Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-02-2022] Cuối tháng 8 tôi đã đi đến vùng khác vì có việc gia đình, và trở về nhà vào đầu năm 2022. Vật liệu để làm lịch tôi đã mua trước khi đi vẫn chưa sử dụng. Tôi nghĩ rằng có thể thế nhân vẫn cần những cuốn lịch tinh mỹ do Minghui.org xuất bản.

Vì vậy, tôi đã làm một số lịch và tranh Tết và đặt chúng chung với nhau trong một túi nhựa trong suốt cỡ lớn để phân phát. Thế nhân có nhu cầu [dùng lịch] còn rất nhiều. Khi tôi làm một số lịch treo tường khổ lớn và phát chúng, tôi đã nhận được nhiều phản hồi rất tốt.

Một ngày nọ, tôi đến một khu nhà xưởng để phân phát lịch. Khi thấy ba người đang trò chuyện, tôi đi tới và bắt chuyện với một người trong số họ: “Chào anh, anh có cần dùng lịch không? Tôi có một quyển lịch có thông tin về Pháp Luân Đại Pháp ở đây. Nó thật rất tiện dụng và đẹp mắt“.

Anh ấy nói: “Ở nhà tôi đã có một quyển lịch này rồi. Cảm ơn anh. Tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Anh có quyển tài liệu nào không?” Tôi liền đưa anh ấy hai tập san Minh Huệ.

Sau khi cầm tài liệu anh ấy nói: “Thực ra trước đây tôi không biết nhiều về Pháp Luân Đại Pháp. Bệnh của tôi đã được giải quyết nhờ sự giúp đỡ của học viên Đại Pháp các bạn. Trước đây tôi đã từng nằm viện một thời gian. Cả giám đốc và trưởng khoa [của bệnh viện] đều là đảng viên. Họ đã nhận quà cáp mà tôi đưa, nhưng vẫn không chữa khỏi bệnh cho tôi”.

“Sau đó, một bác sỹ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã điều trị cho tôi. Tôi bảo người nhà đưa cho anh ấy phong bì 500 nhân dân tệ, nhưng anh không nhận. Tôi bảo người nhà đưa thêm cho anh ấy phong bì 1.000 nhân dân tệ. Anh ấy nhận nó để tôi yên tâm chữa bệnh. Anh ấy chữa khỏi bệnh cho tôi và chờ đến khi tôi xuất viện, anh ấy trả lại 1.000 nhân dân tệ đó cho tôi. Qua sự việc này, tôi mới biết rằng những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đều là người tốt. Tôi cũng muốn tìm hiểu thêm về Đại Pháp”.

Tôi hỏi anh ấy rằng anh đã thoái đảng và các tổ chức của nó hay chưa. Anh ấy nói rằng mình đã thoái.

Tôi tiếp tục đi và thấy năm cụ già đang trò chuyện cùng nhau. Tôi tiến đến và hỏi: “Các cụ đang nghỉ ngơi ạ? Ở nhà các cụ có lịch chưa ạ?” Họ nói đều có rồi và sẵn sàng lắng nghe khi tôi nói chuyện với họ về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã đưa cho mỗi người trong số họ một cuốn tập san Minh Huệ và một tấm bùa hộ mệnh. Họ đã rất vui mừng khi nhìn thấy những tấm bùa hộ mệnh tuyệt đẹp đó. Một người trong số họ nói với những người còn lại: “Mỗi sáng sớm thức dậy ngay khi vừa mở mắt, hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’”.

Đi tiếp về phía trước, tôi thấy hai ông cụ đang trò chuyện nên hỏi họ có cần lịch không. Một trong số họ nói: “Nếu chị có đồ của Pháp Luân Đại Pháp thì tôi lấy. Đồ của các bạn rất tốt!” Tôi đưa cho ông cụ một quyển lịch cắt giấy. Ngay khi tôi đưa nó cho ông ấy, ông lập tức lật xem các trang.

Một người khác cũng hỏi xin một quyển. Tôi đưa cho ông ấy quyển cuối cùng, ông ấy lật ra và nói: “Lịch đẹp quá!”

Đi tiếp về phía trước thì có một quầy hàng ăn. Tôi bước đến và nói: “Anh ơi, tôi sẽ cho anh một tấm bùa hộ mệnh để giúp anh được bình an.” Nhìn thấy chiếc bùa hộ mệnh đẹp đẽ tinh xảo như thế, người bán hàng vui vẻ nhận lấy nó và nói: “Chị hãy tặng cho mọi người ở đây mỗi người một chiếc”. Tôi đã tặng bùa hộ mệnh cho mọi người xung quanh ông ấy, và tôi cũng đưa cho họ một số tài liệu chân tướng. Tất cả họ đều vui vẻ tiếp nhận.

