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” nhưng em gái không nghe.

Vài tháng sau, em gái lại chảy máu âm đạo và đau nhức. Bác sĩ nói khối mô tế bào mà họ đã cắt bỏ nay xuất hiện trở lại và đang phát triển, nên em gái được thông báo sẽ có một ca phẫu thuật khác vào hôm sau. Tôi động viên em lần nữa: “Em biết chị đã thụ ích từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp biết bao nhiêu và đã thay đổi nhiều thế nào. Trước hết em nên thoái xuất khỏi Đoàn, Đội và sau đó thành tâm kính niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’”. Lần này, em gái nghe lời tôi. Em đã thoái các tổ chức của ĐCSTQ và bắt đầu niệm chín chữ chân ngôn.

Sáng hôm sau, em gái gọi điện cho tôi nói rằng em bất ngờ có kinh nguyệt ngoài chu kỳ kinh nguyệt thông thường. Vì ca phẫu thuật đã lên lịch sẵn nên em gái đã đến bệnh viện đúng hẹn. Trong lúc phẫu thuật, bác sĩ ngạc nhiên khi phát hiện khối mô tế bào đã không còn! Chỗ mà cho rằng có khối mô thì nay trơn nhẵn và bình thường. Bác sĩ nói với em gái tôi: “Nếu khối mô được phẫu thuật cắt bỏ thì sẽ để lại sẹo. Nhưng điều này quả thật khó tin! Tôi chưa từng gặp phải kỳ tích như vậy trong hàng chục năm hành nghề. Thật kỳ diệu!”

Mẹ tôi không còn bị đau sỏi thận

Sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thì tâm tính, thể chất và cuộc sống gia đình đều cải biến, tôi chia sẻ với mẹ tất cả những điều này. Tôi cũng nói với mẹ rằng đồng nghiệp của tôi là Mei, tốt bụng và thiện lương ra sao, nên mẹ tôi đã có nhận thức tốt về Pháp Luân Đại Pháp. Bà càng thêm tin tưởng khi nghe nói những điều xảy ra với chồng và em gái tôi. Dưới sự động viên của tôi, bà cũng đã thoái Đội Thiếu niên.

Nửa đầu năm 2020, mẹ tôi bị đau lưng trong vài ngày. Bà không muốn chi nhiều tiền để điều trị và cơn đau ngày càng nặng. Khi không thể chịu được nữa, bà đã nhờ em trai tôi đưa bà đến bệnh viện. Bác sĩ làm xét nghiệm cho bà nói đó là sỏi thận và bà cần phẫu thuật.

Bà lập tức nhập viện và trả trước một khoảng là 3.000 tệ. Tổng chi phí cho ca phẫu thuật ước tính là 30.000 tệ.

Trước khi phẫu thuật, bác sĩ cho mẹ tôi uống thuốc hạ huyết áp trong một tuần để huyết áp của bà giảm. Vì bệnh viện chật kín chỗ, bác sĩ đồng ý rằng mẹ tôi có thể ở nhà trong một tuần.

Đau sỏi thận rất khó chịu đựng. Mẹ tôi nhớ đến chồng và em gái tôi đã khoẻ lại sau khi niệm chín chữ chân ngôn, nên bà nghĩ: “Tôi tin Pháp Luân Đại Pháp là tốt, nên tôi cũng sẽ chân thành niệm”. Bà niệm chín chữ chân ngôn ở nhà mỗi khi có thể, thỉnh thoảng bà còn niệm thành tiếng. Dần dần, cơn đau giảm dần và bà đã hồi phục mà không cần phẫu thuật.

“Chúng tôi cũng muốn làm người tốt biết nghĩ cho người khác!”

Cha tôi có sức khỏe tốt và làm nông trên ruộng đất của gia đình. Ông vẫn có thể vác trên vai những bao gạo và lúa mì nặng mặc dù ông đã hơn 70 tuổi. Cha mẹ tôi còn trồng rau và nuôi gà. Một lần, một cơn gió mạnh đã làm ngã rạp nhiều cây lúa trên ruộng của hàng xóm, nhưng lúa của cha mẹ tôi không bị ảnh hưởng và vẫn cho sản lượng rất cao. Cha mẹ tôi biết rằng đó là phúc báo của Đại Pháp. Họ nói: “Chúng tôi cũng muốn làm người tốt biết nghĩ cho người khác!”

Khu vực ngã tư từ đường chính vào trong làng mấp mô và lầy lội. Đặc biệt mỗi khi trời mưa, bùn sẽ bắn lên người đi bộ khi xe hơi chạy ngang qua.

Cha mẹ tôi, cả hai đều đã hơn 70 tuổi, nhìn thấy điều này và quyết định sẽ sửa đường để mọi người có thể đi lại dễ dàng. Họ đem theo xẻng và những công cụ khác. Do ở đây chủ yếu là đất sét nên khi xe hơi chạy và mọi người đi lại thì mặt đất được nén chặt, vì vậy chỉ xúc đất thôi cũng tốn rất nhiều công sức. Cha mẹ tôi đã rất vất vả, mồ hôi nhễ nhại. Họ mất cả một buổi chiều để san bằng mặt đường.

Trong khi hầu hết dân làng đi qua đều giơ ngón tay cái ủng hộ, thì vẫn có một số người không hiểu chuyện và nói những điều khó nghe. Cha mẹ tôi không buồn lòng và tự nhủ: “Chúng tôi chỉ muốn làm người tốt và làm việc tốt mà thôi”.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/23/437340p.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/6/19/201876.html

Đăng ngày 27-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share