Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-11-2021] Tôi là một nữ học viên Pháp Luân Đại Pháp 52 tuổi và làm việc tại nhà ăn của một công ty. Tôi đạp xe đi làm lúc 6 giờ sáng ngày 2 tháng 11 năm 2021, và tôi đã không chú ý đi vào làn đường dành cho xe cơ giới. Bất ngờ một chiếc taxi tông mạnh từ phía sau làm tôi văng ra khỏi xe đạp. Ngay lập tức tôi cầu xin Sư phụ giúp. Tôi cũng nhớ đến lời dạy của Sư phụ:

“Tốt xấu xuất tự một niệm của người ta.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Không bị thương nhờ sự bảo hộ của Sư phụ

Khi đứng dậy, tôi cảm thấy mình chẳng hề hấn gì, chỉ có một vết xước nhỏ trên chân của tôi và hơi đau lưng một chút. Tuy nhiên, chiếc xe đạp của tôi thì tan tác. Thật tuyệt diệu là tôi không bị gãy cái xương nào. Tôi biết Sư phụ đã bảo hộ tôi.

Người tài xế taxi kinh hãi, gọi báo cho công an và cả công ty taxi. Ông ta cũng bảo tôi đến bệnh viện kiểm tra xem sao, nhưng tôi đã từ chối. Tôi nói với ông ấy rằng tôi ổn và không cần phải đi viện. Ông ấy cũng muốn bồi thường cho tôi, hoặc ít nhất thì cũng trả tiền sửa xe đạp. Tôi nói với ông ấy: “Tôi sẽ không đòi tiền bồi thường hoặc lấy tiền của ông. Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Xin hãy nhớ rằng: Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo.” Người tài xế liên tục cảm ơn tôi.

Đồng nghiệp bảo tôi là ngốc

Khi đến chỗ làm, tôi kể cho các đồng nghiệp nghe về vụ tai nạn. Khi họ nghe thấy tôi không chịu đi bệnh viện hoặc đòi tiền bồi thường thì họ nói rằng tôi thật ngốc. Nhưng tôi biết mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và nên chiểu theo lời dạy của Sư phụ là nghĩ cho người khác trước. Tôi không nghĩ về khoản bồi thường sau khi bị xe hơi đâm như người thường. Thay vào đó, tôi muốn nói với ông ta về Đại Pháp. Tôi hối tiếc là không thể nói với ông ấy nhiều hơn trong hoàn cảnh lúc đó.

Trải nghiệm của tôi rất giống một ví dụ mà Sư phụ giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân:

“Người trên 50 tuổi bị xe hơi lôi đi xa như thế, bị ngã xuống đất. Hỏi bị thương ở đâu? Đâu cũng bị thương hết, nằm ở đó không dậy. Đến bệnh viện, thì đi viện; đến rồi nằm lại không ra nữa. Người thường có thể sẽ [làm] như vậy. Nhưng bà này là người luyện công, không làm như thế. Chúng ta giảng rằng, tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.“ (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Chỉ bị rách mỗi phần mũi tất

Con gái tôi khóc lóc sau khi biết chuyện xe hơi đâm. Cháu nói với tôi qua điện thoại rằng cháu đã hỏi về khả năng bị thương và những dị tật, và bảo tôi tìm người tài xế và bảo ông ấy đưa tôi đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe. Tôi nói với cháu rằng tôi vẫn ổn và cháu đừng lo lắng.

Thật khó tin rằng quần áo của tôi không bị rách, nhưng lại mất mũi tất của chiếc tất dày ở một bên chân. Rõ ràng là cú va chạm rất nghiêm trọng và chính sự bảo hộ của Sư phụ đã cứu tôi khỏi nguy hiểm lớn.

Giảng chân tướng

Trên đường về nhà, tôi giảng chân tướng về Đại Pháp cho mọi người như thường lệ và khuyên được hơn 20 người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó. Sau khi về nhà, tôi quỳ trước ảnh của Sư phụ và tạ ơn Ngài đã bảo hộ tôi.

Hai người chị gái của tôi biết tin cũng hết sức lo lắng. Họ đến nhà tôi ngay tối hôm đó để dự định chăm sóc cho tôi. Tuy nhiên, họ rất ngạc nhiên khi thấy tôi đang nấu nướng thay vì nằm nghỉ trên giường. Tôi kể cho họ chi tiết về vụ tai nạn.

Hai người chị của tôi cũng là đệ tử Đại Pháp. Chúng tôi đều đồng ý rằng sự việc này là cách để tôi trả món nợ từ đời trước. Tôi đã trả xong nợ mà không hề bị thương hay nguy hiểm đến tính mạng nhờ có sự bảo hộ của Sư phụ. Tất cả chúng tôi đều được khích lệ bởi sự từ bi của Sư phụ và chúng tôi học Pháp và phát chính niệm sau bữa tối.

Trải nghiệm những điều kỳ diệu trên con đường tu luyện

Hai chị gái của tôi cũng được trải nghiệm nhiều điều kỳ diệu trên con đường tu luyện Đại Pháp và thật sự cảm nhận được sự bảo hộ của Sư phụ. Ví dụ, chị cả của tôi ngồi trong xe con gái chị ấy và xe đang đi rất nhanh, rồi một bánh xe của ô tô bị văng ra. Ngạc nhiên là họ không nhận ra điều đó và chiếc xe vẫn đi như bình thường. Họ không hề biết là đang nguy hiểm cho đến khi có người ở gần họ đã ra hiệu và hét lên. Chúng tôi tin rằng Sư phụ và Đại Pháp đã bảo hộ họ.

Người chị gái còn lại bắt đầu tu luyện Đại Pháp 10 năm trước. Ngay sau khi chị ấy bắt đầu tu luyện thì người chị ấy đã nâng lên khi luyện bài công pháp thứ ba và thứ tư.

Y như Sư phụ giảng:

“Thực ra tôi nói với mọi người, hễ đại chu thiên [khai] thông một cái là cá nhân ấy có thể [bay] lên không trung, đơn giản vậy thôi.” (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)

Hôm sau khi bị tai nạn, tôi đang ngủ lúc 4 giờ sáng. Đột nhiên tôi nghe rõ giọng của Sư phụ đọc khẩu quyết bài công pháp thứ ba. Tôi nhận ra Sư phụ đang khích lệ tôi dậy luyện công. Tôi ngộ ra rằng tôi nên tu luyện tinh tấn hơn. Tôi bật dậy ngay lập tức và luyện công.

Vụ tai nạn cũng gia cường tín tâm của ba chị em chúng tôi vào Sư phụ và Đại Pháp. Chúng tôi quyết tâm làm tốt ba việc, giảng chân tướng để cứu nhiều chúng sinh hơn, và xứng đáng với sự từ bi của Sư phụ và danh hiệu đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/11/19/433674.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/12/7/196902.html

Đăng ngày 19-02-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share