Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-09-2021] Khi tôi mới 5 tuổi, mẹ tôi đã nói chuyện với tôi về Pháp Luân Đại Pháp. Bà cũng dạy tôi năm bài công pháp. Hạt giống tu luyện đã được gieo trồng trong trái tim tôi.

Thuở thiếu thời

Tôi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân khi còn học tiểu học và trung học cơ sở, do đó tôi có chút khái niệm về tu luyện. Tuy nhiên, ở trường tôi luôn là một kẻ gây rối, thường xuyên đánh nhau nên không được các bạn cùng lớp và giáo viên yêu quý.

May mắn thay, cuộc đời tôi đã được Đại Pháp cải biến sau khi tôi trở thành một học viên chân chính. Ngay cả khi tôi chưa bước vào tu luyện, Sư phụ đã quản tôi. Tôi đã được chứng kiến một số thần tích nho nhỏ trong thời niên thiếu của mình.

Tôi thích ngắm nhìn hình ảnh các vị Phật trong các cuốn truyện tranh và muốn đeo ngọc bội giống như của họ. Tôi cũng mong muốn được chư Phật che chở.

Một ngày nọ, tôi lấy một tờ rơi giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp và gấp lại, bọc trong tờ giấy màu đỏ để làm một miếng ngọc bội. Tôi đeo ngọc bội tự chế này và đi bơi ở sông. Ngày hôm đó, khi về đến nhà, tôi nhìn thấy ba chữ màu đỏ: “Chân – Thiện – Nhẫn” in trên ngực của mình. Tôi sẽ không bao giờ quên sự kiện kỳ ​​diệu đó. Bất cứ khi nào tôi nghĩ về ngày đó, trái tim tôi tràn ngập sự kính trọng đối với Sư phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp. Ngày hôm đó đã truyền cho tôi lòng quyết tâm và sự tự tin để tinh tấn trên con đường tu luyện của mình.

Năm 2010, tôi tốt nghiệp trường dạy nghề. Khi tôi chuẩn bị đi làm ở một thành phố khác, mẹ nói với tôi: “Cuốn sách Chuyển Pháp Luân là dành cho con. Con hãy đọc nó thường xuyên, tu tâm dưỡng tính của mình, đừng là một kẻ gây rối nữa.” Đó là thời điểm tôi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp chân chính.

Gặp bức hại

Trong thời gian tôi làm việc tại một nhà máy, dù bận rộn đến đâu, tôi vẫn tinh tấn làm ba việc và cảm thấy rất vui. Một ngày trong năm 2011, khi tôi chuẩn bị ra ngoài để phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Đại Pháp, thì nhân viên bảo vệ đã báo tôi với cảnh sát. Tôi bị bắt và bị đưa đến một trung tâm giam giữ. Khi đó tôi mới 17 tuổi.

Sự tra tấn mà tôi phải chịu đựng tại trại giam thật kinh khủng. Tôi bị xích bằng cùm, bị tạt nước ớt cay vào mặt và không được phép ngủ. Với niềm tin vững chắc vào Sư phụ, tôi không khuất phục trước những lời đe dọa, từ chối ký bất kỳ văn bản nào và không hát những bài hát ca ngợi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Tại tòa, thẩm phán yêu cầu tôi thừa nhận tội lỗi của mình. Tôi nói: “Tôi không phạm tội, tôi phải thừa nhận điều gì!” Thẩm phán trả lời: “Nếu cậu vẫn tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, thì hình phạt đối với cậu sẽ không nhẹ!” Tôi nói với ông ta: “Ông cứ làm điều mình muốn, còn tôi không có tội.” Tôi đã bị kết án mười tháng tù.

Tôi được thả tự do vào năm 2012, và trở về quê nhà, nhưng vẫn tiếp tục bị cảnh sát sách nhiễu cho đến ngày nay. Để tìm được kế sinh nhai thật không dễ dàng gì. Tôi đã cố gắng làm cả tài xế taxi lẫn người giao hàng, nhưng vẫn không đủ sống.

Cuộc sống dưới chế độ của ĐCSTQ đẫy rẫy khó khăn. May mắn thay, trời không tuyệt đường sống của ai, và Thần Phật đã có an bài tài tình cho tôi.

Đại Pháp mang lại giàu sang

Vào đầu năm 2020, tôi được một học viên khác giúp đỡ và đã chuyển đến một thành phố khác làm nhân viên bán hàng tại một công ty thiết bị điện tử. Bằng cách nào đó, cảnh sát địa phương đã tìm ra nơi tôi làm việc và gây áp lực buộc chủ lao động phải chấm dứt hợp đồng với tôi. Không những thế, cảnh sát còn bắt tôi rời khỏi thành phố.

