Bài chia sẻ của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-03-2022] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1995 khi tình cờ thấy cuốn Chuyển Pháp Luân trong một hiệu sách và cảm nhận ba chữ tiếng Trung trên bìa sách rất quen thuộc, tôi bèn cầm lên và đọc vài trang, rồi mua về. Tối hôm đó, sau khi đọc hết cuốn sách, tôi nhận ra mình đã tìm thấy được điều hằng tìm kiếm lâu nay. Tôi đã bước vào tu luyện như thế.

Hồi còn đi làm, tôi là thủ kho, quản lý căng-tin và trưởng phòng hậu cần của một xưởng in. Tôi đã đảm nhiệm ba vị trí đó khá tốt, không cảm thấy phải làm việc quá sức, mà thậm chí còn có thời gian rảnh để đọc sách Đại Pháp. Các giám sát viên và đồng nghiệp của tôi rất hiểu và ủng hộ việc tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Trong hơn 20 năm tu luyện Đại Pháp, tôi đã gặp phải một số tình huống nguy hiểm, nhưng luôn được Sư phụ bảo hộ. Không từ ngữ nào có thể diễn tả hết lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ. Tôi muốn chia sẻ ba sự việc sau đây.

Chân bị mắc kẹt trong xích xe ba gác hết đau

Có lần, tôi đi xe ba gác chạy bằng điện để giao hàng cho nhà máy. Tôi đang thảnh thơi ngắm cảnh vì tôi không phải lái xe. Đến một khúc cua gấp, tài xế bất ngờ thắng gấp, hất văng tôi ra khỏi ghế. Tôi cố trụ vào khung xe ba gác bằng chân trái và bám vào người lái xe. May mắn là, tôi không bị ngã vào gầm xe ba gác.

Đúng lúc đó, tôi cảm thấy có gì đó quay trên bàn chân phải của mình. Tài xế vẫn tiếp tục chạy và tăng tốc. Tôi hét lên, “Dừng lại, tôi bị ngã!” Anh ấy liền dừng xe và giúp tôi ra ngoài. Tôi bị tuột giày ra, ba dây xích tam giác chỗ tôi giẫm chân phải lên bị cuốn vào nhau. Anh ấy giúp tôi ngồi xuống lề đường và thấy tất của tôi bị rách, để lộ ra bàn chân sưng tấy. Tôi xoa xoa chân, tự nhủ: “Không sao đâu. Có Sư phụ bảo hộ, mọi thứ sẽ ổn thôi.”

Tài xế lo cho cái chân sưng của tôi, bèn hỏi tôi có đau không, có bị gãy xương không. Anh ấy đề nghị đưa tôi đến bệnh viện, nhưng tôi bảo anh ấy đừng lo lắng, vì tôi đã có Sư phụ bảo hộ. Tài xế lại nhắc, “Chân phải của anh đang bị sưng kìa. Hẳn phải bị rạn xương rồi. Anh nên đến bệnh viện đi.” Tôi trấn an anh ấy, “Đừng lo. Tôi là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ luôn bảo hộ tôi.”

Tôi cũng tự nhủ: “Tốt xấu xuất tự một niệm. Chân của tôi chắc chắn sẽ lành lại.”

Vết sưng đã biến mất sau khi tôi xoa nó một lúc, và bàn chân của tôi trở lại bình thường. Người lái xe đi tìm chiếc giày của tôi nhưng không thấy nó trên đường. Anh phát hiện ra nó đã bị mắc kẹt giữa ba sợi xích. Tôi xỏ chiếc giày bị hỏng vào và đứng dậy, nhận ra rằng chân tôi đã hết đau và tôi có thể đi lại được. Lúc tới nơi, tôi còn bốc hết chỗ hàng xuống xe.

Tôi đã kể với xưởng trưởng của mình những gì đã xảy ra sau khi tôi trở lại nhà máy. Anh ấy nói, “Hôm nay, tôi thực sự tin rằng Pháp Luân Đại Pháp thực sự kỳ diệu!”

Bị một cậu bé tông vào

Vào mùa hè nọ, tôi đang đạp xe đi làm về thì bị một cậu bé đang đi xe ở phía đối diện đột nhiên rẽ ngang đâm vào. Tôi bị ngã xuống mương nước. Tôi bị xe đạp đè lên chân, không thể đứng dậy được. Tôi nhìn lên, thấy cậu bé không bị ngã và đang đứng đó, nhìn tôi. Tôi kêu lên với cậu bé, “Mau lại giúp chú bỏ xe đạp ra nào.” Cậu bé liền đến đỡ tôi dậy.

