Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-05-2022] Tôi năm nay 78 tuổi và có hai con trai và ba con gái. Gia đình lớn của chúng tôi bao gồm cả con và cháu của tôi đều biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và tất cả họ đều được ban phước. Tôi chỉ xin kể một vài ví dụ.

Con rể hồi phục sức khỏe sau khi loại bỏ ung thư ruột kết

Con rể thứ hai của tôi, Kim Lâm (hóa danh) là người chăm chỉ và tốt bụng. Năm 2007, khi đang làm việc tại Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông, cháu bắt đầu bị đau dạ dày dữ dội. Cháu không thể ăn trong vài ngày và các triệu chứng của cháu ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Cuối cùng cháu bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư ruột kết.

Khi cháu trở về nhà sau ca phẫu thuật, tôi đã đưa cho cháu một tấm bùa hộ mệnh Đại Pháp. Cháu nghĩ rằng tôi đang cố gắng để khiến cháu tu luyện Đại Pháp nên tỏ ra rằng cháu không quan tâm.

Vào buổi tối hôm đó, em gái của cháu đã đến và nói với cháu: “Em đã niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo ’trong một thời gian dài, và kể từ khi bắt đầu đã không bị ốm nữa”.

Tôi nói tiếp: “Đúng rồi, niệm chân ngôn có thể biến vận xui thành hảo sự”.

Kim Lâm nói: “Được rồi, vậy thì con sẽ niệm”.

Thế là Kim Lâm bắt đầu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” cho đến khi cháu ngủ thiếp đi. Khi thức dậy vào ngày hôm sau, tôi nấu cháo cho mọi người và cháu ấy đã ăn hết, và bụng cháu không đau nữa. Mọi người đều rất vui khi thấy cháu cảm thấy khỏe hơn.

Hai ngày sau, Kim Lâm đi phẫu thuật. Cháu vẫn tiếp tục niệm chân ngôn. Các bác sĩ đã phải cắt bỏ khá nhiều khối u từ ruột kết của cháu, nhưng cuộc phẫu thuật đã diễn ra rất tốt đẹp. Sau đó, vết mổ không hề làm phiền cháu. Tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho các bệnh nhân khác trong khu của cháu khi họ và các thành viên trong gia đình bày tỏ sự ngạc nhiên về việc Kim Lâm đã chịu đựng cuộc phẫu thuật tốt như thế nào.

Con gái và cháu gái của tôi ở lại bệnh viện vài ngày để chăm sóc cho cậu ấy. Khi các vết khâu được gỡ bỏ, cháu có thể tự đi bộ về nhà để ăn cơm với chúng tôi và tự mình đến các buổi hẹn hóa trị. Cháu không hề bị rụng tóc hay cảm thấy tồi tệ sau đợt hóa trị.

Nửa tháng sau ca phẫu thuật, Kim Lâm được xuất viện. Vì con gái của cháu có lịch làm việc bận rộn nên cháu đã tự tay vào bếp nấu ăn cho cả gia đình bốn người. Cháu cũng tự mình đến các cuộc hẹn tái khám của bác sĩ. Chỉ khoảng một tháng sau ca phẫu thuật, cháu đã đủ sức khỏe để trở lại làm việc.

Bác sĩ dặn cháu không được làm bất cứ việc gì quá vất vả hay tốn nhiều công sức, nhưng cháu đã làm công việc bốc xếp nhiều năm qua. Cháu đã kết thúc 8 năm làm công việc nhẹ nhàng trong nhà máy của con trai mình trước khi quay trở lại công việc lát gạch, vì công việc này được trả lương cao hơn và họ đang thiếu nhân sự vào thời điểm đó. Thật đáng kinh ngạc khi một người đàn ông 60 tuổi đã được điều trị ung thư ruột kết vẫn có thể làm những công việc vất vả như vậy. Nếu Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Đại Pháp) không bảo vệ cháu, thì điều đó sẽ không thể thành hiện thực.

Đó là chuyện của 14 năm trước và Kim Lâm chưa bao giờ bị ốm trở lại hoặc cần bất kỳ loại thuốc nào kể từ đó. Cháu rất vui và biết ơn vì Sư phụ và Đại Pháp đã cứu mạng mình.

Bệnh tim nghiêm trọng của con trai tôi được chữa lành

Con trai tôi năm nay 56 tuổi và đang điều hành nhà máy của riêng mình. Cháu tin vào sự tốt đẹp của Đại Pháp và hỗ trợ tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người.

Năm ngoái, cháu bắt đầu cảm thấy tức và đau ở ngực. Một cuộc kiểm tra sức khỏe cho thấy cháu có “bốn chỉ số cao”: cholesterol trong máu cao, đường huyết cao, huyết áp cao và axit uric cao. Cháu cũng có một cục u trên đầu nhỏ hơn một quả trứng. Bác sĩ nói cháu cần phẫu thuật bắc cầu tim. Cháu đã sẵn sàng đến Thâm Quyến, một thành phố phát triển hơn ở tỉnh Quảng Đông, để làm thủ tục.