Dưới áp lực và sợ hãi, tôi đã về quê. Tìm được bất cứ công việc lớn nhỏ nào tôi cũng làm, vậy mà vẫn thường không kiếm nổi bữa ăn qua ngày. Trong hoàn cảnh như vậy, tôi vẫn nhớ đến Đại Pháp. Tôi học Pháp bất cứ khi nào tôi có thể và tận dụng mọi cơ hội để đề cao tâm tính của mình. Tôi nhẩm Pháp trong tâm khi đi giao thức ăn và tự nhủ với bản thân: “Mình bước đi trên con đường tu luyện và tu luyện ngay cả khi đang bước đi.”

Hoàn cảnh của tôi xoay chuyển bất ngờ vào tháng 9 năm 2020. Một khách hàng cũ người Việt Nam tìm đến tôi và tôi đã giúp anh ấy nhập một lô hàng lớn thiết bị gia dụng. Tôi chưa bao giờ tưởng tượng mình có thể có thu nhập gần 400.000 nhân dân tệ (khoảng gần 1,5 tỷ đồng) chỉ trong vài tháng. Trong khoảng thời gian này, tôi cũng gặp vợ mình và cô ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng tôi.

Tu luyện Đại Pháp đã mang lại phước lành. Đầu năm 2020, khi bị thôi việc, tôi đã oán hận những người có liên quan. Sau khi học Pháp một thời gian, tôi đã buông bỏ tâm oán hận.

Sư phụ giảng: “…do đó chỉ có thể tương kế tựu kế mà lợi dụng những gì chúng làm, là như vậy đó.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Cựu thế lực tà ác đã gây ra cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp, nhưng Sư phụ đã an bài con đường tu luyện cho chúng ta. Nếu tôi không bị đuổi về quê, thì tôi đã không bắt đầu công việc xuất nhập khẩu, và tôi đã không gặp được vợ mình. Sự an bài của Sư Phụ thật phi thường!

Vợ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Chuyện tôi gặp vợ mình như thế nào cũng rất thú vị. Thực ra chúng tôi gặp nhau lần đầu vào năm 2017. Khi đó, cô ấy bị bệnh thận. Y học hiện đại không thể chữa khỏi bệnh, vì vậy tôi đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho cô ấy. Trong vòng một tuần, các kết quả xét nghiệm của cô ấy đều trở lại bình thường. Cô ấy rất ấn tượng với khả năng siêu thường của Đại Pháp và biết ơn sự cứu độ của Sư phụ.

Vì nhiều lý do khác nhau, chúng tôi đã chia tay. Cô ấy cũng ngừng tu luyện. Không lâu sau, các vấn đề sức khỏe trước đó của cô ấy lại xuất hiện. Năm 2020, cô ấy đã gửi cho tôi một tin nhắn: “Cho dù em hồi phục hay không, cho dù Sư phụ vẫn quản em hay không còn quản nữa, giờ em sẽ tu luyện đến cùng. Ít nhất thì tâm tính của em sẽ tốt hơn, đó là điều quan trọng nhất.”

Cô ấy đã yêu cầu tôi giúp đỡ và chúng tôi lại tái hợp. Thông qua tu luyện, tâm tính của vợ tôi được cải thiện và cô ấy đã khỏe mạnh trở lại. Cô ấy không còn cảm thấy mệt mỏi khi đi bộ đường dài và đi bộ dã ngoại nữa. Trước kia cô ấy rất sợ lạnh, giờ thì trạng thái ấy cũng biến mất.

Lời kết

Tôi đã tự hỏi mình câu hỏi này nhiều lần: Tôi có hối tiếc vì đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hay không, vì cuộc bức hại Đại Pháp đã khiến tôi không thể có một cuộc sống bình thường, yên ả? Và câu trả lời của tôi luôn là: Không hối tiếc!

Cho dù tôi sẽ phải đương đầu với khó khăn như thế nào trong tương lai, tôi sẽ không từ bỏ Đại Pháp. Tôi cần phải dụng tâm tu bỏ nhiều chấp trước và đề cao bản thân. Tôi sẽ luôn chú tâm tu luyện, đạt tiêu chuẩn của một học viên Đại Pháp chân chính và sẽ luôn cố gắng để không cô phụ sự từ bi khổ độ của Sư phụ.

Cảm tạ ân Sư và Đại Pháp!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/24/430041.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/11/6/196481.html

Đăng ngày 04-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share