Khi cả hai chúng tôi lên lề đường, tôi hỏi cậu bé có bị thương không. Cậu ấy nói không bị sao. Sau đó, tôi hỏi cậu bé, “Cháu đang ở bên kia đường—tại sao cháu lại tông vào chú?” Cậu bé nói, “Ui, cháu chỉ muốn tông xe vào chú.” Tôi lập tức hiểu rằng chúng tôi đã có một món nợ với nhau, và quan trọng là tôi đã không tránh né. Tôi nói, “Cháu không bị thương và xe đạp của cháu vẫn ổn. Cháu đi đi. Đi xe nhớ cẩn thận.” Cậu bé mỉm cười và bỏ đi.

Khỏe lại ngay sau một trận nguy kịch

Vào một ngày năm 2019, vợ tôi đi mua hàng tạp hóa nên tôi ở nhà một mình. Tôi cần đi vệ sinh, nhưng khi đứng dậy, tôi đột nhiên cảm thấy chóng mặt, loạng choạng, không điều khiển được chân nữa. Tôi nói với đôi chân của mình, “Hãy đứng vững, cứ bước đi từ từ. Mọi thứ sẽ ổn thôi. Cảm giác đó là giả tướng.” Tôi từ từ đi vào nhà vệ sinh và bị tiêu chảy khủng khiếp. Sau đó, tôi cố gắng đứng dậy đi ra khỏi nhà vệ sinh, nhưng chân không có lực. Cuối cùng, tôi không đứng được nữa, và bị ngã xuống.

Bị ngã thì càng khó đứng dậy hơn. Tôi không sao đứng dậy được dù cố gắng thế nào, đành nằm trên sàn đợi vợ tôi về. Cô ấy đỡ tôi lên giường, rồi tôi nôn sạch ra, cả mật xanh. Tôi khó chịu vô cùng, sốt đến mức không tự ngồi dậy được. Vợ tôi sợ quá, định gọi xe cấp cứu. Tôi phải cố lắm mới nói được với cô ấy, “Không cần gọi xe cấp cứu đâu. Anh ổn mà. Đó là Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho anh. Anh không có bệnh.“ Vợ tôi muốn gọi cho con trai chúng tôi, nhưng tôi không cho cô ấy gọi.

Đêm hôm đó, khi con trai về nhà, nhìn thấy tôi, cháu nói, “Bố phải vào bệnh viện, bố phải đi đi! Nếu bố không đi, con sẽ cõng bố đi!” Tôi nói với cháu, “Bố không ốm. Bố ngủ dậy là ổn thôi.” Sau đó, tôi đi ngủ. Mặc dù tôi cảm thấy người nặng và không khỏe, nhưng tâm trí vẫn minh mẫn, tỉnh táo, tôi nhớ lại Pháp của Sư phụ. Vợ và con trai tôi đều rất lo lắng. Vợ tôi không phải là một học viên, nhưng cô ấy đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ và bảo con trai rằng tôi sẽ ổn thôi!

Sau đó, tôi đột nhiên nghe tiếng chuông báo thức. Tôi sực tỉnh, hỏi vợ tôi mấy giờ rồi. Cô ấy nói, đã gần nửa đêm. Tôi quyết định ngồi dậy, phát chính niệm. Vì vẫn còn sớm vài phút, tôi cố gắng đi vào phòng tắm. Khi đi qua phòng khách, con trai tôi vẫn còn thức, và đang nhìn tôi từ ghế sofa.

“Con đi ngủ đi. Bố khỏe rồi”, tôi nói với cháu.

“Bố, giờ bố có ổn thật không?”

Khi tôi nói khỏe, cháu cảm thấy nhẹ nhõm và đi ngủ. Đi vệ sinh xong, tôi vào giường phát chính niệm. Sau đó, tôi cảm thấy khỏe hơn nhiều.

Sáng hôm sau, tôi có thể ăn một ít cháo. Con dâu tôi nói với vợ tôi: “Hôm qua, bố bị nặng như vậy. Con lo quá. Thế mà, ngủ một đêm, bố đã bình phục. Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời — giờ con tin rồi.”

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán : https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/21/439110.html

Bản tiếng Anh : https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/27/199687.html

Đăng ngày 04-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share