Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-04-2022] Kể từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nắm quyền vào năm 1949, nó đã giết hại hơn 80 triệu người dân Trung Quốc vô tội, bao gồm địa chủ, tư bản, trí thức, sinh viên, và những tinh anh trong xã hội. Hơn nữa, chính quyền này đã gần như xoá sổ nền văn hoá truyền thống Trung Hoa, phá huỷ tài nguyên thiên nhiên, và bây giờ là làm băng hoại các giá trị đạo đức cơ bản bằng việc bức hại Pháp Luân Công.

Vì các học viên Pháp Luân Công đã nỗ lực không ngừng để phơi bày sự tàn bạo của ĐCSTQ mà nhiều người đã quyết định thoái xuất khỏi ĐCSTQ, và các tổ chức liên đới của nó là Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên. Dưới đây là bảy câu chuyện được bảy học viên Pháp Luân Công khác nhau kể lại.

Chủ tịch công đoàn

Có lần, tại một trạm xe buýt, tôi trò chuyện với một người ăn mặc lịch thiệp đứng bên cạnh về chủ đề Pháp Luân Công. “Trái ngược với tuyên truyền thù hận của ĐCSTQ, Pháp Luân Công chỉ dạy con người trở thành người tốt và đã được hơn 100 quốc gia đón nhận nồng nhiệt”, tôi nói. Người đàn ông lắng nghe và không nói gì.

Tôi tiếp tục: “ĐCSTQ đề cao giả, ác, đấu vốn hoàn toàn trái ngược với các giá trị truyền thống như Chân-Thiện-Nhẫn được chỉ dạy trong Pháp Luân Công. Anh xem xã hội bây giờ, chỉ vì tiền mà chuyện gì người ta cũng dám làm thậm chí gây hậu quả cho người khác. Từ gia đình cho đến nơi công tác, nhiều người đã làm những việc trái lương tâm. Nhưng Thần sẽ không cho phép điều này kéo dài lâu đâu. Khi ĐCSTQ đến ngày bị huỷ diệt, những ai liên đới với chế độ này có thể bị chôn vùi cùng nó nếu họ không thoái xuất khỏi nó từ trước”.

“Anh có phải là đảng viên không?” Tôi hỏi.

“Mặc dù đảng hủ bại, nhưng vẫn còn những người tốt ở trong đó”, người đàn ông mỉm cười và nói: “Tôi là chủ tịch công đoàn của một công ty. Chị giúp tôi thoái đảng nhé”.

Bí thư đảng: ĐCSTQ là băng đảng xã hội đen

Em trai của một học viên tên Tao là bí thư đảng ủy của một công ty lớn và có lương hưu hơn 7.000 nhân dân tệ một tháng, là mức lương hưu rất cao trong khu vực chúng tôi. Vì được hưởng lợi khi đi theo ĐCSTQ, nên ông ấy chần chừ việc thoái đảng.

Một hôm khi chị của ông ấy (người học viên) đến thăm và hối thúc ông ấy và gia đình thoái đảng thì cả vợ và con của ông đều đồng ý. Nhưng ông Tao không nói gì. Khi ông ấy chở chị của ông về nhà, người chị không bỏ cuộc và tiếp tục cuộc trò chuyện.

“Là bí thư đảng ủy nhiều năm, em biết rõ hơn chị nó là băng đảng xã hội đen”, ông Tao nói. Sau đó ông ấy đồng ý thoái đảng.

“Tôi không cho phép chị lấy hết người của tôi về phía chị”

Một học viên thường đến một công trường xây dựng để giảng chân tướng. Một hôm, cô ấy lại đến đó và một người đàn ông tiến lại gần phía cô. Ông ấy nói: “Tôi không cho phép chị lấy hết người của tôi về phía chị. Chị ra khỏi đây ngay!” Hoá ra, ông ấy là bí thư đảng của địa điểm xây dựng. Ông ấy lo lắng tôi sẽ khuyên hết mọi công nhân thoái đảng.

Tôi không bị những lời của ông ấy tác động và nói chuyện với một công nhân trẻ, và cậu ấy đã vui vẻ đồng ý thoái đảng. Khi chúng tôi nói chuyện, nhiều công nhân đã đến và tôi cũng giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Sau đó vị bí thư đảng nói: “Tất cả họ đều đã thoái đảng và đứng về phía chị rồi. Vậy tôi cũng thoái ĐCSTQ luôn nhé”. Tính luôn ông ấy, hôm đó tôi đã giúp tổng cộng 13 người thoái đảng.

Người bán hàng rong: Tôi biết tất cả những điều này rồi

Là nhân viên chăm sóc điều dưỡng, tôi làm việc từ 7 giờ sáng đến 7 giờ tối mỗi ngày. Tôi thường rời nhà sớm để có thời gian giảng chân tướng trên đường đi làm.