Vào thời điểm đó, một đồng tu đã đưa cho cháu một máy nghe nhạc có bản ghi âm các bài giảng của Sư phụ và nói với cháu rằng chúng sẽ rất có lợi cho sức khỏe của cháu. Con trai tôi đã nghe lời họ đến tận Thâm Quyến. Thật kỳ diệu, ngực cháu không hề bị căng hay đau khi đến đó. Khi đến Thâm Quyến, bác sĩ nói rằng cháu không cần phẫu thuật. Cháu rất vui và tin tưởng hơn nữa vào sự tốt đẹp của Đại Pháp.

Các cán bộ cấp quận và cấp cục thường đến thăm nhà máy của con trai tôi, và cháu đã giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ bằng cách viết tên (hoặc hóa danh) của họ vào một danh sách để tôi ghi lại. Một ngày nọ, sau khi tôi giảng chân tướng, một phó chủ tịch quận đồng ý thoái ĐCSTQ và nhận một tấm bùa hộ mệnh Đại Pháp. Ông ấy nói: “Nếu ai đó kiếm chuyện gây rắc rối cho Pháp Luân Đại Pháp, hãy nói cho tôi biết”. Tôi rất vui vì sự ủng hộ của ông ấy.

Năm ngoái, đại dịch đã ảnh hưởng đến nhiều nhà máy ở Trung Quốc. Con trai tôi may mắn có được đơn hàng lớn trị giá 30 triệu nhân dân tệ nên công nhân nhà máy vẫn giữ được việc làm. Năm nay, cháu nhận được một đơn đặt hàng lớn khác. Dù không thu được nhiều lợi nhuận nhưng cháu vẫn đảm bảo được nguồn thu nhập cho người lao động và cháu cảm thấy rất an tâm vì điều đó.

Cháu trai tôi thoát khỏi bắt cóc

Cháu trai lớn nhất của tôi, Vũ Tân (hóa danh) năm nay 29 tuổi. Cháu là con trai duy nhất của con trai cả của tôi và sống ở nơi khác. Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu ở Trung Quốc, cha của cháu đã tin vào những tuyên truyền vu khống do ĐCSTQ đưa ra và không hiểu tại sao tôi vẫn quyết tâm tu luyện.

Năm 2000, Vũ Tân lúc đó 9 tuổi, đang trên đường đến chỗ tôi. Khi vừa bước xuống xe, một người đàn ông đã véo tai phải cháu và nhét thứ gì đó vào bên trong. Cháu vội vã sang bên kia đường, nơi đó có một người đàn ông khác nhéo tai trái của cháu. Cháu trở nên buồn ngủ, bối rối và cảm thấy như có người đàn ông đang mang cháu đi.

Sau khi họ đi được khoảng một dặm, tiếng còi xe cảnh sát làm cháu giật mình và não cháu bắt đầu tỉnh táo lại. Cháu nói với những người đàn ông đó rằng ông của cháu sống ở một quận nào đó và sau đó chạy về hướng của quận đó.

Một trong những người đàn ông đó nhìn thấy Vũ Tân đã tỉnh lại và rời đi, nhưng người đàn ông còn lại tiếp tục theo sau cháu. Sau đó Vũ Tân nhớ rằng ông bà của cháu đã chuyển đi, vì vậy cháu nói: “Ông tôi đã chuyển đến và sống tại một nhà máy.” Sau đó cháu xoay người chạy đến tiểu khu nơi tôi ở. Người đàn ông đó thấy cậu bé thực sự tỉnh táo bèn nhanh chóng rời đi.

Về đến nhà tôi, mặt cháu tái mét, thở hổn hển và mồ hôi nhễ nhại. Cháu nói với tôi: “Bà ơi, con đã bị bắt cóc!” và kể lại những gì đã xảy ra.

Mặc dù rất sốc và buồn bã, tôi vẫn ôm và an ủi cháu và nói với cháu chính là Sư phụ đã chăm sóc cho cháu. Sau khi con trai tôi nghe về điều này, cháu đã mua đồ cúng dường để đặt trước ảnh của Sư phụ để tỏ lòng biết ơn. Kể từ đó, cháu tin rằng Đại Pháp là tốt và cũng niệm chân ngôn.

Vũ Tân rất chăm chỉ và tài năng. Sau tám năm làm việc vững chắc trong nhà máy của chú mình, ở tuổi 24 cháu đã thành lập công ty riêng. Cháu cao ráo, ưa nhìn và là một người chính trực. Sau khi thành lập công ty, cháu đã đi nước ngoài nhiều lần để học kinh doanh và thực hiện các giao dịch với một số công ty nước ngoài. Năm ngoái, mặc dù đại dịch rất nghiêm trọng, nhưng nó không ảnh hưởng đến các giao dịch của cháu với các công ty nước ngoài đó. Một trong những đơn đặt hàng của cháu trị giá đến 50 triệu nhân dân tệ.

Vũ Tân ủng hộ tôi tu luyện Đại Pháp, và mỗi khi trở về nhà, cháu đều cho tôi 500 đến 1.000 nhân dân tệ. Tôi đã đến thăm công ty của cháu hai lần, và cháu đã dám công khai kêu gọi nhân viên của mình thoái ĐCSTQ: “Bà tôi là một tình nguyện viên cho Trung tâm thoái ĐCSTQ. Hãy thoái đảng để giữ an toàn”.

Mọi người đồng ý và nói: “Vũ Tân này, anh phải dũng cảm lắm mới dám nói chuyện thoái đảng một cách công khai thế này đấy”.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/5/20/441456p.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/6/3/201660.html

Đăng ngày 20-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share