Bài viết của Nguyệt Tân
Giá trị của sự im lặng
Shakespeare nói: “To be, or not to be, that is the question” (Tạm dịch: Sẽ thế này hay thế kia đều là điều chưa biết). Đối với nhiều người Trung Quốc, im lặng hay không im lặng, đó cũng là một câu hỏi quan trọng, nhất là khi đứng trước những tội ác của bộ máy nhà nước.
Khổng Tử khi dạy môn đệ làm quan chấp chính từng giảng: “Đa văn khuyết nghi, thận ngôn kỳ dư, tắc quả vưu; đa kiến khuyết đãi, thận hành kỳ dư, tắc quả hối”, nghĩa là “Nghe nhiều hơn thì bớt hoài nghi, lời nói thận trọng hơn thì bớt sai lầm; quan sát nhiều thì bớt hoang mang, hành vi thận trọng hơn thì bớt hối tiếc. Trong công tác, sinh hoạt, khi mọi người gặp mâu thuẫn hay đột nhiên phát sinh sự cố, thì đừng vội tranh biện, mà hãy trầm tĩnh, tỉnh táo xử trí, thận trọng từ lời nói đến hành động, thì có thể khởi tác dụng hóa giải mà không gây thêm mâu thuẫn.
Khổng Tử giảng nhân nghĩa, nhưng Lão Tử nói “Đại đạo phế, hữu nhân nghĩa”, nghĩa là khi Đại đạo cao đức bị phế bỏ thì mới dùng “nhân nghĩa’ để quy phạm hành vi của nhân loại. Về mức độ trầm tĩnh ở các tầng diện khác nhau, Lão Tử cũng có cách lý giải cao hơn nữa.
Lão Tử giảng: ”Đương kim chi thế, thông minh nhi thâm sát giả, kỳ sở dĩ ngộ nan nhi ki chí vu tử, tại vu hảo ki nhân chi phi dã; thiện biện nhi thông đạt giả, kỳ sở dĩ chiêu họa nhi lũ chí vu thân, tại vu hảo dương nhân chi ác dã.” Câu này có nghĩa là người thông minh biết suy xét thấu đáo, lúc gặp nạn mà bị hại chết là do hay chê trách chỗ sai lầm của người khác; người có tài biện giải, hiểu biết tinh thông thường rước họa vào thân cũng là bởi hay nói về điểm xấu của người khác.
Khổng Tử là bậc thánh nhân, nghe xong lời của Lão Tử, cảm thấy xúc động sâu sắc, thấy rằng bản thân đối với Lão Tử giống như người trên mặt đất ngưỡng mộ Phi Long bay trên trời.
Trong mỹ đức của xã hội Trung Quốc truyền thống, “im lặng là vàng” mang nội hàm sâu sắc, là nét đặc trưng của người phương Đông, mà trong những người tu luyện cũng là nguyên tắc vàng để tránh “Nghiệp từ miệng mà ra”.
Sự nguy hại khi im lặng không đúng chỗ
Như ở Trung Quốc hiện nay, nội hàm của im lặng đã bị biến đổi từ lâu. Các cuộc vận động chính trị liên tiếp, khiến dân chúng Trung Quốc hiểu rõ đâu là nguy cơ đối với sự sinh tồn của họ, đối với những sự kiện mẫn cảm trong xã hội và những vấn đề dễ bị chụp mũ là “chính trị” thì lại càng câm như hến. Người bị thuần hóa đến mức này đều có thể trở nên bàng quan với mọi vấn đề xã hội để duy trì cuộc sống “tự do tự tại” cho bản thân. Dần dần, những hành vi, tư tưởng mà người Trung Quốc trước đây cho là vô kiêm sỉ như lãnh đạm, lạnh lùng, đấu đá, “người không vì mình, trời tru ddất diệt”, thì giờ lại trở thành phương châm sống, tạo ra nguy cơ tứ bề, oan oán tương báo.
