Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-08-2021] Là một bác sỹ và một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã chứng kiến huyền năng của Đại Pháp trong suốt 22 năm tu luyện. Tôi xin kể lại một trải nghiệm về một học viên địa phương tái sinh sau một đêm sau khi bác sỹ đã bảo gia đình chuẩn bị hậu sự.

Trước đây, học viên này bệnh bệnh cơ tim giãn và suy tim. Vào giai đoạn cuối, thân thể của bà bị phù to, bà thậm chí không thể nhấc nổi cánh tay. Cuối cùng, bệnh viện không thể làm gì thêm cho bà và bảo gia đình đưa bà về. Chồng của bà nghe nói Pháp Luân Đại Pháp rất tốt nên đã đưa bà đến học công. Trong thời gian ngắn, bà có thể tự đi học Pháp. Khi bà khỏi tất cả các triệu chứng của bệnh tim, bà có thể phụ việc kinh doanh với gia đình.

Nhưng dần dần bà đã buông lơi trong tu luyện sau khi cuộc bức hại bắt đầu năm 1999 vì bà không còn có thể tham dự học Pháp nhóm. Bệnh tim phát tác trở lại, và gia đình lại đưa bà vào bệnh viện khi bệnh trở nặng. Bà luôn luôn có thể trở về nhà sau vài ngày trong bệnh viện.

Rồi, năm 2008, một học viên sống gần bà gọi tôi đến thăm bà trong bệnh viện. Tôi nói rằng khi đó tôi bận nên chỉ có thể đến đó vào ngày hôm sau. Học viên kia nói rằng tôi phải đến ngay lập tức. Tôi nhận ra rằng đây là việc khẩn cấp và nhờ một học viên khác cùng đi với tôi đến thăm bà.

Chúng tôi gặp chồng của bà ở hành lang khoa chăm sóc đặc biệt. Ông nói với chúng tôi rằng vợ ông đã không ăn uống gì trong gần 10 ngày, và bác sỹ đã bảo gia đình chuẩn bị hậu sự. Ông dẫn chúng tôi đến gặp y tá trưởng và xin phép cho chúng tôi được vào thăm bệnh nhân. Thoạt đầu y tá từ chối, nói rằng bệnh nhân sẽ có thể không chịu được xúc động. Chồng của bà nài nỉ rằng chúng tôi là những người mà bệnh nhân mong gặp nhất.

Tôi thấy bà được truyền tĩnh mạch, thở oxy qua gọng kính và được gắn monitoring tim mạch. Bà rất yếu ớt và chỉ có thể nói khẽ, “Tôi đã không tu luyện tinh tấn. Tôi đã không vượt qua được khảo nghiệm.”

Tôi nói, “Thật tốt khi dì có thể tự mình nhận ra vấn đề của mình. Dì có thể tu luyện tâm tính ngay cả khi dì đang nằm liệt giường.”

Tôi nhắc bà rằng Sư phụ Lý, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã giảng rằng,

“Bất kể là gặp phải chuyện gì, [khi] đã nhận thức được rồi, chư vị lập tức sửa đi cho đúng đắn; trượt ngã rồi liền vựng dậy, tiếp tục làm những gì mà đệ tử Đại Pháp cần làm.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Vancouver ở Canada năm 2003- Giảng Pháp tại các nơi II)

“…nơi không gian khác thì có một con linh thể nằm chính tại chỗ đó, có một con linh thể tại không gian rất thâm sâu.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nói thêm, “Dì hãy nghĩ xem. Khi dì đau đớn, chẳng phải là con linh thể đó là nguyên nhân gây đau đớn cho dì không? Dì không thể cho phép nó tự tung tự tác trong không gian đó. Dì có thể phát chính niệm để thanh lý nó. Dì có thể nhẩm Pháp, bất cứ câu nào mà dì nhớ được. Nếu dì không thể chịu nổi, hãy xin Sư phụ gia trì.”

Bà quá yếu đến nỗi không nói được và chỉ có thể chớp mắt để ra dấu với tôi rằng bà đã hiểu.

Ngày hôm sau tôi đến thăm bà lần nữa. Tại hành lang, tôi thấy ba người lạ mà chồng bà gọi đến để chuẩn bị tang lễ đã không còn ở đó. Tôi đi vào phòng bệnh và thấy bà đang ngồi trên giường ăn cà chua bi. Tất cả dây nhợ và ống truyền đã được tháo ra. Thật là kỳ diệu khi một người đang ngấp nghé bờ vực sinh tử lại có thể phục hồi trong thời gian ngắn như vậy. Tôi chắc rằng tối qua bà đã nhẩm Pháp, phát chính niệm và cầu Sư phụ trợ giúp.

Bà rất vui khi gặp tôi và chúng tôi nói chuyện với nhau một lúc. Đôi mắt bà đẫm lệ khi bà nói, “Tạ ơn Sư phụ, con đã được sống lại! Con sẽ tinh tấn khi con về nhà.”

Chồng bà cũng xúc động thốt lên, “Pháp Luân Đại Pháp thật diệu kỳ và không thể tin được.” Tôi cũng nghĩ như thế.

Sư phụ giảng,

“Đệ tử chính niệm túc

Sư hữu hồi thiên lực“

Tạm diễn nghĩa:

“Đệ tử chính niệm mà đầy đủ

Thì Sư phụ sẽ đủ sức đưa trở về trời”

(Sư đồ ân-Hồng Ngâm II)

Không lâu sau khi học viên này trở về nhà, cháu gái của bà cần bà giúp trong tiệc đầy tháng con của cô ấy. Những người họ hàng khác đều bận rộn nên bà đồng ý. Mẹ của cô cháu gái là em gái của bà hỏi rằng liệu bà có đủ sức khỏe để đến giúp không, bởi vì bà mới mắc bệnh khá nặng. Bà nói rằng bà rất khỏe.

Cha của đứa bé-cháu rể của bà, lái xe đưa học viên này và chồng của bà đến nhà họ cách đó hơn 100km. Bà ở đó phụ giúp công việc và trở về nhà vào ngày hôm sau.

Trên đường về, cháu rể nói, “Dì ơi, Pháp Luân Đại Pháp thật kỳ diệu. Bất kỳ ai cũng sẽ kiệt sức sau một ngày quá bận rộn như thế và di chuyển một quãng đường xa như thế. Vậy mà dì thậm chí còn mới thoát chết chưa được bao lâu. Cháu thực sự ngưỡng mộ Pháp Luân Đại Pháp!”

Học viên này đã khuyên họ hàng tam thoái trước đó, nhưng có vài người từ chối. Sau khi chứng kiến sự hồi phục của bà, tất cả đều đã thoái ĐCSTQ.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/8/28/429152.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/9/196089.html

Đăng ngày 14-02-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share