Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-01-2022] Có một lần, tôi ra ngoài phát chính niệm cùng với một đồng tu. Trên đường về, chúng tôi gặp phải một trận cuồng phong. Chúng tôi đạp xe và chống chọi với những trận gió rít mạnh vô cùng khó khăn.
Cách một ngã tư không xa, tôi nhìn thấy một người phụ nữ trạc 50 tuổi đang đẩy chiếc xe bán rau. Bất chấp những đợt gió thổi mạnh, cô vẫn vừa đi vừa kêu gọi mọi người mua rau cho mình. Những người qua đường dù phải dừng lại tránh thời tiết xấu nhưng vẫn tranh thủ mua rau cho cô.
Tôi bước tới với vẻ thông cảm để mua rau cho cô ấy vì cũng muốn nói với cô ấy về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói với giọng chia sẻ: “Chị à, nếu không phải vì kế sinh nhai của một kiếp người thì ai muốn đi ra ngoài bán rau trong thời tiết gió bão như thế này?” Những lời nói của tôi đã gây cho cô ấy ấn tượng, cô ấy trả lời: “Tôi không có sự lựa chọn nào? Nếu tôi không bán rau thì tôi sẽ không có gì để ăn! Cảm ơn các chị đã thông cảm cho tôi”. Tôi lại nói tiếp: “Cả hai chúng tôi đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên chúng tôi đối xử tử tế với mọi người”. Cô ấy vui mừng nói: “Chị gái tôi cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trước đây, tôi đã nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ nhưng bây giờ tôi không còn tu luyện nữa“.
Nghe cô ấy nói vậy, tôi nghĩ có lẽ cô ấy cũng là một sinh mệnh từ cao tầng đã ký thệ ước với Sư phụ xuống thế gian để trợ Sư Chính Pháp. Nhưng giờ đây cô ấy đã bị mê lạc trong thùng thuốc nhuộm của xã hội người thường. Tôi phải đánh thức cô ấy tỉnh ngộ!
Vì gió rít rất mạnh nên tôi đã phải hét to lên để cố ấy có thể nghe được. Tôi hỏi cô ấy: “Chị ơi, em hỏi chị, kiếp sau chị còn muốn đi bán rau nữa không?”. Câu hỏi của tôi khiến cô ấy bật cười. Cô ấy dõng dạc trả lời: “Tôi không muốn bán rau nữa, cuộc sống này cơ cực quá!”. Cả ba chúng tôi cùng cười vui vẻ sau những câu chào hỏi thú vị.
Tôi lại tiếp tục: “Vì chị không muốn làm điều này lần nữa trong kiếp sau, vậy thì hãy nhanh chóng quay trở lại tu luyện Đại Pháp. Đừng bỏ lỡ cơ duyên vạn cổ này, hãy tu luyện thật tốt để trở về nguồn gốc thực sự của mình, trở về với ngôi nhà đích thực của chị và không bao giờ phải chịu khổ ở nơi trần thế này nữa”.
Cả hai chúng tôi đều giải thích cho cô ấy sự thật về cuộc bức hại với hy vọng cô ấy sẽ nhận ra tu luyện quý giá như thế nào. Cô ấy có vẻ cảm động và nói trong nghẹn ngào: “Tôi phải quay trở lại tu luyện thôi”. Tôi cũng thấy cảm động. Trước khi chia tay, tôi nói: “Chúng ta gặp nhau ở đây là nhờ duyên phận, tôi sẽ chờ tin tốt lành của chị”. Chúng tôi liên tục vẫy tay chào tạm biệt.
Tôi ngoái đầu lại nhìn và thấy cô ấy đang đẩy chiếc xe với một nỗ lực rất lớn tiến về phía trước. Có một cảm giác khó tả trào dâng trong tâm trí tôi vào lúc đó. Chúng ta là những sinh mệnh đến từ cao tầng và đang lưu lạc trong cõi phàm trần, trải qua sinh tử, khổ ải trong luân hồi. Năm này sang năm khác, chẳng phải chúng ta cũng đang phải vật lộn trong kiếp sống này hay sao? Tâm tôi tràn ngập lòng biết ơn vô hạn đối với Sư phụ khi nghĩ đến ân đức cứu độ từ bi của Ngài dành cho chúng sinh.
Cảm ơn Sư phụ đã an bài cho chúng con gặp được người phụ nữ này. Chúng con không chỉ đánh thức được sinh mệnh này và đưa cô ấy quay trở lại tu luyện mà còn giúp các chúng sinh trong thế giới của cô ấy được đắc cứu. Lúc này những giọt nước mắt biết ơn của tôi tuôn rơi và lăn dài trên má.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/17/436889.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/5/199070.html
Đăng ngày 16-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.