Bài viết của Lin Zhanxiang

[MINH HUỆ 8-12-2006] Trong mấy năm vừa qua, Trung Quốc đã nhanh chóng trở thành một quốc gia lớn về cấy ghép nội tạng. Cũng trong lúc đó, tuy nhiên, nó cũng làm ngơ về nguồn cung cấp những bộ phận nội tạng này, mà cộng đồng thế giới đã đặt câu hỏi về sự hợp pháp của nguồn cung cấp này. Dưới áp lực của nhiều quốc gia khác, cũng tương tự như vụ khủng hoảng bệnh SARS vào năm 2003, Phòng Y tế Trung Quốc đã bị bắt buộc chấp nhận những vụ cấy ghép bất hợp pháp có thật tại Trung Quốc. Tuy nhiên, họ đã dùng nhiều phương cách để che đậy những vấn đề quan trọng. Vào ngày 14 tháng 11, 2006, tại Hội nghị Kỹ thuật và Áp dụng Cấy ghép Nội tạng Quốc gia được tổ chức tại tỉnh Quảng Châu, Phó Bộ trưởng Y tế Huang Jiefu chấp nhận rằng đại đa số những vụ cấy ghép trong nước thì nội tạng là từ những tù nhân tử hình. Ông ta xảo quyệt khi ông ta phát biểu vấn đề này, cố gắng đánh lạc hướng sự chú trọng của mọi người, và đổ trách nhiệm cho các bác sĩ mà đã thực hiện cấy ghép là không có lương tâm nghề nghiệp. Ông ta tiếp tục che đậy ba vấn đề chính.

1. Cấy ghép nội tạng bất hợp pháp được chính phủ cho phép

Ðiều xảo quyệt đầu tiên của chính phủ là “hy sinh con chốt để giữ con pháo”. Ðổ trách nhiệm cho “các bác sĩ thiếu lương tâm”, và tuyên bố các vụ mổ cắp nội tạng bất hợp pháp là không có liên hệ gì với họ. Chế độ Cộng sản Trung Quốc sử dụng “các bác sĩ thiếu lương tâm” như là những con vật tế thần để đổ trách nhiệm và che đậy tội ác của chúng.

Cộng đồng thế giới biết rằng một số nội tạng từ các tù nhân tử hình là bí mật mổ cắp bởi các bác sĩ trong chiếc xe “bus tử hình”. Loại xe này đặc biệt trang bị những dụng cụ để mổ cắp nội tạng và được xe vũ trang cảnh sát bảo vệ. “Các bác sĩ thiếu lương tâm” đã ra lệnh cho các xe buýt như thế và công an thông qua một cách êm thấm để vượt qua các thông lệ giấy tờ. Ðiều này chứng tỏ rằng không những chỉ có “bác sĩ thiếu lương tâm” trong chế độ. Mà hơn nữa, còn có bộ máy khổng lổ đứng phía sau che chở để bảo vệ chế độ mổ cắp nội tạng bất hợp pháp. Những người đứng phía sau điều khiển là các tên tội phạm chính. “Các bác sĩ thiếu lương tâm” chỉ là những con chốt.

Toạ lạc tại thành phố Thẩm Dương, Trung tâm Hỗ trợ hệ thống Cấy ghép Thế giới của Trung Quốc công khai tuyên bố trên trang nhà của họ “Rất nhiều ca cấy ghép nội tạng là được sự ủng hộ của chính phủ Trung Quốc. Toà án Nhân dân Tối cao, Các nhân viên tại Toà án Nhân dân Tối cao, Công an, Hệ thống Tư pháp và Phòng Y tế và Cơ quan Quản lý Dân sự đã cùng đưa ra bộ luật để bảo đảm những người hiến nội tạng là được ủng hộ bởi chính phủ”. Các bác sĩ thiếu lương tâm không dám đủ can đảm để nhận lời khen, chỉ có chính phủ mới nhận được. Chính phủ, được ÐCSTQ trực tiếp chỉ đạo, mới đủ tư cách nhận lời khen.