Khi tôi đưa lịch cho một nhân viên vệ sinh ở cổng ra vào của xưởng, bà ấy vui vẻ nói: “Vừa hay tôi chưa có lịch, cảm ơn chị!” Lúc này một người đàn ông khoảng 40 tuổi đi xe đạp ngang qua thấy tôi đang đưa tờ lịch cho người phụ nữ nó, bèn nói: “Chị ơi tôi cũng muốn có một quyển. Chứng đau lưng của tôi đã khỏi sau khi tôi ngồi đả tọa. Tôi đã không thể di chuyển hoặc làm việc vì bị thoát vị đĩa đệm cột sống thắt lưng nghiêm trọng. Có người giới thiệu tôi luyện Pháp Luân Đại Pháp, sau khi luyện công, tôi đã hoàn toàn khôi phục trở lại bình thường. Bây giờ tôi rất yêu thích các đồ vật của Pháp Luân Đại Pháp”.

Có một chỗ ở gần xưởng của chúng tôi, rất nhiều người thích tụ tập và trò chuyện ở đó. Nó ở kế bên một đồn cảnh sát. Theo thời gian, những người này đã biết đến tôi. Một lần nọ, sau khi làm một số lịch khổ lớn, tôi phát chính niệm trước khi bắt đầu phân phát chúng. Tôi mang theo một túi lịch lớn đi đến đó và nói: “Chào các bác, tôi mang cho mọi người một số đồ vật tốt lành đây, những cuốn lịch bảo bình an.“

Trong số họ có một người không mấy thân thiện đã nói: “Chị vẫn phân phát những thứ này sao!” Tôi bèn lấy ra một tờ lịch và nói: “Anh à, anh hãy nhìn xem nó đẹp đến nhường nào!” Anh ta cầm lấy và mở ra xem. Khi những người khác nhìn thấy chúng, họ liền đưa tay ra để lấy một tờ lịch. Tôi đã đưa cho họ những tờ lịch khác nhau. Một người trong số họ nói: “Không cần biết là nhận được loại lịch nào, chỉ cần biết ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ là được”.

Mọi người lần lượt đến lấy lịch cho đến khi hết sạch. Người đàn ông không thân thiện ấy đã mỉm cười khi tôi rời đi.

Các loại lịch đơn ép plastic và tranh Tết rất được mọi người đón nhận. Một lần khi đi phát chúng, vài người bước đến gần tôi và nhận chúng. Ngay sau đó, nhiều người nữa đã đến và khoảng 40 tờ lịch nhanh chóng được phát hết.

Trên đường về nhà, tôi thấy một người phụ nữ cầm cuốn lịch tôi vừa phát. Cô ấy nói: “Chị, bức tranh này đẹp quá. Em rất thích nó. Pháp Luân Đại Pháp thật là tốt! Mọi người các chị quá thiện lương. Một số người cứ hay nói ‘cái này là của Pháp Luân Công’, em liền nói: ‘Pháp Luân Đại Pháp thì sao nào?”.

Tôi nói với cô ấy: “Chị à, chị rất chính nghĩa nên chị sẽ được phúc báo”.

Ví dụ như trên có rất nhiều, kể không xuể. Tôi hiểu rằng chúng sinh đang thức tỉnh.

Bối cảnh: Pháp Luân Đại Pháp là gì và tại sao Đảng Cộng sản Trung Quốc lại bức hại môn tu luyện này?

Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) được Đại sư Lý Hồng Chí lần đầu truyền xuất ra công chúng vào năm 1992 tại thành phố Trường Xuân, Trung Quốc. Tới nay, môn tu luyện này đã truyền rộng đến hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ trên toàn cầu. Với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn cùng năm bài công pháp nhẹ nhàng, môn tu luyện đã được hàng triệu người đón nhận và bước vào tu luyện, họ đều được trải nghiệm sự đề cao cả về sức khỏe lẫn tinh thần.

Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), coi sự phổ biến ngày càng mạnh mẽ của môn tu luyện này là mối đe dọa đối với hệ tư tưởng vô thần của Đảng, nên đã ban hành lệnh cấm vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.

Trang Minghui.org đã xác nhận hàng nghìn học viên đã mất mạng trong 22 năm qua vì bị bức hại. Con số thực tế được cho là còn cao hơn nhiều. Nhiều người hơn nữa đã bị cầm tù và tra tấn vì đức tin của họ.

Có bằng chứng cụ thể cho thấy ĐCSTQ hậu thuẫn cho việc giết hại các học viên bị giam cầm để thu hoạch nội tạng của họ và cung cấp cho ngành công nghiệp ghép tạng.

Dưới sự chỉ đạo của cá nhân Giang, ĐCSTQ đã thành lập Phòng 610, một tổ chức ngoài vòng pháp luật có quyền vượt trên cả hệ thống cảnh sát và tư pháp, và có chức năng duy nhất là tiến hành cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/12/438782.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/15/199200.html

Đăng ngày 26-04-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share