Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-12-2021] Bà Linh (hóa danh), một học viên Pháp Luân Đại Pháp, đã bị bắt ở một huyện lân cận và bị giam giữ phi pháp ở trại tạm giam của huyện. Nhưng thông qua những nỗ lực phối hợp và chính niệm không ngừng của chúng tôi, cũng như sự từ bi bảo hộ của Sư phụ, bà Linh đã trở về nhà an toàn.

Ngay khi nghe tin bà Linh bị bắt, chúng tôi đã đến đồn cảnh sát nhiều lần để nói chuyện với chính quyền, nhưng họ từ chối nói chuyện với chúng tôi, nên chúng tôi không có cơ hội để giảng chân tướng cho họ.

Một học viên đề nghị chúng tôi thuê luật sư. Trước đây, chúng tôi không thuê luật sư cho đến khi vụ việc của học viên bị bắt được chuyển lên Giám đốc Sở Cảnh sát hoặc Văn phòng Công tố. Trong một số trường hợp, chúng tôi đợi cho đến khi vụ việc sắp được đưa ra tòa, khiến chúng tôi rơi vào tình huống rất tệ.

Biết bà Linh không đủ tiền thuê luật sư, một học viên nói: “Đừng lo lắng về tiền. Việc thuê luật sư để phản bức hại là một việc làm đúng đắn. Luật sư cũng là một chúng sinh đang chờ được cứu. Hơn nữa, luật sư có thể gặp bà Linh, điều này sẽ giúp gia cường chính niệm của bà ấy. Ít nhất, trại giam không dám gia tăng bức hại một khi họ biết bà ấy có luật sư.”

Chúng tôi quyết định thuê một luật sư, và ông ấy đã hứa đến vào ngày 10 tháng 10. Sau đó điều phối viên từ một khu vực khác giúp chúng tôi thành lập một đội giải cứu. Ông nói với chúng tôi rằng một luật sư dân sự đang giải quyết vụ việc của một học viên khác và chờ xét xử vào ngày 5 tháng 11 tại khu vực của chúng tôi. Điều phối viên đề nghị chúng tôi cũng thuê luật sư dân sự đó, vì ông ấy có thể hướng dẫn chúng tôi về quy trình pháp lý để giúp thúc đẩy vụ việc của chúng tôi.

Trong thời gian này, các đồng tu chúng tôi đã đóng góp tiền bạc và công sức. Một số học viên trả tiền phòng khách sạn, một số tìm kiếm sự giúp đỡ, và một số bắt đầu viết bài lên trang Minh Huệ để vạch trần việc bức hại. Đúng như Sư phụ Lý giảng:

“Chư vị là một chỉnh thể, giống như công của Sư phụ. Tất nhiên chư vị không phải là công; tôi lấy ví dụ vậy thôi. Cũng như công của tôi, đồng thời làm mọi thứ việc.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC [2001], Đạo Hàng)

Chúng tôi đã gặp luật sư dân sự và trình bày trường hợp của chúng tôi. Ông ấy đã xem xét vụ việc đêm đó. Sáng hôm sau, chúng tôi đến đón luật sư và ký hợp đồng.

Tôi hỏi luật sư nên đi đâu tiếp theo. Ông ấy nói: “Bên liên quan là đồn cảnh sát, vì vậy chúng ta nên đến đó trước. Chúng ta sẽ giao cho họ ba tài liệu để chuyển cho trưởng đồn cảnh sát. Sau đó, chúng ta sẽ đến bưu điện và gửi hai tài liệu cho trưởng đồn – cho chúng ta có trực tiếp đến đồn cảnh sát cũng không gặp được ông ấy.“

Chúng tôi đã viết một lá thư cho trưởng đồn và một lá thư cho văn phòng trại tạm giam nơi bà Linh đang bị giam giữ và gửi qua đường chuyển phát nhanh.

Luật sư bảo chúng tôi đợi ba ngày, nếu không có phản hồi thì mới gửi thêm hai lá thư cho trưởng đồn. Sau đó, nếu chúng tôi vẫn không nhận được phản hồi thì nộp đơn khiếu nại trưởng đồn về tính quan liêu.

Khi chúng tôi chờ đợi ba ngày, luật sư mà chúng tôi thuê trước đó đã đến, khiến sự trợ giúp càng thêm trọn vẹn. Ngày hôm sau, luật sư xét nghiệm COVID-19. Sau đó, chúng tôi cùng luật sư này và con gái của bà Linh đến trại tạm giam của huyện. Khi chúng tôi đến, có nhiều học viên sống ở khu vực đó giúp phát chính niệm.

Luật sư nộp hồ sơ và vào trại tạm giam. Ông đã gặp bà Linh qua video. Bà Linh nói với ông rằng bà đã được cõng ra khỏi phòng của mình, sau đó ngồi trên xe lăn và được đưa đến phòng họp. Chân và bàn chân của bà đau đến mức bà không thể nằm hoặc ngồi lâu; cơn đau khiến bà trằn trọc suốt đêm.

Chân phải của bà Linh đã bị cắt cụt từ đầu gối trở xuống (sau khi bà bị tiêm chất độc trong thời gian bị giam giữ trước đó). Chân trái của bà cũng bị tổn thương và rất nhạy cảm khi gặp lạnh. Lần này, ngay khi bà bị đưa đến trại tạm giam lần này, lính canh đã cởi khóa quần và cúc quần áo của bà. Giường cũng lạnh và bà chỉ có chiếc chăn mỏng trên đệm.

