Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-03-2022] Mẹ chồng tôi có ba con gái và hai con trai. Chồng tôi là con trai lớn. Bố chồng tôi mất trước khi chúng tôi cưới.

Năm 1997, tôi và chồng tôi trở thành học viên Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi tuân theo nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp và cố gắng để trở thành người tốt. Chúng tôi đối xử tử tế với người khác và sống một cuộc sống gia đình hạnh phúc.

Nhìn thấy Đại Pháp đã thay đổi cuộc sống của chúng tôi trở nên tốt đẹp hơn như thế nào, năm 1999 mẹ chồng tôi cũng bắt đầu tu luyện. Bà nghe những người khác đọc sách Pháp Luân Đại Pháp trong khi học Pháp nhóm vì bà không thể đọc tốt. Một vết sẹo lớn trên lưng bà sau đó đã biến mất. Mọi người trong gia đình đều cho rằng điều này thật kỳ diệu, bởi vì cả Trung và Tây y đều không thể loại bỏ nó.

Sự bắt đầu của cuộc bức hại

Tháng 7 năm 1999, sau khi ĐCSTQ phát động cuộc đàn áp, vợ chồng tôi liên tục bị cảnh sát quấy rối. Chúng tôi cũng bị bắt và đưa đến các trại giam và tẩy não. Hơn nữa, những lời tuyên truyền và dối trá của ĐCSTQ đã đánh lừa gia đình chúng tôi. Mẹ chồng tôi và các con của bà đã phản đối pháp môn tu luyện, và họ không chịu nghe chúng tôi giải thích.

Vợ chồng tôi sống với gia đình mẹ chồng trong một ngôi nhà có sân. Khi ngôi nhà bị phá dỡ, chúng tôi được đền bù hai mảnh đất khu dân cư để ở. Anh rể tôi nói rằng cả hai mảnh đất đó đều thuộc gia đình của họ nên anh ấy quản lý chúng. Anh ấy đã có một cuộc thảo luận với các em gái của mình, nhưng không cho phép vợ chồng tôi tham gia.

Là một người tu luyện, vợ chồng tôi quyết định đứng ngoài hết thảy chuyện đó và ai muốn chiếm lợi gì thì cứ làm. Chúng tôi có phàn nàn cũng để trong lòng mà thôi.

Ngay sau đó, mẹ chồng tôi bị bệnh Alzheimer. Anh rể tôi nhờ một người em gái chăm sóc cho bà . Anh ấy thanh toán các chi phí bằng tiền bán tài sản và tiền của mẹ chồng tôi.

Một người thân trong gia đình tôi đề nghị ai chăm sóc mẹ thì nên nhận một mảnh đất khu dân cư đó để ở. Người em gái chăm sóc mẹ chồng tôi thích ý kiến đó nhưng anh rể tôi không đồng ý. Cuối cùng, anh ta đã bán cả hai miếng và kiểm soát số tiền đó.

Năm nay, anh rể tôi bị tai biến. Anh ấy bị liệt và có biểu hiện rối loạn thần kinh. Ngay lúc đó, vợ anh đã bỏ anh, còn con trai anh thì quá bận rộn với công việc nên cũng không thể chăm sóc anh. May mắn thay, anh ấy đang hồi phục sau khi điều trị.

Cô em gái đang giúp chăm sóc mẹ chồng tôi không thể chăm sóc cho bà ấy nữa, và bảo với anh rể tôi tự giải quyết vấn đề. Do quá nhiều chi phí chưa thanh toán được và không còn khả năng tài chính, anh rể tôi nói rằng anh ấy đã dùng hết quỹ hưu trí của mình.

Sư phụ đã giảng:

“…tại các hoàn cảnh đều đối xử tốt với người khác, lấy Thiện đãi người, huống là thân nhân chư vị.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Vợ chồng tôi đã giúp đỡ mẹ chồng và anh rể mà không hề phàn nàn gì, và họ cảm động vì lòng vị tha của chúng tôi. Anh rể tôi đã hiểu chân tướng về Đại Pháp và thoái khỏi ĐCSTQ. Cả hai đều nói rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Các chị em gái cuối cùng cũng nhận ra rằng Đại Pháp là một môn tu luyện tốt.

Gia đình là có tiền duyên với chúng ta. Chúng ta nên duy trì chính niệm và thức tỉnh nhiều người có duyên hơn. Chúng tôi cảm ơn Sư phụ, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã cứu họ.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/28/439485.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/22/199627.html

Đăng ngày 10-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share