Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-07-2022] Đã hơn sáu năm trôi qua kể từ khi em gái tôi bị kết án tù vì tôi. Trong suốt quãng thời gian qua, lòng tôi trĩu nặng mỗi khi nghĩ về điều đó. Hôm nay, tôi phơi bày sự việc đó ra, hy vọng các đồng tu có thể học hỏi và không đi theo vết xe đổ của tôi.
Năm ấy, tôi và một đồng tu hẹn nhau ra ngoài giảng chân tướng về Đại Pháp. Chúng tôi đã bị một người nào đó tố giác và bị bắt tới đồng công an. Khi cảnh sát thẩm vấn tôi, ban đầu họ hỏi gì tôi cũng không trả lời, chỉ một mực giảng chân tướng cho họ. Khi cảnh sát áp đặt các tội danh lên tôi, tôi cũng không thừa nhận. Nhưng khi họ liên tục gây áp lực với tôi, nỗi sợ hãi của tôi ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Em gái tôi cũng bị bắt cùng ngày hôm đó. Sau khi giảng chân tướng cho đội trưởng Đội An ninh Nội địa, cô ấy bảo: “Đội trưởng rất tốt, chúng ta sẽ không sao đâu, anh ấy nói ngày mai sẽ cho chị em mình về nhà.” Với chấp trước vào tình thân quyến, tôi đã không suy xét vấn đề dựa trên Pháp, tôi cũng không cầu Sư phụ. Thực ra đội trưởng Đội An ninh Nội địa rất gian xảo, chúng tôi không nhận ra thủ đoạn xấu xa và đã bị mắc lừa. Chị em tôi đã hợp tác với cảnh sát trong cuộc thẩm vấn. Một trong những câu hỏi đặt ra là liệu tôi có nhận được tài liệu Đại Pháp từ em gái mình hay không. Tôi đã không phủ nhận điều đó. Cảnh sát cho rằng tôi “đồng ý” rồi dùng nó làm cái cớ để chống lại em gái tôi, khiến cô ấy bị kết án tù.
Thực ra, tôi còn có cơ hội thay đổi câu trả lời của mình khi cảnh sát yêu cầu tôi xác minh hồ sơ. Nhưng tôi đã không làm điều đó mà chỉ ký vào tài liệu.
Sau đó, tôi được trả tự do còn em gái tôi vẫn bị giam giữ. Một tháng sau, cô ấy bị đưa ra xét xử. Trong phiên tòa, công tố viên đã đọc to tên tôi với tư cách là nhân chứng buộc tội và nói rằng tôi đã xác nhận việc nhận tài liệu Đại Pháp từ em gái tôi.
Sau khi em gái tôi ra tù, cô ấy rất sợ hãi và không dám tu luyện Đại Pháp nữa. Điều đó khiến tôi cảm thấy rất buồn và thực sự có lỗi với cô ấy. Sự việc đó cũng trở thành vết nhơ trên con đường tu luyện của tôi và không bao giờ có thể xóa bỏ.
Tháng Giêng năm ngoái, tôi đọc được bài “Tiêu chuẩn cho tu khẩu và đáng tin cậy” trên Minh Huệ. Tác giả đã chia sẻ câu chuyện của cô ấy về việc vô tình làm hại một học viên khác, “Ngày 21 tháng 7 năm 1999, các nhà chức trách từ Phòng An ninh của quận đã khám xét nhà tôi. Tôi bị lừa và đưa họ đến nhà của một đồng tu. Cô ấy đã phải giao nộp sách, băng video Pháp Luân Đại Pháp, cũng như chân dung của Sư phụ. Sau đó, cô ấy tiếp tục bị sách nhiễu, và nhà cô bị khám xét nhiều lần. Cô đã phải rời nhà để tránh bức hại, nhưng cuối cùng lại bị bắt và bị tống vào trại lao động. Cô đã buộc phải từ bỏ tu luyện do bị tra tấn tàn bạo.
Tôi vô cùng đau buồn. Lúc đó tôi còn trẻ, suy nghĩ đơn giản và yếu đuối. Tôi dễ dàng tin chính quyền, họ đã nói dối và tuyên bố rằng họ đã biết mọi chuyện rồi. Bất kể tình huống là gì, sự thật là tôi đã dẫn họ đến nhà của học viên đó.”
Lời của đồng tu trong bài viết như giáng một gậy vào đầu tôi, khiến tôi bừng tỉnh. Tôi cũng giống như đồng tu đó và tôi phải chịu trách nhiệm về án tù của em gái tôi, cũng như việc cô ấy từ bỏ tu luyện Đại Pháp.
Tôi đã cố gắng viết bài chia sẻ này, nhưng tôi rất khó tập trung và gặp can nhiễu vô cùng lớn. Tôi đã mất hơn một năm mới có thể hoàn thành nó. Sư phụ, xin Ngài tha thứ cho con! Tôi mong rằng sự ăn năn muộn màng này có thể phần nào bù đắp cho lỗi lầm của tôi và ngăn các học viên mắc phải sai lầm tương tự.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả.Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/1/445625.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/19/202856.html
Đăng ngày 20-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.