Bà Linh cũng cảm thấy khó chịu ở vùng ngực và đã nói với lính canh nhiều lần. Tuy nhiên, bác sỹ của trại tạm giam cho biết như thế là bà đã được chăm sóc tốt rồi và chửi mắng bà.

Sau khi biết các học viên khác đã trả tiền thuê luật sư đại diện cho bà Linh, các nhân viên của trại tạm giam đã rất ngạc nhiên và thay đổi thái độ với bà.

Luật sư đã nói với bà Linh về nỗ lực giải cứu của chúng tôi, và đọc lá thư của chúng tôi cho bà. Ông ấy nói với chúng tôi trên đường trở về: “Khách hàng này là người mạnh mẽ nhất và kiên định nhất mà tôi từng gặp. Bà ấy không nói nhiều, nhưng bà ấy rất kiên định.”

Chúng tôi đợi vài ngày, nhưng không nhận được phản hồi gì. Con gái bà Linh đã gửi thêm hai bức thư chuyển phát nhanh cho trưởng đồn. Sau đó, chúng tôi đợi thêm vài ngày nữa, nhưng vẫn không nhận được phản hồi. Chúng tôi lo lắng và hướng nội để tìm bất cứ sai sót gì của chúng tôi. Sau đó, chúng tôi gửi thêm hai bức thư nữa bằng đường chuyển phát nhanh.

Ngay khi chúng tôi đang mất hy vọng, con gái bà Linh nhận được một cuộc điện thoại từ đồn cảnh sát: “Mẹ của cô có bệnh án không?” Con gái bà Linh nói có nhưng hồ sơ đã bị tịch thu khi cảnh sát lục soát nhà của họ. Nhân viên gọi điện thoại nói: “Nếu cô không có nó thì thôi; nếu cô có thì hãy mang nó cho tôi.”

Tôi tự nghĩ: “Có vẻ như họ cũng đang làm việc. Hãy để họ có cơ hội làm việc. Chúng ta nên bình tĩnh và học Pháp tốt.” Tại thời điểm này, luật sư nhân sự đã gửi hai đơn tố cáo trưởng đồn cảnh sát quan liêu. Tôi thuật lại tình trạng cho ông ấy và kiến nghị đợi thêm vài ngày nữa, và ông ấy đồng ý.

Trong lúc chờ đợi, các đồng tu liên tục phát chính niệm để bà Linh được thả vô điều kiện.

Tối ngày 19 tháng 10, trại tạm giam đã gọi cho con gái bà Linh và nói: “Ngày mai mẹ cô sẽ về nhà. Bà ấy sẽ không thuộc thẩm quyền của chúng tôi kể từ ngày 21 tháng 10.” Con gái bà Linh hỏi: “Mẹ tôi bây giờ ở đâu?” Người đó nói: “Tôi không thể nói với cô. Tôi không được nói với cô bất cứ điều gì”, rồi cúp máy.

Chúng tôi tăng cường phát chính niệm và hy vọng chính quyền đưa bà Linh về nhà. Nhưng không có gì xảy ra vào ngày hôm sau. Con gái bà Linh đã gọi lại cho trại tạm giam huyện và được thông báo: “trại tạm giam thành phố đã tiếp nhận vụ án kể từ ngày 20 tháng 10.”

Chúng tôi cảm thấy như bà Linh vừa chuyển từ hang rồng sang hang cọp. Chúng tôi hướng nội để xem liệu chúng tôi có nóng vội hay quá chú trọng vào kết quả không. Chúng tôi nhắc nhở nhau: “Chúng ta hãy buông bỏ những chấp trước của chúng ta. Sư phụ đang quản và quyết định mọi chuyện. Không có gì xấu cả. Chúng ta chỉ cần làm những gì phải làm. Để thành công thì phải trải qua thất bại. Hãy học Pháp.”

Trong lúc nóng vội, chúng tôi đã nghĩ đến việc đòi đồn cảnh sát thả bà Linh, nhưng con gái bà Linh cảnh báo: “Họ nói họ đang làm việc đó. Nếu chúng ta vội vàng đến đó, họ sẽ càng mếch lòng. Chúng ta hãy chờ thêm một ngày.“

Vào 4 giờ chiều ngày 21 tháng 10, có người đã gọi điện cho con gái bà Linh đến đón bà. Tôi và cô ấy đến đồn cảnh sát, và thấy bà Linh đang ngồi trên ghế. Bà trông tiều tụy! Con gái bà chạy đến bên bà Linh, ôm bà và khóc.

Một cảnh sát trẻ cầm một tài liệu trong tay và yêu cầu con gái bà Linh ký vào nó. Anh ấy nói bà Linh đã được thả vô điều kiện.

Tôi gọi một chiếc taxi đến cổng và nói với bà Linh: “Tôi sẽ đưa bà ra xe.” Chàng trai trẻ nhấn mạnh một lần nữa đây là “trả tự do”. Tôi nói: “Cảm ơn cậu!” Sau đó cậu ấy đề nghị đưa bà Linh lên xe.

Con xin tạ ơn Sư phụ! Tạ ơn Đại Pháp! Cảm ơn các bạn đồng tu đã phối hợp, phát chính niệm và hỗ trợ không ngừng! Một niệm đầu từ các đồng tu rất quan trọng. Chính niệm của chúng tôi luôn hướng về việc bà Linh được thả vô điều kiện. Sư phụ nhận thấy chúng tôi đạt yêu cầu và tạo ra kết quả đó cho chúng tôi.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/12/8/434483.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/1/4/197973.html

Đăng ngày 23-02-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share