Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-12-2020] Vào đầu tháng 4, ngay khi em họ tôi trở về nhà từ thành phố Hải Nam, cô ấy đã được đưa đi cách ly. Nhưng sau khi kết quả xét nghiệm axit nucleic của cô ấy âm tính, việc cách ly đối với cô ấy được dỡ bỏ.

Gia đình em họ tôi kinh doanh một cửa hiệu bán lẻ thuốc bảo vệ thực vật. Vào mùa Xuân, nông dân cần sử dụng thuốc bảo vệ thực vật trong thời gian gieo hạt. Ngay khi hết cách ly, cô ấy đã vội vã quay lại để đi làm. Tuy nhiên, trong vòng vài ngày, cô ấy đã bị sốt, đi kèm với ho. Triệu chứng rất giống với nhiễm virus corona.

Khi đến bệnh viện để kiểm tra, thân nhiệt của cô ấy đã trên 37 độ C. Cô ấy lại được yêu cầu phải cách ly, lần này là ở nhà. Để làm việc đó, cả chồng và con gái cô ấy phải rời nhà và lưu lại ở một nơi nào đó khác. Trong lúc đó, người từ ban quản lý dân cư địa phương đã đến để niêm phong lối ra vào tòa nhà căn hộ nơi cô ấy sống.

Căn hộ của cô ấy ở tầng 3. Đối với nhu cầu và nhu yếu phẩm hàng ngày của cô ấy, người ta trước hết bỏ đồ vào một chiếc giỏ, sau đó thì cô ấy phải kéo chiếc giỏ lên bằng dây thừng.

Sau vài đêm, cô ấy đã mất hết sinh khí do phải ở nhà một mình. Rồi cô ấy đã gọi điện cho tôi với hy vọng tôi có thể đến và ở lại với cô ấy, mặc dù cả chồng và con gái cô ấy đều phản đối. Cô ấy đã phải nói với chồng rằng: “Nếu chị ấy không đến và em tiếp tục phải ở nhà một mình, em sẽ chết mất.” Vì vậy chồng cô ấy đã phải nhượng bộ.

Sau đó cô ấy hỏi tôi: “Chị có dám đến gặp em không? Chị có thể đến để học Pháp với em không?” Cô ấy đã từng thực hành Pháp Luân Đại Pháp nhưng đã từ bỏ khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999. Tôi đã từng chuyển các bài giảng Pháp mới của Sư phụ cho cô ấy, nhưng đã thôi không gửi nữa vì cô ấy quá chấp trước vào công việc kinh doanh của mình và không có thời gian đọc Pháp. Giờ đây khi đã rơi vào nguy hiểm, cô ấy đã nhớ đến Đại Pháp.

Tôi nói với cô ấy rằng tôi có thể. Cô ấy đề nghị hãy để chồng cô ấy đến đón tôi. Khi tôi hỏi cô ấy: “Chị có thể vào bên trong tòa nhà bằng cách nào?” Cô ấy nói rằng cô ấy sẽ mở niêm phong để tôi vào rồi chồng cô ấy sẽ niêm phong lại. Bằng cách này, tôi cùng với cô ấy bắt đầu học Pháp, luyện công và phát chính niệm. Trong vòng vài ngày, thân nhiệt cô ấy đã xuống 36 độ C. Cô ấy rất phấn khích và nói: “Thật tuyệt! Pháp Luân Đại Pháp thật phi thường!” Rồi cô ấy đã gọi cho người thân của cô ấy để báo tin cho họ.

Sau đó, các cuộc điện thoại bắt đầu đổ dồn đến để hỏi cô ấy đã làm thế nào. Khi người từ Ủy ban dân cư gọi cho cô ấy, cô ấy đã nói: “Tôi ổn, thân nhiệt của tôi đã trở lại bình thường nhờ vào Đại Pháp. Thật kinh ngạc!” Gia đình cô ấy nói: “Nếu cô hồi phục, thì chắc chắn, chúng tôi sẽ tin Đại Pháp.”

Có lẽ vì cô ấy đã quá khích, ngày hôm sau, thân nhiệt cô ấy lại tăng lên. Tôi nói với cô ấy đừng lo lắng và tiếp tục cùng cô ấy học Pháp.

Vào ngày thứ năm, người của ban dân cư lại gọi điện cho cô ấy. Họ yêu cầu cô ấy tự kiểm tra thân nhiệt của mình. Khi cô ấy nói là trên 37 độ, họ lập tức trở nên cảnh giác. Con gái cô ấy nói: “Mẹ vẫn phải đến bệnh viện kiểm tra để bác sỹ có thể kết luận liệu mẹ có bị nhiễm hay không.” Rồi cả anh trai cô và con anh ấy đều nói với cô: “Em nên để cô ấy (tôi) về nhà. Nếu không em mà có kết quả dương tính và lây sang cô ấy thì sao?”

Những gì họ nói đã làm cô ấy hoảng sợ đến phát khóc. Nhưng khi cô ấy đề nghị người nhà cô ấy thay tôi ở cùng với cô, không một ai trong số họ muốn đến cả. Cô ấy nói với tôi: “Chị họ à, chị thấy đấy, giờ em chỉ có thể tin tưởng các học viên Pháp Luân Đại Pháp thôi. Hãy nhìn những người khác, không một ai trong số họ muốn đến ở đây với em vì họ đều sợ hãi.”

Bị gia đình gây áp lực, cô ấy đã quyết định đến bệnh viện để kiểm tra. Đồng thời, cô ấy bảo tôi đi về nhà.

Khi con gái cô ấy đưa tôi trở về nhà, cháu nói: “Cháu thật sự cảm kích sự giúp đỡ của bác. Ngoài bác ra không còn ai dám ở cùng mẹ cháu.” Tôi bảo cháu rằng tôi ổn, vì tôi là một học viên và tôi được Sư phụ bảo hộ. Tôi cũng nói rằng miễn là mẹ cháu tiếp tục học Pháp và luyện công, mẹ cháu cũng sẽ ổn.

Cô ấy đã đến bệnh viện và làm các xét nghiệm virus. Kết quả hóa ra là âm tính và tình trạng sức khỏe tổng quan của cô ấy rất tốt, mặc dù cô ấy vẫn còn sốt.

Sau đó tôi đã gọi điện cho cô ấy để xem tình hình của cô ấy ra sao. Cô ấy nói với tôi rằng chồng cô ấy đã quay về nhà. Cuối cuộc trò chuyện, cô ấy đã đề nghị tôi mang cho cô ấy một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/14/-416414.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/22/188947.html

Đăng ngày 22-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share