Một buổi sáng vào tháng 12 năm ngoái, tôi phát tặng lịch có thông tin về Pháp Luân Công tại một chợ nông sản.

Tôi e rằng một vài người không biết đây là lịch gì nên thường giải thích một chút trước khi phát lịch. Tôi nói: “Pháp Luân Công giúp cải thiện thể chất lẫn tinh thần. Cuốn lịch Tết này sẽ giúp mọi người nhìn thấu những tuyên truyền thù hận của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công”.

Một người bán hàng rong nhận cuốn lịch bằng hai tay. Trước khi tôi kịp nói xong, cô ấy đã mỉm cười, và ngắt lời tôi: “Tôi biết tất cả những điều này rồi”.

Tôi rất cảm động. Sau nhiều năm nỗ lực giảng chân tướng của các học viên, nhiều người đã không còn bị đầu độc bởi những lời dối trá của ĐCSTQ và đã có lựa chọn đúng đắn.

Cán bộ thôn

Một lần, tôi gặp một người bán rau lớn tuổi tại một chợ nông sản. Sau khi chia sẻ trải nghiệm của mình về việc tu luyện Pháp Luân Công, tôi nói môn tu luyện đã được đón nhận nồng nhiệt ở hơn 100 quốc gia trên thế giới và chỉ bị đàn áp ở Trung Quốc.

Ông cụ nói: “ĐCSTQ đến ngày tàn rồi. Nó đã phạm đủ loại việc xấu mà không quan tâm đến người dân”.

“Bác có phải là đảng viên không?” Tôi hỏi.

Ông cụ nói: “Phải, tôi là bí thư chi bộ thôn”.

“Nhưng tôi muốn thoái đảng và từ chức”, ông nói và cho biết thêm rằng công việc này quá áp lực vì ông không biết làm sao để xử lý những áp lực từ các cán bộ cấp cao khi làm những việc trái với lương tâm của ông.

Tôi bảo ông rằng thoái đảng là điều tốt cho ông nhưng không cần từ chức bí thư chi bộ thôn.

“Sau khi thoái đảng, bác sẽ được Thần, Phật ban phúc. Bác có thể làm những việc giúp người và người dân địa phương sẽ ủng hộ bác. Thậm chí bác có thể bí mật bảo vệ các học viên Pháp Luân Công ở vai trò của mình. Nếu bác từ chức và một cán bộ tham nhũng lên thay thế, chẳng phải người dân địa phương sẽ càng khổ hơn sao?”

Ông ấy đồng ý và nói sẽ không từ chức nữa. “Cháu xem, bác chưa bán được mớ rau nào mà phải đóng phí 10 nhân dân tệ rồi”, ông ấy nói, “còn nữa, các cán bộ nói bác không được bán ở đây và phải đi đến chỗ khác; nếu không sẽ bị phạt. Đây là xã hội gì vậy không biết?”

Một quân nhân

Một hôm, tôi nói về Pháp Luân Công với một cậu thanh niên trên đường. Cậu ấy nói mình là quân nhân và việc đàn áp Pháp Luân Công là rất dữ dội trong quân đội. Lúc đó, cậu ấy đang được nghỉ phép về thăm nhà.

Tôi giải thích cho cậu ấy Pháp Luân Công là gì và nói về sự tàn bạo của ĐCSTQ. Cậu ấy đồng ý thoái đảng.

“Quân đội cũng rất hủ bại. Nhiều cán bộ lên chức bằng việc hối lộ”, cậu ấy nói, “Chị nghĩ họ sẽ làm gì? Họ chỉ quan tâm đến bản thân mình, không phải người dân Trung Quốc đâu. Trung Quốc kết thúc rồi”.

Hiệu quả tức thì

Một hôm tôi đang làm việc trên đồng thì hai người hàng xóm, một cặp vợ chồng lớn tuổi, đến nói chuyện với tôi. Người vợ than thở bị hoại tử chỏm xương đùi và thoát vị đĩa đệm cột sống. Gia đình của bà ấy khá giả nhưng tiền không thể chữa lành bệnh cho bà. Bà cần sự giúp đỡ của chồng để đi lại.

Tôi nói với họ rằng sức khỏe tốt là điều có thể. Ví dụ, trước đây tôi từng mắc nhiều căn bệnh nhưng tất cả đã khỏi sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Công. Kỳ thực, niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo“ cũng giúp được bà. Tôi cũng thúc giục bà thoái các tổ chức của ĐCSTQ.

Bà nói chưa từng vào đảng, nhưng đồng ý thoái đoàn và đội mà bà đã gia nhập lúc còn trẻ. Bà cũng đồng ý niệm chín chữ chân ngôn.

Vài ngày sau, tôi lại trông thấy bà. Bà có thể đi lại bình thường, thậm chí còn chạy xe đạp. Tôi rất vui mừng vì bà đã được ban phúc.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/14/441252.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/31/201625.html

Đăng ngày 18-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share