Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-03-2022] Đã 22 năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bị bắt giam, bị đưa vào trại lao động cưỡng bức, bị kết án tù bất hợp pháp, và bị đưa đến trung tâm tẩy não vì không từ bỏ đức tin của mình. Ngẫm lại, tất cả cuộc bức hại là do tôi không biết cách tu luyện hoặc hướng nội. Do vậy, tôi đã không tìm ra chấp trước đã gây ra rất nhiều khổ nạn cho tôi.

Ghi nhớ và học thuộc Pháp

Sau khi tôi ra tù, một đồng tu đã đề nghị tôi học thuộc Pháp. Tôi nhớ ra mình có trí nhớ kém khi còn là một sinh viên. Tôi luôn mất thời gian dài để ghi nhớ kiến thức mà mình bắt buộc phải nhớ; nếu không thì tôi bị thi trượt. Ngay sau khi thi xong, tôi đã quên hết những gì mình đã học thuộc.

Tôi đã cố gắng học thuộc Pháp hai lần. Một lần, tôi dừng lại ở trang tám; lần khác tôi dừng lại ở trang 11. Vì vậy, tôi có chút ngần ngại khi cố gắng học thuộc Pháp một lần nữa. Năm ngoái, một đồng tu đã liên tục khích lệ tôi ghi nhớ và học thuộc Pháp. Tôi cũng đã đọc nhiều bài chia sẻ về việc các học viên khác đã kiên trì học thuộc Pháp như thế nào. Ngoài ra, có những bài chia sẻ về việc các học viên ghi nhớ và học thuộc Pháp trong Tuần báo Minh Huệ. Vì vậy, tôi cảm thấy mình phải quay lại học thuộc Pháp. Tôi cũng cầu xin Sư phụ giúp đỡ, và gia trì chính niệm cho tôi để lần này tôi có thể hoàn thành việc học thuộc Chuyển Pháp Luân.

Tôi đặt ra mục tiêu – học thuộc mỗi ngày một đoạn. Đối với một đoạn dài hơn, tôi sẽ chia nó thành hai đến ba ngày để hoàn thành. Đôi khi tôi mất ba ngày để ghi nhớ một đoạn có độ dài trung bình. Tuy nhiên, đôi khi tôi có thể ghi nhớ được hai đoạn trong một ngày, đôi khi tôi ghi nhớ được năm đoạn trong một ngày, đối với những đoạn ngắn. Mỗi khi nhớ xong nhiều đoạn hơn, tôi sẽ tự khích lệ mình: “Mình đã đề cao, mình đã lại đề cao lên nữa và mình phải đột phá thêm một bước lớn hơn vào lần tới.”

Nhớ lại, trước đây khi tôi cố gắng học thuộc Pháp, tôi đã không cân bằng tốt giữa việc đọc Pháp và học thuộc Pháp. Tôi đã dành toàn bộ thời gian của mình để học thuộc Pháp và bỏ qua việc đọc Pháp. Khi cuối cùng tôi chỉ học thuộc một chút Pháp, tôi cảm thấy mình học Pháp rất ít. Hơn nữa, nghiệp tư tưởng liên tục can nhiễu tôi, thêm vào đó, tôi phải làm việc vào ban ngày; vì vậy tôi đã ngừng học thuộc Pháp.

Đôi khi tôi cảm thấy rằng việc học thuộc Pháp khá khó khăn. Nghiệp tư tưởng đó liên tục can nhiễu tôi, nói rằng: Đừng học thuộc, việc đó quá khó.” Lần này, tôi nói với nó: “Không, ta phải tiếp tục học thuộc Pháp. Ta sẽ không nghe theo ngươi. Ta đã nghe ngươi hai lần trước và lần nào cũng sai. Lần này cần phải chính lại”. Bây giờ tôi đang học Bài giảng thứ Sáu và tôi sẽ kiên nhẫn đến cùng-tôi sẽ hoàn thành việc học thuộc Pháp.

Mỗi buổi sáng tôi cũng đọc một bài giảng trong Chuyển Pháp Luân sau khi luyện công. Khi có thời gian vào buổi trưa, tôi sẽ chép Pháp. Tôi học thuộc Pháp sau khi tôi phát chính niệm lúc 10 giờ đêm. Sau đó tôi đi ngủ sau khi phát chính niệm toàn cầu vào lúc nửa đêm.

Dần dần, tôi cảm thấy đầu óc trở nên trống rỗng, minh bạch hơn, những tạp niệm đã hết chạy loạn. Tôi cũng học cách hướng nội.

Các học viên đã giúp tôi hướng nội

Sau khi tôi ra tù, một học viên đã nói với tôi, “Chị đã lãng phí quãng thời gian chị bị giam giữ trong vài năm này.” Tôi không nói nên lời và lặng đi. Cảm giác đó thật khó tả. Ngay lúc đó, tôi nghĩ mình phải học cách hướng nội. Kể từ đó, mỗi khi phát chính niệm, tôi luôn thêm một niệm: loại bỏ hết thảy sinh mệnh tà ác và nhân tố tà ác can nhiễu, ngăn cản hoặc ngăn trở tôi hướng nội và đồng hóa với Đại Pháp.