Bộ luật tạm thời nhắc đến ở trên gọi là “Ðiều luật Tạm thời cho việc Sử dụng Cơ thể và Nội tạng của các tù nhân tử hình”, được ban hành vào ngày 9 tháng 10, 1984 bởi Toà án Nhân dân Tối cao, Phòng Công Tố Nhân dân Tối cao, Bộ An ninh Công cộng, Bộ Tư pháp, Bộ Y tế và Bộ Dân Vụ. Ðiều luật số 4 của Bộ luật này phát biểu “khi sử dụng thân thể và nội tạng của các tù nhân tử hình chúng ta phải cẩn thận về ảnh hưởng của xã hội, vì thế cần phải rất bí mật, và thực hiện trong phạm vi đơn vị mà sẽ sử dụng thân thể và nội tạng này. Nếu cần thiết, với sự chấp thuận toà án nhân dân mà đã kết án tử hình, những phòng giải phẫu lưu động từ các cơ quan y tế được phép lái đến địa điểm hành quyết để mổ lấy nội tạng, nhưng họ không được phép sử dụng biển số xe của Bộ Y tế, hay mặc đồng phục y tế. Sau khi các bộ phận nội tạng đã mổ lấy, các nhân viên giữ an ninh sẽ bảo vệ địa điểm hành quyết”.

Những điều luật tạm thời này dựa trên một hồ sơ mật phát hành bởi Ủy ban Quân sự Trung Quốc vào thập niên 1960s và là điều luật dùng để ngăn cấm các bác sĩ mổ cắp các nội tạng. Rõ ràng rằng chế độ Cộng sản Trung Quốc đứng phía sau để điều kiển toàn bộ hệ thống. Không có sự ủng hộ của ÐCSTQ, làm thế nào các bác sĩ mổ cắp các bộ phận nội tạng trái phép từ các tù nhân tử hình dưới sự che chở, bảo vệ của công an? Hành động các bác sĩ là hoàn toàn được che chở và ủng hộ của chế độ Cộng sản Trung Quốc.

Chế độ Cộng sản Trung Quốc sẽ không chấp nhận sự thật, và dùng bất cứ hình thức nào để che đậy tội ác của chúng. “Bác sĩ thiếu lương tâm” chỉ là công cụ của chế độ Cộng sản Trung Quốc dùng để mổ cắp nội tạng. Vai trò của Trung Quốc mới đây là một quốc gia khổng lồ trong ngành cấy ghép nội tạng dĩ nhiên là do bởi sự đóng góp của các bác sĩ thiếu lương tâm, như chế độ giữ lấy tất cả các tiền lợi nhuận từ phía sau.

“Bác sĩ thiếu lương tâm” thì rất là vô nhân đạo vì chính sách âm mưu độc ác của chế độ Cộng sản Trung Quốc đã đưa họ đến bến bờ độc ác. Chế độ mới chính là người dạy họ thiếu lương tâm.

Ðến đây chúng ta đã xác nhận rằng “các bác sĩ thiếu lương tâm” chỉ là vật tế thần, điều này chứng tỏ bản chất độc ác của chế độ. Sau Cách mạng Văn hoá, một số công an bị tử hình như vật tế thần để bảo vệ các người khác đứng phía sau đã ra lệnh giết các đảng viên cao cấp Cộng sản. Hiện nay chế độ Cộng sản Trung Quốc một lần nữa muốn “giết con lừa ngay khi nó rời hang đá”. Ðiều này rõ ràng không phải là tin tốt cho các bác sĩ thiếu lương tâm”.

2.Mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các đệ tử Pháp Luân Công một cách bất hợp pháp.