Nhân loại là một quần thể người, cần phải cảnh báo, giúp đỡ lẫn nhau. Chính nghĩa cần mọi người cùng nhau bảo vệ, tội ác cần mọi người cùng nhau ngăn trở. Đây không phải chỉ là hào quang do đạo đức, nhân tính của nhân loại dưỡng thành, mà còn là nghĩa vụ, trách nhiệm của pháp luật của xã hội hiện đại. Khi đối diện với tội ác, nếu như vẫn giữ im lặng, thì nhân tính đã biến chất, bởi vì kiểu im lặng ấy, khách quan mà nói thì là dung túng cho tội ác, là nói với kẻ làm việc ác có thể trắng trợn hành ác mà không cần kiêng dè. Như thế, cuối cùng, người dung túng cho cái ác và kẻ hành ác đều phải gánh chịu hậu quả của tội ác đó.
Tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ vì để tạo ra bàn đạp chính trị mà huy động toàn bộ lực lượng nhà nước, phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công trên toàn quốc, phỉ báng Pháp Luân Công, bức hại vô số học viên dưới đủ loại hình thức: từ bắt giữ, giam giữ, tra tấn, giết hại để thu hoạch nội tạng sống. Đây là tội ác chưa từng có trên hành tinh này, khiến người và Thần đều phẫn nộ. Vậy mà, rất nhiều người bị Trung Cộng mua chuộc, uy hiếp mà thỏa hiệp hoặc im lặng trước hành vi phạm tội của Trung Cộng.
Luật sư nhân quyền nổi tiếng Canada David Matas từng nói: “Nếu như các nước trên thế giới quyết liệt hơn trong việc chống lại mọi sự bóp méo, che đậy, phủ nhận, và đưa tin sai thực tế khi ứng xử với nạn lạm dụng cấy ghép nội tạng; nếu như cả thế giới kiên quyết yêu cầu tính minh bạch và trách nhiệm giải trình đối với nạn lạm dụng cấy ghép nội tạng; và nếu như Trung Quốc phải đối mặt với áp lực toàn cầu về tính minh bạch và giải trình trách nhiệm về hệ thống y tế của họ trong vấn đề lạm dụng cấy ghép nội tạng, thì giờ đây, chúng ta đã không có chủng virus corona này… Có người có thể cho rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc không cố ý gây ra sự lây lan của virus corona, nhưng họ lại là kẻ tích cực nhắm mắt làm ngơ. Và tôi sẽ nói rằng phần còn lại của thế giới cũng chung thuyền với họ khi cố ý nhắm mắt làm ngơ. Và bây giờ tất cả chúng ta đang phải hứng chịu hậu quả.”
Những người đối diện với cuộc bức hại Pháp Luân Công mà vẫn im lặng, dung túng cho tà ác có thể là tội trời không dung. Cuộc bức hại Pháp Luân Công này, không giống như những cuộc vận động chính trị trước đây nhắm vào giai cấp tư sản, địa chủ, phản cánh hữu… mà là cuộc đàn áp vô lý không dựa trên cơ sở nào. Mọi người có nhận rõ ra chăng? Những người bị bức hại này là những người tin vào Chân-Thiện-Nhẫn, là nguyên lý cao nhất trong vũ trụ. Ba chữ 真善忍 (Chân-Thiện-Nhẫn) nhìn thì thấy bình thường, ai biết chữ đều có thể viết ra được, nhưng nội hàm lại cực kỳ thần thánh và có quan hệ mật thiết với mỗi từng cá nhân, chỉ có thể tôn kính và thuận theo, chứ không thể khinh nhờn, xâm phạm.
Thực chất của cuộc bức hại của Trung Cộng đối với Pháp Luân Công chính là xâm phạm thiên lý Chân-Thiện-Nhẫn này. Đối diện với đại tội ngút trời như thế mà vẫn giữ thái độ im lặng, dung túng thì chẳng phải là mối nguy hiểm lớn nhất cho bản thân sao?
Trước mắt, đại ôn dịch đang hoành hành khắp thế giới, bản chất là trực tiếp nhắm vào những người dung túng cho Trung Cộng, những người đồng tình với Trung Cộng đều là đối tượng mà Thiên Thượng thanh trừ, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Bởi vậy, vứt bỏ Trung Cộng là hy vọng duy nhất để con người thoát thân bảo mệnh. SInh mệnh là trân quý, nghiêm túc biết bao! Hy vọng sẽ có ngày càng nhiều người mau chóng thức tỉnh, nói “không” với Trung Cộng, nói lên tiếng nói chính nghĩa để cứu người, cứu mình!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/16/446292.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/7/29/202523.html
Đăng ngày 03-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.