Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 20-04-2022] Tôi vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mà bị ĐCSTQ bức hại, mất việc, sau đó tôi đã tìm được việc bán thời gian là làm hộ lý chăm sóc bệnh nhân tại nhà.
Cuối năm 2019, tôi được giới thiệu với một bệnh nhân tên Tân, anh ấy mới ngoài 40 tuổi. Vì Tân nghiện rượu nên vợ anh ấy đã ly hôn và bỏ đi cùng đứa con trai ba tuổi của họ. Đối mặt với biến cố nặng nề đó, anh ấy thậm chí còn nghiện rượu nặng hơn. Chất cồn khiến anh ấy bị xơ gan cổ trướng, chân tay bất giác run rẩy co quắp và anh ấy không thể tự ngồi dậy được. Anh ấy cũng bị đau toàn thân và phải được xoa bóp mỗi ngày.
Vào ban đêm, sự khó chịu về thể chất khiến anh không thể ngủ được. Anh ấy lăn lộn trên giường hoặc gọi tôi đỡ anh ấy ngồi dậy. Nếu trực ca đêm thì tôi gần như không thể ngủ được.
Mặc dù anh ấy đưa ra mức lương hậu hĩnh cho các hộ lý của mình, nhưng công việc này quá mệt mỏi khiến hầu hết mọi người không thể kiên trì được. Trong sáu tháng, anh ấy đã thay hơn 30 hộ lý, nhưng không thể giữ được bất kỳ người nào trong số họ làm việc lâu dài.
Trong ca làm việc của mình, tôi đã giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho anh ấy. Tôi nói với anh ấy rằng tôi đã tu luyện Đại Pháp hơn 20 năm. Nhiều căn bệnh của tôi, chẳng hạn như bệnh tim, thấp khớp và chứng mất ngủ, đã biến mất chỉ một tháng sau khi tôi bắt đầu tu luyện. Đối với nhiều người không tu luyện, họ cũng đã được thụ ích khi họ thành tâm kính niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Tân có vẻ quan tâm, và trước khi tôi nói xong, anh ấy đã bắt đầu niệm chín chữ chân ngôn.
Sau đó, tôi mở băng tiếng các bài giảng của Sư phụ cho anh ấy nghe. Bởi anh ấy không thể tập trung vì tâm phiền ý loạn do cơn đau, nghe được một lúc lại phải ngưng lại, nên tôi đã tranh thủ mọi lúc khi tâm trạng của anh ấy ổn định trở lại để mở bài giảng cho anh ấy.
Tôi kể cho anh ấy nghe những câu chuyện về các học viên Đại Pháp đang hồi phục sau khi bị mắc xơ gan cổ trướng và đưa cho anh ấy ba tấm bùa hộ mệnh, trong đó hai cái cho cha mẹ anh ấy và một cho con trai anh ấy. Tôi cũng tìm thấy một tấm bùa làm theo kiểu mà anh ấy có thể đeo như một chiếc vòng cổ. Tôi đã cố gắng dạy anh ấy các bài công pháp, nhưng anh ấy không đủ kiên nhẫn để học, và chỉ xem tôi luyện công vài lần.
Hai ngày sau là bước sang Năm mới. Tôi đã mua một số trái cây và các loại hạt cho anh ấy. Anh ấy đã đưa cho tôi 200 Nhân dân tệ như một khoản tiền thưởng Tết. Tôi lịch sự từ chối nó. Tôi nói: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ của chúng tôi đã dạy chúng tôi phải biết quan tâm đến người khác trước. Mỗi ngày anh đang phải tiêu rất nhiều tiền rồi. Anh không cần phải thưởng tiền cho tôi.“ Anh ấy chần chừ một lát rồi cất tiền đi.
Sau này tôi mới biết, rằng người hộ lý kia đã đòi anh ấy 1.000 Nhân dân tệ để làm việc vào ngày Tết, với lý do rằng lương vào ngày lễ tết phải gấp ba lần lương bình thường. Anh ấy đã đưa tiền cho cô ấy, nhưng sau đó lại hối hận và cảm thấy mình bị gạt và dọa rằng sẽ báo cảnh sát. Người hộ lý kia thấy sợ hãi bèn trả lại 500 Nhân dân tệ cho anh ấy để yên chuyện.
Sau khi làm việc năm ca, tôi đã bị Tân sa thải, vì anh ấy đột nhiên trở nên rất tức giận không rõ vì lý do gì.
Một tháng sau, Tân gọi điện cho tôi và nói: “Làm ơn đến giúp tôi. Bây giờ chỉ có một mình tôi ở nhà, không có gì để ăn uống hết.”
Tôi hỏi: “Người hộ lý kia đâu rồi?”
“Cô ấy về nhà rồi. Chồng cô ấy bị tai nạn xe hơi và cô ấy phải nghỉ để chăm chồng.”
Nghe vậy tôi lập tức đến chỗ của anh ấy. Tôi đã kinh ngạc đến ngây cả người khi thấy thân thể vốn chỉ có da bọc xương của anh ấy đã không còn, anh ấy đã tăng cân và da dẻ hồng hào.
Thấy bộ dạng ngạc nhiên của tôi, anh ấy cho tôi xem chiếc bùa hộ mệnh trên cổ anh ấy. Anh vỗ vào bụng mình rồi nói: “Chị thấy gì không? Dịch lỏng trong bụng tôi đã hết rồi. Bây giờ tay của tôi có sức lực và tôi đã có thể tự mình đứng lên được rồi.“
Tân nói với tôi rằng mình bắt đầu đeo bùa hộ mệnh ngay sau khi sa thải tôi. Kể từ đó, tình trạng của anh ấy bắt đầu được cải thiện. Anh ấy nói rằng anh ấy đã niệm chín chữ chân ngôn mỗi ngày và thực hiện một số động tác của các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp mà anh ấy nhớ được khi quan sát tôi luyện trước đó.
Anh ấy bảo tôi: “Tôi thực sự cảm động vì chị đã không lấy 200 Nhân dân tệ mà tôi đã đưa. Tôi nhận ra rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp thực sự là những người tốt. Tôi xin lỗi vì đã để chị đi. Hôm nay tôi gọi chị đến, hy vọng có thể bù đắp cho chị một chút, bằng không tôi sẽ cảm thấy mắc nợ chị.”
Tôi nói: “Anh đừng nghĩ vậy. Anh biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt, học viên Pháp Luân Đại Pháp là người tốt và Đại Pháp có thể cứu người trong nguy nan, vậy là được rồi!”
Tôi tiếp tục giảng tường tận chân tướng Đại Pháp cho anh ấy và việc pháp môn đang bị chính quyền cộng sản bức hại như thế nào. Anh ấy chăm chú lắng nghe. Tuy nhiên khi tôi đã đề nghị dạy anh ấy thêm các động tác luyện công, thì anh ấy nói rằng anh ấy chưa sẵn sàng để học, có lẽ là duyên của anh ấy còn chưa tới!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/20/肝腹水者重获新生-441488.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/11/200454.html
Đăng ngày 11-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.