Trong khi đó, tôi cũng nhắc nhở mình không được nói bất cứ điều gì có thể làm tổn thương các học viên. Tôi phải học cách hướng nội và trở thành một học viên chân tu.

Ngay lúc đó, tôi cảm thấy rằng bất kể mình nghĩ, làm hay nói gì, đều có điều gì đó ngăn cản tôi đồng hóa với Pháp. Sau này, thông qua việc liên tục học Pháp, tôi ngộ ra rằng, trong sào huyệt hắc ám và dưới áp lực cao như vậy, các nhân tố tà ác tồn tại trong ý niệm, nhục thân và trường không gian của tôi đã quấn quanh tôi, vì vậy tôi không thể xuất ra chính niệm. Cũng vì chấp trước mạnh mẽ vào danh, không muốn bị chỉ trích và chỉ thích nghe những điều dễ chịu, tôi đã không thể tiếp thu những gì các học viên khác nói với mình.

Ngẫm lại, tôi cảm thấy biết ơn những học viên đã giúp mình đề cao tâm tính.

Học cách hướng nội và chính lại bản thân khi vấp ngã

Một ngày sau khi ăn xong ở nhà, tôi bắt đầu rửa bát. Đột nhiên, tôi cảm thấy thực sự rất mệt. Vì vậy, tôi nhanh chóng dọn dẹp nhà bếp, sau đó đi vào phòng tắm và nôn. Khi đứng lên, tôi cảm thấy rất chóng mặt và không thể đứng được. Tôi nhanh chóng dựa vào tường, nắm lấy cánh cửa. Sau đó, tôi phát chính niệm loại bỏ mọi nhân tố can nhiễu đang cố gắng bức hại mình.

Sau khi bình tĩnh lại, tôi bắt đầu hướng nội. Sau đó, tôi thấy tâm oán hận của mình đối với một học viên khác cũng là người thân của tôi. Tôi ghét cô ấy vì không bao giờ nấu ăn hay làm việc nhà. Khi tiếp tục tìm kiếm thêm và hướng nội sâu hơn nữa, tôi nhận ra tâm tật đố. Đằng sau đó là tâm tranh đấu và cảm thấy khó chịu. Tôi cũng không thích nấu ăn hay làm việc nhà. Về cơ bản, nó bắt nguồn từ chấp trước vào tự ngã ẩn giấu rất sâu.

Tôi nhanh chóng phát chính niệm để loại bỏ tất cả những chấp trước đã can nhiễu đến việc chính lại bản thân. Tôi nhận ra rằng một người có thể được an bài để làm một việc nào đó và một người khác có thể không có duyên để làm việc đó. Không nên oán hận người khác, tuy nhiên tôi chỉ không thể giữ được bình tĩnh. Qua khổ nạn này, tôi không còn tâm oán hận người thân nữa.

Phát hiện ra tâm sắc dục

Một ngày nọ, tôi đến nhà của một học viên để giải quyết công việc. Vì điện thoại di động được bật và để trong phòng, để đảm bảo an toàn, chúng tôi đã ra dấu bằng tay để truyền tải thông điệp. Trước khi đi, tôi thì thầm vào tai anh. Ngay lúc đó, anh ấy không nghe rõ và theo tôi ra ngoài. Vì vậy, tôi đã phải thì thầm một lần nữa. Sau đó, tôi lên xe đạp điện rời đi. Khi đi ngang qua một con mương bốc mùi, tôi đã suýt ngã xuống đó. Tôi đã mất cảnh giác và được điểm hóa ngay lập tức.

Sau đó, tôi bắt đầu hướng nội để xem mình đã làm gì sai. Tôi nhận ra mình đã bị ma sắc can nhiễu và cư xử quá tùy tiện với nam học viên đó. Trên bề mặt, có vẻ như vì điện thoại di động của tôi ở bên cạnh, tôi phải thì thầm vào tai anh ấy để tránh bị theo dõi qua điện thoại di động. Và động tác tùy tiện này đã bị ma sắc tóm được. Thực chất, nó bắt nguồn từ ma sắc tồn tại trong trường không gian của tôi. Sau khi xác định được nó, tôi nhanh chóng phát chính niệm để giải thể nó và chính lại bản thân. Sau đó, khi gặp lại học viên này, tôi đã xin lỗi anh ấy.

Bây giờ tôi đang làm những việc mình phải làm để chứng thực Đại Pháp và cân bằng thật tốt giữa việc chứng thực Đại Pháp với cuộc sống gia đình.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/31/440053.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/30/201606.html

Đăng ngày 17-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share