Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-01-2022] Con gái lớn của tôi gần tròn 6 tuổi vào tháng 6 năm 2017, khi đó việc đăng ký cho con vào trường tiểu học cũng khá căng thẳng. Khi đã thu thập được đầy đủ giấy tờ cần thiết và bắt đầu tiến hành làm thủ tục đăng ký, thì người quản lý của trường cho rằng kỹ năng số học của con gái tôi còn yếu. Cô ấy bảo tôi cần phải rèn luyện thêm cho cháu tại nhà và thử đăng ký lại sau.

Tôi cảm thấy rất buồn, và đã hướng nội xem tại sao chuyện này lại xảy đến với mình. Tôi biết tông giọng của mình thường không được từ bi mỗi khi nói chuyện với các con, và tôi đã chỉnh lại việc này. Tôi bắt đầu nhắc bản thân phải thiện và bình tĩnh mỗi khi nói chuyện với chúng.

Có lẽ, vì tôi đã tìm được vấn đề của mình nằm ở đâu nên vào một tối nọ, cô con gái lớn của tôi nói: “Mẹ ơi, mẹ có biết lý do tại sao con chọn mẹ khi con còn ở thiên thượng không?”

Tôi lúc đó thấy hơi vui mừng nên vội hỏi cháu: “Con đã chọn thế nào?”

Cháu bắt đầu kể về quá trình chọn mẹ của mình: “Ở trên thiên thượng cùng với con có rất nhiều sinh mệnh cao tầng và con đang cần một người mẹ ở trần gian, nhưng con không biết phải chọn ai. Con đi dạo một vòng quanh vườn, mỗi người mẹ được đặt trong một chiếc hộp riêng biệt. Họ trông giống như những con búp bê nhỏ, rất xinh xắn!

Tôi hỏi: “Có phải trông mẹ khác biệt so với những người còn lại?”

“Đúng vậy, giống như một con búp bê với kiểu tóc xinh xắn. Con đã suy nghĩ rất lâu và không biết phải chọn ai. Cuối cùng, người mẹ trên thiên thượng của con khuyên con nên chọn một người tu luyện làm mẹ, vì vậy con đã chọn mẹ! Con muốn đến trần gian ngay lập tức và đã đi bộ rất lâu trong một nơi rộng lớn tối tăm. Và đột nhiên con rơi vào Quảng trường Thiên An Môn, vì vậy con đã phát chính niệm và Sư phụ đã đưa con trở lại!”

Con gái tôi chưa từng bao giờ đến Quảng trường Thiên An Môn và tôi cũng chưa từng một lần nào đề cập về nơi này với cháu cả. Tôi cảm thấy có chút tò mò nên đã khuyến khích cháu kể tiếp.

Cháu nói: “Con nhìn thấy bà ngoại sinh ra mẹ. Mẹ từ từ lớn lên, và con đợi mẹ sinh ra con. Mẹ là người mẹ xinh đẹp nhất của con.”

Cháu kể với tôi bằng một giọng rất phấn khích và tôi đã muốn bật khóc. Sau đó cháu nhấn mạnh rằng cả cháu và người mẹ của cháu ở trên trời đã chọn tôi vì tôi là một người tu luyện, để một ngày nào đó cô bé có thể quay trở về nơi của mình ở trên thiên thượng.

Tôi tò mò không biết làm thế nào mà cháu lại biết được tất cả những sự việc này. Cháu trả lời: “Một ngày kia khi con đang phát chính niệm, Sư phụ đưa cho con xem một bức tranh và con mới biết.”

Con gái lớn của tôi thỉnh thoảng có phát chính niệm cùng với tôi, và có khi cháu còn ngồi rất lâu. Khi phát chính niệm cháu rất tập trung, cháu ngồi thế hoa sen và không muốn dừng lại khi đã hết giờ phát chính niệm.

“Tại sao Sư phụ lại muốn cho con biết tất cả những chuyện này?”

“Sư phụ nhìn thấy mẹ đã phải làm việc cực khổ để chăm sóc cho con và em gái con!” Sư phụ cũng nhắc cô bé rằng đây là những chuyện mà cô bé chỉ có thể kể với những người tu luyện.

Con gái tôi rất có ý thức về việc đúng sai. Một ngày kia, tôi có kể cho cháu nghe về việc của bố cháu và sự thật về cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Cháu đã khóc. Ở trường cháu có nói cho các bạn của mình nghe về việc quốc kỳ của Trung Quốc đã nhuốm máu của người dân Trung Quốc ra sao. Bạn của cháu đã lắng nghe và cháu còn bảo các bạn nên nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Tôi ngày càng nhận thức rõ hơn về tầm quan trọng của việc tu luyện và trân trọng mối nhân duyên này. Tôi cũng hy vọng các học viên Pháp Luân Đại Pháp nào mà có con nhỏ cũng hãy trân trọng cơ duyên này và hãy dành thời gian cho các con, dẫn dắt chúng trên con đường tu luyện.

Từ năm 2015 đến 2017, chồng tôi bị kết án tù phi pháp vì không đồng ý từ bỏ đức tin của anh. Trong suốt hai năm đó, bên cạnh phải làm việc toàn thời gian, và chăm sóc hai cô con gái, tôi còn tham gia thỉnh nguyện để kêu gọi trả tự do cho chồng mình. Đó là khoảng thời gian khó khăn, nhưng tôi không bao giờ cảm thấy có gì hối tiếc. Vì tôi là một đệ tử Đại Pháp, được đắm mình trong Phật quang. Hai cô con gái của chúng tôi đều biết cách cư xử và được những người xung quanh yêu mến.

Dù mọi người có biết về hoàn cảnh của tôi hay không, họ vẫn thấy tôi là một người mạnh mẽ. Tôi đã có thể chịu được mọi khó khăn là nhờ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Người hàng xóm lớn tuổi của tôi thường nói với tôi rằng: “Cháu là một người phụ nữ cứng rắn. Nếu chỉ nhìn sơ qua thì không ai có thể tưởng tượng được những việc mà cháu đã trải qua!”

Tôi nói với ông ấy rằng vì tôi có đức tin, và khuyên ông hãy nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”

Tôi sâu sắc hiểu rằng Sư phụ đã dùng các con mình và lời của người khác để động viên tôi. Tôi phải luôn tinh tấn và làm tốt ba việc, thì mới không làm Sư phụ thất vọng!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/27/436490.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/13/199515.html

Đăng ngày 31-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share