Từ tháng 7 năm 1999, phe đảng Giang Trạch Dân và La Cán (Luo Gan), dùng quyền lực của chúng trong chế độ Cộng sản Trung Quốc, đã hành động thay cho luật pháp, bức hại tàn độc các đệ tử Pháp Luân Công. Các đệ tử Pháp Luân Công bị chế độ Cộng sản Trung Quốc gán là “tầng lớp thù nghịch” chỉ vì họ tin tưởng vào Chân, Thiện, Nhẫn, và đã bị bức hại vô nhân đạo chưa từng có trong lịch sử. Từ năm 2000, chế độ Cộng sản Trung Quốc đã mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các đệ tử Pháp Luân Công một cách có hệ thống trên một bình diện rất lớn và điều này đã biến Trung Quốc trở thành Trung tâm Cây ghép nội tạng to lớn nhất thế giới. Sinh mạng của vô số người vô tội đã bị giết để bán lấy tiền.

Vào ngày 6 tháng 7, 2006, Cựu Dân biểu Canada David Kilgour và luật sư nhân quyền thế giới David Matas phát hành “Báo cáo về Tội ác Mổ cắp Nội tạng từ các đệ tử Pháp Luân Công vẫn còn sống tại Trung Quốc” dài 49 trang. Lời kết luận cuối cùng trong bản báo cáo “Dựa trên những gì mà chúng tôi biết, chúng tôi đã đi đến một kết luận đau đớn rằng tội ác này có thật. Chúng tôi tin rằng tội ác này đã và tiếp tục xảy ra đến hôm nay trên một bình diện rộng lớn về mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các đệ tử Pháp Luân Công không có ý hiến. “Bản báo cáo này đã có ảnh hưởng rất rộng lớn trên cộng đồng thế giới. Những gì bản báo cáo này đưa ra đúng y như là chế độ Cộng sản Trung Quốc muốn che đậy bằng mọi giá.

Từ thập niên 1970s, chế độ Cộng sản Trung Quốc đã mổ cắp nội tạng từ tù nhân tử hình. Ðiều bí mật này được vạch ra từ thập niên 1990s và là một sự thật được thế giới biết đến. Chế độ Cộng sản Trung Quốc đã phải đóng trò để thừa nhận bí mật này, chọn lựa ít nhất hai thứ tà ác để bảo vệ nó.. Nói rằng chúng sử dụng thân thể và nội tạng từ các “tù nhân tử hình” để lấy nội tạng, vì thế bác bỏ việc mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các đệ tử Pháp Luân Công vẫn còn sống.

3. Quân đội đóng vai trò quan trọng trong việc mổ cắp các bộ phận nội tạng

Quân đội là cơ chế quản lý tất cả các các vụ mổ cắp các bộ phận nội tạng tại Trung Quốc. Các bệnh viện của quân đội và công an vũ trang đã tạo nên một hệ thống cho chính chúng và đã thực hiện đại đa số các vụ cấy ghép nội tạng bất hợp pháp. Các bệnh viện này không được Phòng Y tế Quốc gia quản lý, mà chúng trực tiếp dưới sự quản lý của Quân đội giải phóng Nhân dân. Quân đội Trung Quốc đã đóng vai trò quan trọng trong các vụ mổ cắp các bộ phận nội tạng từ các đệ tử Pháp Luân Công và thu được rất nhiều lợi tức từ hành động này. Phòng Y tế bây giờ chấp nhận việc thu nhận lợi tức từ nhân dân của họ, mục đích là để chuyển hướng suy nghĩ của mọi người về vai trò của quân đội Trung Quốc trong vấn đề mổ cắp và cấy ghép nội tạng.

ÐCSTQ luôn luôn là đảng tà độc, lừa dối mọi người, mọi tầng lớp. Kết quả là cách duy nhất để biết được sự thật là phải cho phép các toán điều tra từ thế giới, được phép vào Trung Quốc để đến tận hiện trường điều tra.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/12/8/144171.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/1/1/81340.html

Đăng ngày 18-04-2007; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share